Viết đoạn văn cảm nhận bài thơ sau: Ta về nương gió đồng xanh Nghe hồn cây cỏ dệt thành hồn quê. Lắng nghe đất thở bộn bề Lẫn trong hương lúa ..hương quê nồng nàn...

thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Trang Nguyễn
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

11/08/2023

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Bài thơ "Ta về nương gió đồng xanh" mang đến cho tôi những cảm nhận sâu sắc về quê hương, về một cuộc sống bình dị và thanh bình. Từ những câu thơ đầu tiên, tôi cảm nhận được sự hòa quyện của gió đồng xanh và tiếng ve kêu trong cánh đồng. Đất trời, cây cỏ, mọi thứ đều tỏa ra một hương thơm dịu nhẹ, như làn hương của lúa chín và của quê hương. Tiếng đàn và tiếng hát trong đêm tạo nên một không gian hoang vu, gợi lên những kỷ niệm và những cảm xúc sâu thẳm. Những bước chân của mẹ trên đường làm ruộng, những cánh đồng lúa vàng rực rỡ trải dài xa tận chân trời. Tôi đi vào giữa chốn mênh mông, nhìn thấy những dấu yêu của quá khứ. Tôi trở về để tìm lại những kỷ niệm đẹp, những bến sông, những bãi biển trong chiều xa xưa. Cánh diều bay trong gió, cùng với những ước mơ tuổi thơ. Đêm trăng lung linh, lòng tôi đang nao nức. Tiếng hát vang lên, còn cào nhớ nhung. Đâu rồi những ánh nhìn, những nụ cười, nhịp tim đập chầm chậm. Bao nhiêu năm sống trong thành phố, nhưng tâm hồn quê vẫn còn ngọt ngào trong tôi...
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
2.5/5 (2 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
PhuongAnh1234

