
16/11/2023
16/11/2023
Phạm Tiến Duật là một trong những gương mặt tiêu biểu của lớp nhà thơ trẻ trong những năm chống Mĩ. Thơ ông tập trung thể hiện thế hệ trẻ trong cuộc kháng chiến chống Mĩ qua các hình tượng người lính và những cô gái thanh niên xung phong trên tuyến đường Trường Sơn. Thi phẩm "Bài thơ về tiểu đội xe không kính" sáng tác năm 1969, nằm trong chùm thơ Phạm Tiến Duật được tặng giải Nhất cuộc thi thơ của báo Văn Nghệ và được đưa vào tập thơ "Vầng trăng quầng lửa" của tác giả. Bài thơ mà điển hình là ba khổ thơ cuối đã khắc họa hiện thực khốc liệt của chiến tranh nhưng qua đó làm nổi bật lên hình tượng người lính với bao phẩm chất cao đẹp.
Sau những chặng đường dây mưa bom bão đạn đây gió bụi, mưa tuôn, người lính lái xe vẫn có giây phút bình yên:
"Những chiếc xe từ trong bom rơi
Đã về đây họp thành tiểu đội
Gặp bè bạn suốt dọc đường đi tới
Bắt tay nhau qua cửa kính vỡ rồi."
Hình ảnh "Những chiếc xe từ trong bom rơi" gợi nên qua thử cái ý những chiếc xe gan góc, những chiếc xe đã qua thử thách. Vượt qua những đoạn đường "bom giật, bom rung", những chiếc xe lại được quây quần bên nhau thành "tiểu đội" - đơn vị nhỏ nhất trong quân ngũ (gồm 12 người). Tiểu đội xe không kính là mười hai chiếc xe và cứ như thế có biết bao nhiêu tiểu đội trên đường ra trận, kể sao cho hết? Suốt dọc đường vào Nam, tất cả những người lính lái xe gặp nhau dù chỉ trong giây phút nhưng đều là bè bạn "Gặp bè bạn suốt dọc đường đi tới". Mặt khác con đường đi tới là đường chính nghĩa, càng đi càng gặp nhiều bạn bè.
Bên cạnh đó, giây phút gặp nhau ấy thật thú vị qua cái "Bắt tay nhau qua cửa kính vỡ rồi" - một cử chỉ thật thân thiện, cảm động. Có biết bao nhiêu điều muốn nói trong cái bắt tay ấy. Đó là niềm vui trong họ vừa thoát khỏi chặng đường hiểm nguy gian khó. Họ động viên nhau dù trong hoàn cảnh nào cũng vẫn quyết tâm cầm chắc vô lăng để đưa xe về đến đích. Chỉ một cái bắt tay qua cửa kính vỡ rồi cũng đủ để họ san sẻ cho nhau, cảm hiểu lẫn nhau giữa những người đồng chí, đồng đội chung một chiến hào, chưng một nhiệm vụ thiêng liêng cao cả mà Tổ quốc và nhân dân giao phó. Cái bắt tay qua ô cửa kính là sự bù đắp tinh thần cho sự thiếu thốn về vật chất.
Người lính trên đường ra trận còn có chung những điểm tựa và tình cảm, tâm hồn, sinh hoạt. Chúng ta hãy nghe Phạm Tiến Duật kể về những cái chung ấy:
"Bếp Hoàng Cầm ta dựng giữa trời
Chung bát đũa nghĩa là gia đình đấy
Võng mắc chông chênh đường xe chạy
Lại đi, lại đi, trời xanh thêm."
Bếp Hoàng Cầm - hình ảnh quen thuộc trong cuộc kháng chiến chống Mĩ là tín hiệu của sự sum vầy, hội ngộ sau chặng đường hành quân vất vả. Ngọn lửa ấm áp như nối kết tấm lòng người chiến sĩ với nhau. Tất cả là một gia đình ấm cúng, chan chứa yêu thương. Phạm Tiến Duật đã đưa ra một khái niệm gia đình thật lạ, thật giản đơn: "chung bát đũa" là tiêu chuẩn. Câu thơ toát lên tình đời, tình người gắn bó keo sơn. Họ có chung bát đũa, chung mâm cơm, chung bếp lửa, chung ánh sao trời, chung gió bụi, mưa tuôn, chung một con đường hành quân, một chiến hào, một nhiệm vụ. Những tình cảm ấy chỉ có những người lính cách mạng mới được thưởng thức và nếm trải. Nó thật bình thường nhưng cũng thật cao đẹp thiêng liêng. Câu thơ đẹp về tình cảm, cách nhìn, cách nghĩ của người chiến sĩ. Trong các cuộc kháng chiến thần thánh của dân tộc, tình đồng chí đã trở thành sức mạnh vô giá, giúp người lính trụ vững nơi chiến trường bom đạn, giành chiến thắng trước quân thù.
Sau một bữa cơm sum họp thân mật, một vài câu chuyện thân tình, những người lính trẻ lại tiếp tục lên đường: "Lại đi , lại đi trời xanh thêm". Hình ảnh "Trời xanh" là một nét vẽ rất tài hoa mang ý nghĩa tượng trưng sâu sắc. Nó không chỉ biểu tượng cho sự sống mà còn biểu tượng cho tự do, hòa bình, chứa chan hi vọng chiến công lớn đang chờ. Người chiến sĩ lái xe chính là tự do của nhân loại. Họ chiến đấu để giành lại trời xanh. Chính vì thế dù gian khó hiểm nguy đến đâu, họ cũng vẫn quyết tâm lái xe bon bon về phía trước. Đây không phải là một mệnh lệnh khô khan, là nhiệm vụ đơn thuần mà là tinh thần, là ý chí, là tình cảm của người lính luôn hướng trái tim về miền Nam ruột thịt.
Khổ thơ kết, hình ảnh thơ được lặp lại những chiếc xe không kính. Nhưng từ đây để làm nổi bật vẻ đẹp của người lính lái xe:
"Không có kính rồi xe không có đèn
Không có mui xe, thùng xe có xước
Xe vẫn chạy vì miền Nam phía trước
Chỉ cần trong xe có một trái tim."
Giờ đây những chiếc xe ấy không chỉ mất kính mà lại không đèn, không mui, thùng xe có xước. Chiếc xe đã biến dạng hoàn toàn. Người lính xế lại chất chồng khó khăn. Sự gian khổ nơi chiến trường ngày càng nâng lên gấp bội lần nhưng không thể làm chùn bước những đoàn xe nối đuôi nhau ngày đêm tiến về phía trước. Nguyên nhân nào mà những chiếc xe tàn dạng ấy vẫn băng băng chạy như vũ bão? Nhà thơ đã lí giải: "Chỉ cần trong xe có một trái tim". Câu thơ dồn dập cứng cáp hẳn lên như nhịp chạy của những chiếc xe không kính. Từ hàng loạt những cái không có ở trên , nhà thơ khẳng định một cái có, đó là "một trái tim". Trái tim là một hoán dụ nghệ thuật tu từ chỉ người chiến sĩ lái xe Trường Sơn năm xưa. Trái tim của họ đau xót trước cảnh nhân dân miền Nam sống trong khói bom thuốc súng, đất nước bị chia cắt thành hai miền. Trái tim ấy dạt dào tình yêu Tổ quốc như máu thịt, như mẹ cha, như vợ như chồng ... Trái tim ấy luôn luôn sục sôi căm thù giặc Mĩ bạo tàn. Yêu thương, căm thù chính là động lực thôi thúc những người chiến sĩ lái xe khát khao giải phóng miền Nam thống nhất đất nước. Để ước mơ này trở thành hiện thực, chỉ có một cách duy nhất: vững vàng tay lái, cầm chắc vô lăng. Vì thế thử thách ngày càng tăng nhưng tốc độ và hướng đi không hề thay đổi.
Đằng sau những ý nghĩa ấy, câu thơ còn muốn hướng con người về chân lý thời đại của chúng ta: sức mạnh quyết định chiến thắng không phải là vũ khí mà là con người giàu ý chí, anh hùng, lạc quan, quyết thắng. Có thể coi câu thơ cuối là câu thơ hay nhất của bài thơ. Nó là nhãn tự, là con mắt thơ, bật sáng chủ đề, tỏa sáng vẻ đẹp hình tượng người lính lái xe thời chống Mĩ.
Với một chất liệu hiện thực độc đáo, giọng thơ ngang tàng, khẩu khí trẻ trung, nhịp điệu biến hóa linh hoạt: khi thì như lời hội thoại, khi thì như khúc văn xuôi phù hợp với nhịp hành quân của đoàn xe trên đường ra tuyến lửa. Qua đây, có thể khẳng định rằng, "Bài thơ về tiểu đội xe không kính" của Phạm Tiến Duật là một trong những thi phẩm tiêu biểu viết về thế hệ trẻ Việt Nam trong những năm tháng không thể nào quên của dân tộc. Các anh đã dệt nên những bản tình ca bất hủ cho đất nước.
16/11/2023
gapppBa khổ thơ cuối của bài thơ "Bài thơ về tiểu đội xe không kính" của nhà thơ Phạm Tiến Duật đã khắc họa hình ảnh người lính lái xe Trường Sơn trong những gian khổ, hiểm nguy của chiến tranh nhưng vẫn mang trong mình một tinh thần lạc quan, yêu đời, ý chí quyết tâm chiến đấu giải phóng miền Nam.
Ở khổ thơ thứ sáu, tác giả đã khắc họa hình ảnh những chiếc xe không kính đang băng băng trên đường Trường Sơn:
"Không có kính rồi xe không có đèn
Không có mui xe thùng xe có xước
Xe vẫn chạy vì miền Nam phía trước
Không có kính không phải vì xe không có kính
Bom giật bom rung kính vỡ đi rồi
Ung dung buồng lái ta ngồi
Nhìn đất, nhìn trời, nhìn thẳng
Lòng phơi phới dậy tương lai"
Những chiếc xe không kính đã trở thành một biểu tượng cho cuộc kháng chiến chống Mỹ gian khổ và ác liệt. Trên những chiếc xe ấy, những người lính lái xe vẫn kiên cường lái xe, vượt qua mọi khó khăn, gian khổ, hiểm nguy để vận chuyển vũ khí, lương thực, đạn dược cho tiền tuyến.
Hình ảnh những chiếc xe không kính đã được tác giả khắc họa bằng những hình ảnh thơ giản dị, chân thực nhưng vô cùng ám ảnh: "Không có kính rồi xe không có đèn/ Không có mui xe thùng xe có xước". Những chiếc xe không kính đã vỡ tan tành bởi bom đạn của kẻ thù, để lại những hư hỏng, tổn thất nặng nề. Nhưng những người lính lái xe vẫn ung dung, lạc quan, sẵn sàng đối mặt với mọi khó khăn, gian khổ: "Không có kính không phải vì xe không có kính/ Bom giật bom rung kính vỡ đi rồi/ Ung dung buồng lái ta ngồi/ Nhìn đất, nhìn trời, nhìn thẳng/ Lòng phơi phới dậy tương lai".
Ở khổ thơ thứ bảy, tác giả đã khắc họa vẻ đẹp tâm hồn của người lính lái xe Trường Sơn:
"Chỉ cần trong xe có một trái tim
Thì xung quanh ta toàn là bom nổ
Vết thương che đi bằng niềm vui
Máu phun lên tiếng hát át tiếng bom"
Dù phải đối mặt với những gian khổ, hiểm nguy của chiến tranh nhưng những người lính lái xe vẫn mang trong mình một trái tim yêu nước, yêu đời, một ý chí quyết tâm chiến đấu giải phóng miền Nam. Họ đã vượt qua mọi khó khăn, gian khổ bằng niềm tin, bằng niềm lạc quan, bằng tình yêu thương đồng đội, bằng tình yêu quê hương đất nước.
Hình ảnh người lính lái xe được tác giả khắc họa bằng những hình ảnh thơ chân thực, giản dị nhưng vô cùng xúc động. Những người lính lái xe Trường Sơn đã trở thành biểu tượng cho tinh thần lạc quan, yêu đời, ý chí quyết tâm chiến đấu giải phóng miền Nam của dân tộc Việt Nam.
Ở khổ thơ thứ tám, tác giả đã khép lại bài thơ bằng hình ảnh những chiếc xe không kính đang tiến về miền Nam:
"Không có kính ta vẫn băng băng
Như phi công lái máy bay qua bom rơi
Không có kính, rồi xe không có đèn
Nhìn đất, nhìn trời, nhìn thẳng
Lòng ta hát vang trên đường xa"
Dù phải đối mặt với những khó khăn, gian khổ của chiến tranh nhưng những người lính lái xe vẫn kiên cường lái xe, vượt qua mọi thử thách để tiến về miền Nam. Họ đã mang theo trong mình niềm tin, niềm lạc quan, niềm yêu thương quê hương đất nước.
Kết thúc bài thơ, hình ảnh những chiếc xe không kính lại được tác giả khắc họa bằng những hình ảnh thơ bay bổng, hào hùng. Những chiếc xe không kính vẫn băng băng tiến về miền Nam như những chiếc máy bay đang bay qua bom rơi. Hình ảnh ấy đã thể hiện tinh thần dũng cảm, kiên cường, bất khuất của người lính lái xe Trường Sơn.
Ba khổ thơ cuối của bài thơ "Bài thơ về tiểu đội xe không kính" đã khắc họa hình ảnh người lính lái xe Trường Sơn trong những gian khổ, hiểm nguy của chiến tranh nhưng vẫn mang trong mình một tinh thần lạc quan, yêu đời, ý chí quyết tâm chiến đấu giải phóng miền Nam. Bài thơ đã trở thành một trong những bài thơ hay nhất viết về người lính lái xe Trường Sơn trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
8 giờ trước
Top thành viên trả lời