
24/08/2023
24/08/2023
“Mẹ” của Đỗ Trung Lai đã đem đến nhiều ấn tượng cho người đọc. Bài thơ là lời bày tỏ của người con dành cho mẹ của mình
24/08/2023
Đây là một đoạn nghị luận văn học về bài thơ "Mẹ":
Bài thơ "Mẹ" của nhà thơ Xuân Diệu là một tác phẩm văn chương đầy cảm xúc và tình cảm, tạo nên sự kỳ diệu của tình mẫu tử. Tác giả đã tài hoa trong việc miêu tả và tôn vinh tình yêu và sự hi sinh vô điều kiện của mẹ.
Trong bài thơ, tác giả sử dụng ngôn ngữ tươi sáng và hình ảnh tường thuật để tái hiện hình ảnh mẹ. Từng câu thơ đan xen nhau, tạo nên một bức tranh sống động về tình yêu và sự hy sinh của mẹ. Từng chi tiết nhỏ như "nụ cười trên môi", "ánh mắt sáng ngời" hay "bàn tay mẹ êm ái" đều thể hiện sự ân cần và quan tâm vô điều kiện của mẹ đối với con.
Bài thơ cũng mang đến cho người đọc một cái nhìn sâu sắc về vai trò của mẹ trong cuộc sống. Mẹ không chỉ là người sinh ra con, mà còn là người đồng hành, người bảo vệ và nguồn cảm hứng vô tận. Tác giả đã miêu tả mẹ như một "đóa hoa trắng" và "ánh sáng trong đêm tối", tạo nên hình ảnh tinh thần và tình yêu vô bờ bến của mẹ.
Bài thơ "Mẹ" cũng gợi lên những cảm xúc sâu sắc trong lòng người đọc. Nó khơi dậy những kỷ niệm, những cảm xúc và những suy nghĩ về tình mẫu tử. Bài thơ là một lời tri ân và tôn vinh tình yêu của con dành cho mẹ, và cũng là một lời nhắc nhở về sự quan trọng của mẹ trong cuộc sống.
Tổng kết lại, bài thơ "Mẹ" của Xuân Diệu là một tác phẩm văn chương tuyệt vời, tạo nên sự kỳ diệu của tình mẫu tử. Từ ngôn ngữ tươi sáng đến hình ảnh tường thuật và cảm xúc sâu sắc, tác giả đã thành công trong việc tôn vinh tình yêu và sự hi sinh vô điều kiện của mẹ. Bài thơ là một lời tri ân và tôn vinh tình yêu của con dành cho mẹ, và cũng là một lời nhắc nhở về sự quan trọng của mẹ trong cuộc sống.
24/08/2023
“Mẹ” của Đỗ Trung Lai là một tác phẩm đem đến nhiều cảm xúc cho người đọc. Bài thơ là lời của người con bộc lộ nỗi xót xa, thương cảm khi thấy mẹ ngày một già đi. Cuộc đời của mẹ từng trải qua biết bao nỗi vất vả, nhọc nhằn. Tác giả đã mượn hình ảnh cây cau để nói về mẹ. Sự đối lập giữa mẹ và cau: “Lưng mẹ còng rồi - Cau thì vẫn thẳng” và “Cau - ngọn xanh rờn, Mẹ - đầu bạc trắng”, “Cau gần với giời - Mẹ thì gần đất” đã tạo ra một ám ảnh cho tiếng thơ tiếng lòng quặn bao nỗi thắt. Đặc biệt, hình ảnh “Một miếng cau khô - Khô gầy như mẹ” càng làm nổi bật sự giàu nua, héo hon của người mẹ. Điều đó khiến cho “Con nâng trên tay - Không cầm được lệ”. Hai chữ “nâng” và “cầm” đều chỉ động thái của tình cảm. Nếu “nâng” trang trọng kính trọng biết bao thì “cầm” lại nén bao đắng cay bấy nhiêu. Từng cặp biểu cảm được song hành tạo ra bao chất chứa, lời ít mà vọng xa. Chính đây cũng là sự vận động cảm xúc để cuối bài nhân vật trữ tình đã tự hỏi: “Ngẩng hỏi giời vậy - Sao mẹ ta già”. Câu hỏi tu từ không nhận được lời đáp, để lại sự cô đơn, trống vắng. Không ai trả lời được vì sao mẹ già, cũng không ai ngăn được guồng quay của thời gian tàn nhẫn. Hình ảnh “mây bay về xa” cũng giống như mái tóc mẹ bạc hòa cùng với mây trắng trên cao thể hiện một niềm xót xa, tiếc nuối. Bài thơ thật cảm động, bộc lộ nỗi xót xa thưởng cảm của người con trước hình ảnh già nua của mẹ theo năm tháng.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời