
10/12/2023
11/12/2023
Ngọc PhượngChế độ phân biệt chủng tộc, hay còn được gọi là Apartheid, là một hệ thống chính trị và xã hội áp đặt ở Nam Phi từ năm 1948 đến 1994. Theo chế độ này, người da trắng được coi là ưu tiên và có quyền lợi đặc biệt, trong khi người da màu bị phân biệt và bị cách ly.
Chính sách Apartheid đã thiết lập một hệ thống phân chia rõ ràng dựa trên chủng tộc, với việc thiết lập các luật phân biệt và giới hạn quyền của người da màu. Các biện pháp như giới hạn tự do di chuyển, cấm hôn nhân chéo chủng tộc và cách ly không chỉ tạo ra sự bất công mà còn gây ra sự bất ổn và xung đột trong xã hội.
Tuy nhiên, sự kháng cự và cuộc chiến chống lại chế độ Apartheid đã dẫn đến sự sụp đổ của nó. Với sự lãnh đạo của Nelson Mandela và các nhà hoạt động nhân quyền khác, Nam Phi đã đạt được độc lập và chấm dứt chế độ phân biệt chủng tộc vào năm 1994.
Chế độ phân biệt chủng tộc là một phần lịch sử đen tối của Nam Phi, nhưng cũng là một bài học quan trọng về tầm quan trọng của sự công bằng, đoàn kết và tôn trọng nhân quyền. Nó đã truyền cảm hứng cho cuộc chiến chống lại sự phân biệt chủng tộc trên toàn thế giới và nhắc nhở chúng ta về sự cần thiết của việc xây dựng một xã hội bình đẳng và không phân biệt chủng tộc.
10/12/2023
Chế độ Apartheid đã gây ra nhiều hậu quả nghiêm trọng cho người dân Nam Phi, đặc biệt là người da đen. Họ bị tước đoạt quyền công dân, quyền lao động, quyền giáo dục và quyền tự do ngôn luận. Nhiều người da đen đã bị đàn áp, bắt giam hoặc thậm chí bị giết chết vì đấu tranh chống chế độ Apartheid. Cuối cùng, sau nhiều năm đấu tranh, chế độ Apartheid đã bị xóa bỏ vào năm 1994. Nelson Mandela, một người da đen, đã đắc cử Tổng thống Nam Phi, đánh dấu một bước ngoặt quan trọng trong lịch sử Nam Phi. Chế độ Apartheid là một trang sử đen tối của Nam Phi. Nó là một bài học cho chúng ta về sự nguy hiểm của phân biệt chủng tộc và sự cần thiết phải đấu tranh cho quyền bình đẳng cho tất cả mọi người.
10/12/2023
Khái niệm “a-pac-thai” (apartheid) xuất hiện từ năm 1917, nhưng chế độ chính trị a-pac-thai phải đến năm 1948 mới được chính thức thiết lập và tồn tại kéo dài cho đến năm 1994. Xét về mặt chính trị, chế độ a-pac-thai ở Nam Phi được chính thức hình thành từ thời điểm diễn ra cuộc bầu cử năm 1948. Sự phân loại đó được thừa nhận về mặt pháp lý và được xây dựng thành luật để quản lý các nhóm người trong xã hội. Chế độ a-pac-thai thực chất là sản phẩm đặc trưng của chế độ do người da trắng Nam Phi (Africaner) nắm giữ và phần nào là di sản của chủ nghĩa thực dân Anh từ thế kỷ 19 khi các giới chủ thực dân muốn kiểm soát sự di trú của những người da đen và da màu đến các vùng do người da trắng chiếm giữ. Chính quyền Nam Phi đã thông qua nhiều đạo luật nhằm hợp pháp hóa chế độ apacthai. Tiêu biểu có thể kể tới Đạo luật các Khu vực Nhóm người (Group Areas Act) ban hành năm 1950, là cơ sở trung tâm của hệ thống a-pac-thai xác định sự phân chia các nhóm chủng tộc về mặt địa lí. Để đảm bảo thực hiện chế độ a-pac-thai, chính quyền Nam Phi đã ban bố những thiết chế an ninh khắc nghiệt khiến nhà nước Nam Phi trở thành một nhà nước cảnh sát. Tuy nhiên, điều này không ngăn cản được sự chống đối rộng rãi đối với chế độ phân biệt chủng tộc này. Trong thập kỷ 1950, sau khi a-pac-thai trở thành hệ thống chính trị – xã hội chính thức, hàng loạt các cuộc biểu tình, xung đột đã nổi lên ở Nam Phi. Đảng Đại hội Dân tộc Phi (African National Congress – ANC) tuyên bố “Nam Phi thuộc về tất cả những người sống trên mảnh đất này, cả người da đen và người da trắng” và đấu tranh đòi bãi bỏ chế độ a-pac-thai. Sau những cuộc nổi dậy diễn ra tại Sharpevill tháng 3 năm 1960, chính phủ đã cấm tất cả các tổ chức chính trị của người Phi da đen, trong đó có ANC. Với sự phản kháng quyết liệt từ bên trong, sự cô lập và trừng phạt của thế giới từ bên ngoài, cộng với vị thế ngày càng suy yếu, đến đầu thập niên 1980, chính phủ a-pac-thai không còn sự lựa chọn nào khác ngoài viêc phải thực hiện chính sách hòa giải dân tộc với người da đen, chấp nhận hủy bỏ các định chế phân biệt chủng tộc, tuân thủ các quyết định của cộng đồng quốc tế, trước hết là các nghị quyết của Liên Hiệp Quốc và sự phán xét của Tòa án Tội phạm quốc tế, chấm dứt những tội ác mà cộng đồng quốc tế đã kết luận về tình trạng vi phạm nhân quyền, tội phân biệt chủng tộc và tội ác chống lại loài người. Ngày 10 tháng 5 năm 1994, Nelson Mandela trúng cử Tổng thống Nam Phi. Cuộc bầu cử đã diễn ra một cách hòa bình. ANC chiếm 62,7% số phiếu, ít hơn so với mức 66,7% mà họ dành được khi muốn xây dựng bản hiến pháp mới, nhưng đủ để họ dành quyền đứng ra thành lập chính phủ mới trên phạm vi toàn quốc. Ngày 8 tháng 5 năm 1996, bản hiến pháp mới đã được chính thức phê chuẩn. Đây là sự kiện có ý nghĩa chính trị hết sức quan trọng bởi thành quả của cuộc cách mạng dân chủ Nam Phi đã được thể chế hóa, tạo nền tảng pháp lý cho sự hoạt động của chính phủ mới. Hiến pháp mới đã đảm bảo các quyền bình đẳng cho mọi công dân Nam Phi và khẳng định mọi sự phân biệt đối xử trong xã hội là bất hợp pháp. Hiến pháp này đã chính thức xóa bỏ hệ thống dựa trên nền tảng phân biệt chủng tộc của chính phủ a-pac-thai và xây dựng chính phủ mới dựa trên nền tảng dân chủ.
10/12/2023
Ngọc PhượngChế độ phân biệt chủng tộc, hay còn gọi là Apartheid, là một hệ thống xã hội độc ác và bất công. Trong chế độ này, người da trắng được coi là ưu tiên và có quyền lợi hơn so với người da đen. Những biện pháp phân biệt rõ ràng đã được áp dụng, như cách ly, cấm định cư và giới hạn quyền tự do của người da đen. Điều này đã gây ra sự bất bình đẳng và khủng bố trong cộng đồng. May mắn thay, chế độ Apartheid đã kết thúc và Nam Phi đã tiến bước vào một thời kỳ công bằng và đoàn kết hơn. Tuy nhiên, dư chấn của chế độ này vẫn còn tồn tại và cần phải được đối mặt và giải quyết để xây dựng một xã hội tôn trọng và công bằng cho tất cả mọi người.
10/12/2023
Chế độ phân biệt chủng tộc, cụ thể là chế độ Apartheid tại Nam Phi, đã gắn liền với sự đau khổ và bất công trong lịch sử nhân loại. Chính sách này đã tạo ra một hệ thống phân cấp dựa trên chủng tộc, tách biệt và áp đặt sự kiểm soát của người da trắng lên người da đen và các dân tộc khác.
Dưới chế độ Apartheid, người da trắng được coi là ưu tiên và có quyền hơn người da đen và dân tộc khác. Họ được hưởng các quyền lợi xã hội, kinh tế và chính trị, trong khi người da đen và dân tộc khác bị cách ly, bị giới hạn quyền tự do di chuyển và bị hạn chế trong việc tiếp cận giáo dục và cơ hội phát triển.
Chế độ Apartheid đã gây ra những hậu quả nghiêm trọng cho cả cá nhân và cộng đồng. Nó tạo ra sự phân chia và căm ghét giữa các nhóm chủng tộc, gây ra bạo lực và xung đột. Những người bị áp bức và bị cách ly đã phải chịu đựng sự bất công và đau khổ hàng ngày, không được công nhận như con người và không có cơ hội phát triển tiềm năng của mình.
May mắn thay, chế độ Apartheid đã được chấm dứt vào những năm 1990 và 1994, khi Nelson Mandela trở thành tổng thống đầu tiên của Nam Phi dân chủ và đưa ra chính sách đa văn hóa. Tuy nhiên, di sản của chế độ Apartheid vẫn còn tồn tại và cần phải được xóa bỏ hoàn toàn để xây dựng một xã hội công bằng và đồng lòng.
Chế độ phân biệt chủng tộc là một ví dụ rõ ràng về sự bất công và tàn ác trong lịch sử loài người. Chúng ta cần học từ quá khứ này, đối mặt với những hệ thống phân biệt và đấu tranh cho sự công bằng và sự đoàn kết trong tương lai.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
24/11/2025
13/11/2025
Top thành viên trả lời