13/12/2023
13/12/2023
28/08/2025
Câu 1:
Phương thức biểu đạt chính: Tự sự (kết hợp miêu tả và nghị luận).
Ngôi kể và điểm nhìn trần thuật: Ngôi thứ ba, điểm nhìn toàn tri của người kể chuyện.
Câu 2:
Vị thần Điềm Đạm xứng đáng là chúa tể của các vị thần vì ông có khả năng chế ngự cảm xúc, làm chủ bản thân, không bị tác động bởi ngoại cảnh dù là sấm sét, bão tố hay âm nhạc mê hoặc. Sức mạnh thật sự của ông nằm ở sự điềm tĩnh, bản lĩnh và trí tuệ – cao hơn mọi thứ sức mạnh bạo lực hoặc mê hoặc bên ngoài.
Câu 3:
Không gian: cõi trời, cõi đất, thiên nhiên rộng lớn (bão tố, biển cả, sấm chớp…).
Thời gian: phiếm chỉ, xa xưa, mang màu sắc huyền thoại.
Nhân vật thần thoại: các vị thần (Thần Sấm, Thần Bão Tố, Thần Âm nhạc, Thần Điềm Đạm…) – có sức mạnh siêu nhiên, mang đặc điểm nhân hóa.
Câu 4:
“Từ điềm đạm” có nghĩa là bình tĩnh, ung dung, biết kiềm chế cảm xúc, không để ngoại cảnh chi phối; biểu hiện phẩm chất vững vàng, trí tuệ và bản lĩnh.
Câu 5
Ngày xưa, các vị thần trên trời tranh nhau quyền bá chủ thế gian và tổ chức cuộc thi để phân tài cao thấp. Thần Sấm, Thần Bão Tố, Thần Âm nhạc lần lượt phô trương sức mạnh khủng khiếp của mình khiến ai nấy đều khiếp sợ hoặc mê mẩn. Nhưng chỉ có Thần Điềm Đạm vẫn ung dung, bình tĩnh, làm chủ cảm xúc. Vị trọng tài cuối cùng công nhận Thần Điềm Đạm là người xứng đáng làm chúa tể, vì sức mạnh thực sự là sự làm chủ bản thân.
Câu 6:
Chi tiết tổ chức cuộc thi tranh nhau quyền bá chủ thế gian tạo tình huống để bộc lộ sức mạnh và bản chất từng vị thần. Nhờ đó, câu chuyện thể hiện tư tưởng: sức mạnh lớn nhất không phải là bạo lực hay sự mê hoặc, mà là khả năng kiềm chế và làm chủ bản thân.
Câu 7:
Thái độ của tác giả dân gian: khâm phục, tôn vinh Thần Điềm Đạm. Qua đó, nhân dân đề cao trí tuệ, sự bình tĩnh, khả năng tự chủ – coi đây là sức mạnh cao nhất, vượt lên trên mọi quyền lực bạo tàn hoặc sự mê hoặc.
Câu 8
Kết thúc của câu chuyện gợi ra bài học sâu sắc cho con người hôm nay. Thần Điềm Đạm được suy tôn làm chúa tể bởi sức mạnh thật sự không phải ở sự dữ dội, huỷ diệt hay mê hoặc, mà ở khả năng tự chủ và làm chủ cảm xúc. Trong cuộc sống, nhiều khi ta dễ bị ngoại cảnh chi phối, để niềm vui, nỗi buồn hay sự giận dữ làm lệch lạc suy nghĩ và hành động. Người biết điềm đạm, bình tĩnh trước mọi biến cố mới có thể sáng suốt, vững vàng để thành công. Bởi vậy, câu chuyện không chỉ ca ngợi phẩm chất của một vị thần mà còn nhắc nhở con người hãy rèn luyện bản lĩnh, giữ tâm hồn an nhiên, đó mới là sức mạnh lớn lao nhất.
14/12/2023
Câu 1: Phương thức biểu đạt: tự sự
Câu 2: Bởi vì vị thần này có sức mạnh thật. Hơn cả sự điều khiển sự vật, người này đã khéo léo biết điểu khiển dục tình của mình. Bất kỳ là một thế lực nào, nếu còn bị một thế lực khác đánh ngã, không còn gọi được là sức mạnh nữa. Người này không phô trương những thế lực vô ích như thế, rõ là người có sức mạnh trên hết. Cho dù là những ám thị những dẫn dụ nào, cũng không làm nao núng tâm hồn người này được. Trái lại, người này đã thấy hết, và khéo léo lợi dụng cả thảy để làm tôi mọi cho mình.
Câu 4: Điềm đạm là một tính từ được dùng để chỉ sự bình tĩnh và chậm rãi của con người trong lời nói, ứng xử. Người điềm đạm là người luôn từ tồn, nhẹ nhàng, không nóng này, gắt gỏng trong mọi trường hợp, hoàn cảnh.
13/12/2023
Câu 1: Phương thức biểu đạt chính trong văn bản là ngôi kể thứ ba và điểm nhìn trần thuật.
Câu 2: Vị thần Điềm Đạm xứng đáng là chúa tể của các vị thần vì ông có sức mạnh điềm tĩnh, biết kiểm soát cảm giác và không bị chi phối bởi sự phô trương và tàn bạo.
Câu 3: Không gian trong văn bản là cõi trời và cánh đồng, thời gian không được xác định rõ ràng. Nhân vật là các vị thần trong thần thoại Nhật Bản.
Câu 4: "Điềm đạm" có nghĩa là điềm tĩnh, bình tĩnh, không bị ảnh hưởng bởi sự phô trương và tàn bạo.
Câu 5: Cốt truyện của văn bản là cuộc thi tranh nhau quyền bá chú thế gian giữa các vị thần. Vị thần Điềm Đạm thể hiện sức mạnh của mình thông qua sự điềm tĩnh và khả năng kiểm soát cảm giác.
Câu 6: Chi tiết tổ chức cuộc thi tranh nhau quyền bá chú thế gian của các vị thần nhấn mạnh sự cạnh tranh và lòng tự tin của các vị thần, đồng thời làm nổi bật sức mạnh đặc biệt của vị thần Điềm Đạm.
Câu 7: Tác giả dân gian có thái độ tôn trọng và ngưỡng mộ với nhân vật thần Điềm Đạm, coi ông là chúa tể của tất cả các vị thần.
Câu 8: Kết thúc của câu chuyện cho thấy sự ưu ái và công nhận của vị trọng tài đối với vị thần Điềm Đạm, đồng thời gợi lên suy nghĩ về sức mạnh của sự điềm tĩnh và khả năng kiểm soát cảm giác.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời