viết văn nghị luận phân tích đánh giá nét đặc sắc về hình ảnh cấu tứ của bài thơ "Đợi" của Vũ Quần Phương

thumb up 1
thumb down
Trả lời câu hỏi của minh anh
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

21/12/2023

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Bài thơ "Đợi" của Vũ Quần Phương là một tác phẩm thơ trữ tình đầy tình cảm và sâu lắng. Trong bài thơ này, nét đặc sắc về hình ảnh và cấu tứ được thể hiện một cách tinh tế và sắc sảo. Đầu tiên, ta nhận thấy rằng cấu tứ của bài thơ "Đợi" được xây dựng theo hình thức tứ tuyệt, với mỗi câu thơ gồm 4 chữ cái. Điều này tạo ra một sự cân đối và nhịp điệu đặc biệt cho bài thơ, giúp tăng tính thẩm mỹ và sức hút của nó. Hơn nữa, việc sử dụng cấu tứ tứ tuyệt cũng tạo ra một sự gắn kết và liên kết giữa các ý tưởng trong bài thơ, tạo nên một sự thống nhất và toàn vẹn. Về hình ảnh, bài thơ "Đợi" mang đến cho người đọc những hình ảnh tươi đẹp và sâu sắc. Từng câu thơ được xây dựng một cách tinh tế và chính xác, tạo nên một không gian tưởng tượng đầy màu sắc. Ví dụ, trong câu thơ "Đợi một ngày nắng trở lại", hình ảnh của ánh nắng mặt trời được sử dụng để tượng trưng cho hy vọng và niềm tin. Hình ảnh này mang đến cho người đọc một cảm giác ấm áp và lạc quan. Ngoài ra, bài thơ "Đợi" còn sử dụng những hình ảnh độc đáo và sắc nét để thể hiện tâm trạng và cảm xúc của người viết. Ví dụ, trong câu thơ "Đợi một giọt mưa rơi xuống", hình ảnh của giọt mưa được sử dụng để tượng trưng cho sự mong đợi và khát khao. Hình ảnh này tạo ra một sự chờ đợi và hồi hộp trong lòng người đọc. Tổng kết lại, bài thơ "Đợi" của Vũ Quần Phương có nét đặc sắc về hình ảnh và cấu tứ. Cấu tứ tứ tuyệt và nhịp điệu đặc biệt tạo nên sự cân đối và thẩm mỹ cho bài thơ. Hình ảnh tươi đẹp và sắc nét tạo ra một không gian tưởng tượng đầy màu sắc. Những hình ảnh độc đáo và sắc nét thể hiện tâm trạng và cảm xúc của người viết. Tất cả những yếu tố này đã làm cho bài thơ "Đợi" trở thành một tác phẩm đáng để khám phá và đánh giá.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
3.0/5 (2 đánh giá)
thumb up 1
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
Hoangha

21/12/2023

Câu trả lời uy tín

Những tác phẩm của Vũ Quần Phương, một nhà thơ có tâm hồn thơ trong sáng, giàu cảm xúc, để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc. Trong số đó, tác phẩm ‘Đợi’ đã phác họa rõ một bức tranh tĩnh động với các nét ấn tượng nội dung và nét nghệ thuật của tác phẩm.

Tĩnh là cây cầu và người con trai. Động là dòng sông, là ánh nắng và bóng của cây cầu in hình dưới nước. Hai hệ thống hình tượng này có chung một không gian tĩnh và có chung một yếu tố vừa tĩnh vừa động: hình ảnh cây cầu và người con trai in bóng xuống dòng sông. Có thể nói, những liên tưởng thơ thú vị được khởi phát từ cái yếu tố chung vừa tĩnh vừa động này.

Anh đứng trên cầu đợi em là một hình ảnh tĩnh. Anh đứng từ bao giờ? Không thể biết! Nhưng hẳn là lâu lắm rồi. Ngay dưới chân anh là hình ảnh động:

Dưới chân cầu nước chảy ngày đêm
Ngày xưa đã chảy, sau còn chảy

Cái dòng chảy vô thuỷ vô chung kia chính là thời gian đã được vật chất hoá, có thể tri giác được. Nó là dòng chảy của quy luật tự nhiên, là khách quan, ở bên ngoài mọi tâm trạng của con người. Nhưng do thời gian chờ đợi quá lâu, lâu đến mức, cái dòng chảy ở bên ngoài kia đã trở thành một dòng chảy ở bên trong, ngay trong lòng anh. Nó đang xói vào lòng anh, bào mòn cả sự kiên nhẫn lẫn niềm tin của anh khiến anh phải thảng thốt kêu lên: Nước chảy bên lòng, anh đợi em.

Như vậy, anh đứng trên cầu cũng tức là đứng giữa dòng chảy lạnh lùng, tàn nhẫn của thời gian. Anh đứng để chịu đựng một hình phạt ghê gớm, đó là nỗi cô đơn và sự hoài nghi đang giày vò ngày càng dữ dội. Anh đang bị dòng chảy tra tấn từ từ, đều đều, nhàm chán và đơn điệu đến phát sợ!

Anh đứng trên cầu nắng hạ cũng là một hình ảnh tĩnh. Nhưng tại sao lại là nắng hạ chứ không phải nắng xuân, nắng thu? Phải chăng việc kiên gan đứng dưới nắng hạ được coi là một thử thách không kém phần đáng sợ? Có điều, nắng có quyền soi bên ấy lại bên này cũng như có quyền dội lửa và thôi không dội lửa. Chỉ có người con trai là phải chịu trận: còn anh đứng mãi đây! Anh đứng mãi (tĩnh và thụ động tới mức vô tri), đứng ở đây (bất di bất dịch tới mức vô hồn) để phấp phỏng: Em đến? Em không đến? Nó có vẻ giống với trò chơi vặt cánh hoa một cách may rủi: Yêu? Không yêu?/Yêu? Không yêu… Nếu em đúng hẹn thì anh đã chẳng phải chờ. Chỉ còn lại một thực tế phũ phàng là Em không đến, nghĩa là em đã lỡ hẹn.

Câu đầu tiên của khổ thơ cuối cùng vẫn là một hình ảnh tĩnh: Anh đứng trên cầu đợi em. Thoạt nhìn, hình ảnh này giống hệt hình ảnh mở đầu bài thơ, và nếu như vậy thì người con trai đã hoá đá. Nhưng ngẫm kĩ thì không phải.

Sự vận động vô cảm của cái bên ngoài như nước chảy, nắng tắt đã gây nên những chấn động dữ dội trong lòng người con trai. Người con trai không thể chờ đợi một cách vô vọng, cho dù là người con gái lỡ hẹn vì không thể đến chứ không phải là không muốn đến.

Có một nỗi đau âm thầm đang giằng xé trong lòng người con trai:

Đứng một ngày đất lạ thành quen
Đứng một đời em quen thành lạ

Ở đây có sự đối lập giữa một ngày với một đời, có sự hoán đổi giữa lạ và quen. Chỉ cần một đơn vị thời gian nhỏ thì cái lạ sẽ thành quen, đây là quy luật về sự gần gũi theo kiểu “lửa gần rơm…” hoặc “nhất cự li, nhì cường độ”. Nhưng với một đơn vị thời gian quá lớn thì cái quen sẽ thành lạ, đây là quy luật về sự chia li theo kiểu “xa mặt cách lòng”. Người con trai không thể chờ đợi chỉ vì chính anh ta cũng không chống lại nỗi quy luật khách quan của dòng chảy thời gian. Và, tiếng kêu cuối cùng của người con trai khiến ta không khỏi nao lòng:

Nước chảy… kìa em, anh đợi em

Hỡi em yêu! Anh đã đợi em và có thời gian làm chứng – nhưng bây giờ thì anh không thể… bởi vì Em không đến, vì thế em trở nên xa lạ với anh. Biết làm sao được, kìa em!
Đợi của Vũ Quần Phương đã gợi lên được mối đồng cảm sâu sắc trong lòng người đọc. Chúng ta từng biết đến một hòn Vọng Phu với truyền thuyết về một người vợ chờ chồng vô điều kiện, chờ đến hoá đá. 

Đó là sự chung thuỷ tuyệt đối và được coi như một chuẩn mực đạo đức, ít ra là ở thời tao loạn. Chúng ta chưa nghe ai nói đến một hòn Vọng Phụ, nhưng có lẽ việc người con trai phải chung thuỷ tuyệt đối với một người con gái cũng mặc nhiên được coi là một chuẩn mực đạo đức trong tình yêu. Không thể phủ nhận giá trị của đạo đức, nhưng cũng không thể chống lại quy luật khách quan 

Đây chính là chỗ thử thách của nghệ thuật. Vũ Quần Phương đã xử lý tình huống gay cấn này bằng nghệ thuật thật tài tình và đầy tính nhân văn. Cũng cần phải nói thêm rằng, nếu ai đó phải chờ đợi một người yêu ra trận đến nỗi không thể chờ được nữa thì nỗi đau của sự buộc phải thay lòng đổi dạ sẽ thấm thía đến chừng nào?!

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 1
thumb down
1 bình luận
Bình luận
avatar
level icon

minh anh

21/12/2023

Hoangha còn nữa k ạ . giúp mình vs

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Đào Trường Giang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved