
20/10/2023
20/10/2023
Cấu tứ bài thơ: “Tống biệt” là vĩnh biệt (từ đây xa cách mãi) cho nên bài thơ có nhịp chân bước quyến luyến mà chậm rãi dường như ung dung mà dằn xé. Văn khí câu thơ thay đổi luôn câu ngắn thì như nấc như nghẹn, câu dài thì như tiếng than não ruột trong sự chia ly giữa cảnh trời đất mênh mông. Cả bài thơ là nỗi buồn đau đớn đang đè nặng trong lòng hai nàng tiên nữ. Nói như vậy không có nghĩa là hai chàng Lưu, Nguyễn không buồn, không lưu luyến, bên cạnh nỗi buồn đó hai chàng còn mang một tâm trạng khác đó là cái háo hức, rộn ràng của người sắp được trở về cố hương có lẽ điều đó sẽ chen lấn sẽ vượt lên nỗi buồn của sự chia ly. Hai câu đầu mở ra cảnh chia ly, cảnh thần tiên đấy nhưng lại bao phủ tâm trạng buồn bã, ngậm ngùi. Ẩn trong nhịp điệu chậm buồn ấy vừa là sự níu kéo vừa là nỗi nhớ nhung của người ở lại dành cho người ra đi được thể hiện trong hai câu tiếp theo. Các câu tiếp theo tác giả đã lôi kéo thời gian không biết là bao nhiêu năm tháng vội lướt qua đỉnh Thiên Thai để rồi trong câu thơ kết đã nói lên tiếng lòng của thi sĩ Tản Đà, ông luôn mải miết đi tìm tiếng lòng tri âm, tri kỷ, tìm ngày tương tri nhưng kiếm đâu đây ? Mãi mãi chỉ là “bóng trăng chơi”mà thôi.
02/11/2023
-tứ

Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
14/12/2025
Top thành viên trả lời