11/08/2023

Câu trả lời uy tín

Với đa số người Việt Nam, quê hương luôn là niềm tự hào, là nỗi nhớ khôn nguôi khi xa cách. Quê hương - nơi lưu giữ đầy ắp những kỷ niệm của một thời thơ trẻ; nơi những người thân yêu, ruột thịt của họ đã và đang sinh sống... Bởi vậy, những người cầm bút không thể thiếu những trang viết, những bài thơ về quê hương mình với những cung bậc tình cảm đặc biệt. Bài thơ “Hồn quê” trong tập thơ cùng tên của nhà thơ Ngô Nguyên Ngần có một góc nhìn tươi mới về tình cảm đối với quê hương qua những hình ảnh thân quen mà vẫn lay động lòng người. Bài thơ lục bát với 12 câu như một bài ca dịu dàng, tha thiết đưa ta về miền quê thân yêu bên dòng sông trong mát, con đê dài hai mái thảm cỏ tươi với bao kỷ niệm một thời thả diều, chăn trâu, cắt cỏ... cùng bạn bè nô đùa mỗi buổi chiều của những ngày niên thiếu: “Đường quê mỗi độ đi về/ Bàn chân in dấu con đê cỏ vàng”. Mỗi lần về quê, bàn chân của những người con xa quê đã đi khắp miền đất nước, có người đã đi khắp năm châu bốn bể nay về thăm quê lại “in dấu” trên  “con đê cỏ vàng” thân thuộc. Hai mái đê cỏ đã chuyển sang màu vàng báo hiệu thời tiết đã chớm đông khi sương muối đang về. Người con của quê hương khi về thăm quê chắc không còn trẻ nữa, đã qua những trải nghiệm cuộc đời, như lá rụng về cội càng cảm nhận tình yêu quê tha thiết như một phần máu thịt của mình. “Nghe lòng rạo rực xốn xang/ Tiếng ru của mẹ dịu dàng bên nôi”. Mỗi lần về quê những kỷ niệm thân thương lại ùa về, bao tình cảm xúc động dâng trào, ta cảm thấy nghe được tiếng con tim mình “rạo rực xốn xang”. Và, người đầu tiên ta nhớ đến là Mẹ! Mẹ là người “mang nặng, đẻ đau” sinh ra ta, cho ta cuộc sống; nuôi dưỡng ta từ những ngày tấm bé để khôn lớn, trưởng thành như hôm nay... Hình ảnh Mẹ “dịu dàng” bên nôi, cất tiếng à ơi ru con ngủ với biết bao hy vọng và niềm mong ước về người con mang một phần máu thịt của mình với người chồng thân yêu sẽ khôn lớn, trưởng thành, làm rạng danh gia đình, dòng họ và quê hương yêu dấu. Với người Việt Nam, Mẹ còn là biểu tượng của Quê hương, Đất nước. Vẫn biết rằng ta không thể biết được ngày thơ bé mình có được nằm trong nôi như lớp trẻ sau này. Nhưng hình ảnh đẹp nhất về người Mẹ là hình ảnh: Mẹ đang ngồi bên, tay đưa nôi nhè nhẹ, mắt hiền dịu nhìn con âu yếm, miệng hát ru câu ca dao quen thuộc: con cò bay lả bay la... Và, ai cũng muốn mình đã từng là đứa nhỏ nằm trong nôi đó. Phải chăng đó là một phần của “Hồn quê” lưu giữ trong ta? “Hồn rơm, vía rạ, tình người/ Theo ta đi giữa cảnh đời lạ, quen”. Mỗi cây mỗi hoa, mỗi người có cảnh ngộ khác nhau, khi trưởng thành bước vào cuộc sống có những thuận lợi và khó khăn nhất định nhưng  thường gặp nhau ở tình cảm biết ơn quê hương yêu dấu, nơi nuôi dưỡng, bồi đắp tâm hồn ta lớn lên, chắp cánh cho ta bay xa... Chỉ những người con đi xa mới thấm thía nỗi nhớ quê hương đến nao lòng! Trong cuộc sống, có những khi vấp ngã, ta gắng gượng đứng dậy, vươn lên mỗi khi nghĩ đến quê hương. Tình yêu và niềm tự hào về quê hương là nguồn động lực để ta vươn tới trong sự nghiệp của mình. Phải chăng đó chính là “hồn quê” đã cho ta thêm sức mạnh? Mỗi khi về quê, những vật thân quen tưởng như vô chi, vô giác thường ngày như rơm, rạ, cây đa đầu làng, mái nhà thân thuộc... cũng có hồn, có tình và tình người nơi thôn quê đã góp phần bồi đắp thêm tình yêu đối với quê hương “theo ta đi giữa cảnh đời lạ, quen”. “Đầm làng vẫn ngát mùa sen/ Mương xanh- dải lụa, bóng em gương lồng”. Những hình ảnh thân quen trong ta khi xa quê về gặp lại gợi nên những kỷ niệm ngọt ngào của một thời tuổi trẻ: đầm sen hương thơm ngan ngát mỗi độ hè về ta cùng bạn thân ra chơi hóng mát sau bữa cơm chiều;  dòng mương đẹp như “dải lụa”, trong mát với hàng cây xanh đôi bờ soi bóng nơi ta cùng bạn bè bơi lội mỗi buổi chiều... Và, bất chợt nhìn cô  thôn nữ soi bóng xuống dòng mương xanh trong, ta giật mình nhớ về người xưa ấy đã một thời cùng ta soi bóng... lâu rồi chưa gặp lại để lòng thêm bối rối, bồi hồi... “Bùn nâu ấp ủ hương đồng/ Hồn quê rót ngọt vào lòng ta say”. Vẫn màu bùn nâu của đất Mẹ đã ấp ủ, nuôi dưỡng những cánh đồng lúa xanh mơn mởn để quê hương có những mùa vàng... Hương lúa, hương đất, hương rơm, hương rạ... tỏa mùi hương đồng quen quen lạ lạ đưa ta về sống lại những ngày chăn trâu, cắt cỏ sao mà hồn nhiên, vô tư biết mấy. Về quê, được thả hồn giữa thiên nhiên, hít thở hương trời đất trên cánh đồng làng thân thuộc sao ngọt ngào đến thế? “Hồn quê rót ngọt vào lòng ta say”. Đúng vậy! Câu thơ đẹp, đầy tâm trạng và tình cảm của tác giả làm xúc động lòng người. Ta không thể “nhìn thấy” được “hồn quê” nhưng ta “cảm thấy” trong người cứ dâng lên, dâng lên... tình yêu quê hương vừa tha thiết, vừa ngọt ngào... đến say lòng mà không sao diễn tả nổi. Phải chăng đó là“hồn quê” được hình thành trong mỗi tâm hồn nặng tình nghĩa với quê hương? Hai câu kết của bài thơ thật đẹp: “Cây đa chừng cũng vẫy tay/ Mà nghe hơi ấm lan đầy chiều quê”. Cây đa, cây muỗm là những cây sống lâu năm, bốn mùa lá xanh tươi thường được trồng ở đầu làng Việt. Mỗi khi về quê, đến đầu làng gặp cây đa như người thân đang chờ đợi ta về. Những cành đa xum xuê, lá xanh ngăn ngắt phấp phới bay theo làn gió thổi như những bàn tay vẫy vẫy chào, mừng vui đón ta về. Tác giả đã nhân cách hóa thật sinh động:“Cây đa chừng cũng vẫy tay” để nói lên tình cảm của quê hương đối với những người con đi xa lâu lâu mới trở về làng. Ta cảm nhận tình quê cứ thấm vào, thấm vào lòng mình thật tự nhiên... Những lời người quen chào hỏi gặp trên “đường quê”; bạn bè, người thân đến thăm... niềm vui cứ lan tỏa trong ta, cảm xúc ấm áp dâng trào không ở nơi nào ta có được. Câu kết của bài thơ: “Mà nghe hơi ấm lan đầy chiều quê” đọc lên cảm thấy xúc động lạ thường. Tôi linh cảm rằng “hơi ấm” ở đây chính là “hồn quê” mà tác giả đã “nghe” thấy được? Bài thơ có tứ đẹp, hình ảnh chọn lọc, với thể lục bát thiết tha, tình cảm nhà thơ Ngô Nguyên Ngần không chỉ nói lên tình cảm của mình đối với quê hương mà còn góp tiếng nói lý giải một cách sinh động về khái niệm “hồn quê”. Đọc xong bài thơ ta cảm thấy ấm áp, gần gũi như được trở về quê mình, được “nghe hơi ấm lan đầy chiều quê”.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Đào Trường Giang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved