em rất thích hái hoa bắt bướm dù mọi người phản đối can ngăn nhiều lần nhưng em vẫn không từ ỏ ý thích này thế rồi một hôm trong giấc mơ em đã nghe được câu chuyện cảm động giữa bông hoa hồng bị bỏ héo...

thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Vân Nguyễn
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

27/08/2023

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Trong giấc mơ của em, em đứng trong khu vườn nhà và thấy một cây hoa hồng vàng chỉ có hai bông. Một bông đã nở to và một bông mới nở được một lúc. Em rất thích thú và chạy tới cắt bông hoa hồng non mới nở và mang đi chơi. Tuy nhiên, sau một thời gian, em nhìn lên tay mình và thấy bông hoa nhỏ đã héo rũ. Em định vứt đi thì nghe thấy một tiếng nói yếu ớt. Đó là cây hoa hồng em vừa hái. Cây hoa trả lời em là bông hồng mà em vừa hái xong, cái cây đang héo trên tay em đấy. Em giật mình nhìn xuống và thật sự bông hoa đang nói chuyện với em. Bông hoa nói với em rằng em nhìn xem nó mới nở được một lúc mà em đã hái. Nếu không, nó đã sống trong vài ngày nữa. Bông hoa hỏi em tại sao em lại làm như vậy. Em hỏi cây hoa là ai, và cây hoa trả lời là bông hồng mà em vừa hái xong. Cây hoa nói với em rằng mẹ của nó sắp rụng rồi. Lúc đó, em đã hứa với mẹ là em sẽ ở cùng mẹ cho tới lúc mẹ rụng hẳn. Nhưng em lại không thực hiện được lời hứa đó. Cây hoa nhắc em hãy suy nghĩ kĩ đi, em hái rất nhiều hoa hồng nhưng chẳng bao giờ nghĩ tới hậu quả. Em hái nhưng không nuôi chúng tử tế. Bao nhiêu bông hồng non phải xa bông hồng mẹ. Giờ này, chắc mẹ của em đang lo lắm. Cây hoa xin em hãy chuyển lời với mẹ em rằng em vẫn ổn nhưng em xin lỗi mẹ vì không thực hiện được lời hứa. Sau khi nói xong, bông hoa chết lặng đi và em nhìn sang bông hoa hồng mẹ thấy cảnh tượng thương tâm. Từ đó, em bỏ hẳn ý thích hái hoa và cùng mẹ chăm sóc những bông hoa trong vườn. Chúng rất vui khi em bỏ ý thích đó.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
5.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
Câu trả lời uy tín

Từ nhỏ, tôi đã là một đứa trẻ hoạt bát, thường hay hái hoa bắt bướm. Dù mọi người đã can ngăn nhưng tôi vẫn không lọt tai được câu nào.

Tới một hôm, tôi thấy bông hoa hồng héo queo bị tôi ngắt hôm trước đã chĩa về phía cửa sổ, nơi có vườn hoa hồng đẹp đẽ. Nó buồn bã bày tỏ với bông hoa hồng lớn ngoài kia:

-" Hoa hồng mẹ ơi! Con chán quá. Giá như con còn được ở ngoài vườn vui chơi với bạn sâu, bạn bướm, không bị ngắt đi thì bây giờ con đã không khô héo như này. Vẻ đẹp rực rỡ của con ngày xưa, bây giờ còn đâu nữa! Giờ con chỉ còn là bông hoa héo quắt, mất hết sức sống."

-" Ta cũng không có cách nào giúp con được. Chỉ trách rằng đứa trẻ quá nghịch ngợm và khó bảo đã làm cho con và những bông hoa khác mất đi vẻ đẹp." - Hoa hồng mẹ bất lực nhìn bông hoa giờ đây đã héo tàn.

-" Nếu con người cứ hái hoa như vậy, chẳng mấy chốc, cảnh vật thiên nhiên và những loài hoa chúng ta đều bị mất hết cả thôi! Còn đâu nữa những vườn hoa tuyệt đẹp. Mẹ xem, vườn hoa của chúng ta ....!"

Hoa hồng nhỏ héo tàn buồn "gớt nước mắt". Tôi nhìn ra khu vườn hoa hồng. Vẻ xinh đẹp của nó bị thay thế bằng những cái cây chỉ lác đác 1, 2 bông. Tôi vội giật mình tỉnh giấc. Hóa ra đó là môt giấc mơ. Tôi chạy ra khu vườn hoa hồng xem, vườn hoa tuy bị mất vài bông hoa đpẹ nhất nhưng vẫn giữ được những bông hoa rực rỡ ngày nào.

Tôi cảm thấy thật hối hận với hành động thiếu suy nghĩ của mình trước kia. Từ đó, tôi cũng đã không còn hái hoa, bắt bướm nữa. Thay vào đó, chúng ta nên chăm sóc những bông hoa để không phải chứng kiến cảnh khu vườn không còn hoa nữa.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
5.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
1 bình luận
Bình luận
avatar

Hà my Truong

02/10/2024

10 điểm

avatar
level icon
Dinhhaa

27/08/2023

Timi đúng rồi nhưng bạn có thể tham khảo thêm bài sau:

Hái hoa, bắt bướm trước đây đối với tôi là một trò chơi kì diệu và vô cùng lí thú. Tại sao ư? Vì tôi thấy nó thật mộng mơ, nữ tính. Thế nhưng, tôi đã từ bỏ hẳn sở thích đó sau khi được nghe câu chuyện giữa bông hoa hồng bị bỏ héo trên bàn và cây hoa hồng mẹ ngoài cửa sổ. Tôi vẫn còn nhớ như in câu chuyện đó.
Hôm đó, trời đã khuya lắm rồi. Ánh trăng non nhè nhẹ chiếu qua khung cửa sổ, tỏa những sợi tơ vàng dịu dàng xuống mặt bàn học của tôi. Sau khi làm bài tập, tôi mệt quá thiếp đi lúc nào không hay. Bỗng nhiên tôi nghe thấy có tiếng thì thầm trò chuyện. Tôi lắng tai nghe, thì ra là tiếng bông hoa hồng ở trên bàn bị tôi bỏ ở đó từ bao giờ. “Hoa hồng đang nói chuyện với ai thế nhỉ?” - Tôi băn khoăn tự hỏi rồi đưa mắt quan sát. Hóa ra, hoa hồng đang nói chuyện với mẹ của nó ngoài khu vườn, cạnh cửa sổ.
Giọng hoa hồng nhỏ nhẹ:
- Mẹ, mẹ ơi! Con tuyệt vọng biết chừng nào khi dung nhan xinh đẹp của con cứ héo tàn dần. Mỗi khi nhìn những bạn cúc, những bạn đồng tiền xinh tươi, rung rinh hát ca cùng chị Gió, con tủi thân vô cùng. Còn đâu nữa bộ váy nhung đỏ rực mềm mịn đã làm bao bạn xuýt xoa. Mẹ xem con này, bộ váy của con đã chuyển sang màu tím thâm, thật là xấu xí. Suốt ngày con bị giam cầm trong bốn bức tường trắng, không được uống một giọt nước, không được tắm ánh mặt trời. Chân tay con mệt mỏi rã rời đến tê dại, mẹ ơi!
Nói đến đó, hoa hồng nhỏ nằm gục xuống bàn thở yếu ớt. Cây hoa hồng mẹ run lên vì đau khổ và lo lắng, giọng nó rưng rưng:
- Con thân yêu của mẹ! Trái tim mẹ nhói đau khi nhìn con phải từng ngày chống chọi với cơn khát cháy khô cổ họng. Mẹ tự trách mình không có phép màu để đưa con ra khỏi căn phòng kia, trở về tắm nắng mặt trời, vui bên bè bạn. Con ơi, dù cho hương sắc của con có phai tàn đến đâu nhưng trong tim mẹ, con vẫn là nàng công chúa đẹp và đáng yêu nhất.
Cây hoa hồng mẹ nghẹn ngào không nói thành lời, còn bông hoa hồng cũng đang kìm nén những âm thanh nức nở:
- Mẹ ơi! Mẹ thường dạy con phải sống can đảm. Lúc này là lúc khó khăn nhất, con đang cố gồng mình lên để chống chọi những bất hạnh mà cô chủ mang đến. Cô chủ nhỏ đã ngắt con lìa xa mẹ, lấy đi niềm vui của con là được uống những giọt sương đêm, được nhảy múa dưới ánh trăng và hát ca cùng các chị ong chăm chỉ... Con thường nhắm mắt mơ về những ngày xưa để bớt đau lòng mẹ ạ.
Cây hoa hồng mẹ cố vươn cành đến gần cửa sổ, bóng lá cây được ánh trăng chiếu vào như cao hơn, dài hơn chạm đến bông hoa hồng con héo gục trên bàn. Dường như, cây hoa hồng mẹ đang muốn ôm lấy đứa con bé bỏng, chở che và xoa dịu nỗi buồn đau của bông hoa hồng con:
- Con yêu của mẹ ơi! Mẹ đã gần như chết ngất khi bàn tay cô chủ lạnh lùng bứt cọn ra khỏi thân thể mẹ. Nhìn những bàn tay cố bấu víu của con, ruột gan mẹ như bị ai đốt xé. Không đêm nào mẹ ngủ được, mẹ không thể ăn uống khi con chưa có thứ gì ăn cho đỡ đói. Mẹ vẫn đầy sức sống đây, mẹ muốn tiếp sức cho con mà đâu có được. Cô chủ thật là nhẫn tâm và độc ác!
Bông hoa hồng con ngước nhìn về phía cây hoa hồng mẹ. Và dường như thấu hiểu nỗi lòng của người mẹ đau khổ, không muốn mẹ phải lo lắng về mình, nó nói giọng cứng rắn hơn:
- Con chỉ có một ước nguyện, đó là về nằm ngủ vĩnh viễn bên cạnh mẹ. Con đã chấp nhận sự thật này dù muốn hay không. Dù rằng ngắn ngủi, con cũng đã sống một cuộc sống có ý nghĩa, làm đẹp cho đời. Mẹ đừng đau buồn vì con nữa mẹ ạ.
Cây hoa hồng mẹ thủ thỉ, vỗ về đứa con bất hạnh:
- Con ơi, mẹ sẽ nhớ mãi hình ảnh đứa con bé bỏng dù biết sau này con không còn nữa. Mẹ sẽ cùng muôn vật trong vườn đấu tranh để những người như cô chủ nhỏ không ham hái hoa, bẻ lá gây ra cuộc chia li đau đớn nữa.
Tiếng nói vừa dứt, tôi hốt hoảng choàng dậy, mồ hôi vã ra như tắm. Nhanh nhẹn chạy tới góc bàn, tôi nâng bông hồng nhỏ bé kia lên, những cánh hoa rụng xuống lả tả. Tôi ứa nước mắt và nói: “Hoa hồng ơi! Tất cả là tại mình. Vì sự ích kỉ, ham vui của minh mà bạn mới ra nông nỗi này. Mình có lỗi với mẹ con bạn nhiều lấm!”.
Để làm theo ước nguyện cuối cùng của hoa hồng, tôi đem những cánh hoa hồng nhỏ đặt xung quanh cây hoa hồng mẹ. Từ đó, tôi từ bỏ hẳn ý thích hái hoa, bắt bướm. Câu chuyện giữa cây hồng mẹ và bông hồng con đã để lại cho tôi một bài học đắt giá mà tôi không thể nào quên.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
3.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Đào Trường Giang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved