22/12/2023

22/12/2023
22/12/2023
Nguyễn Khoa Điềm được biết đến không chỉ với tư cách là nhà hoạt động chính trị mà còn là nhà văn, nhà thơ lớn. Một trong những tác phẩm hay của ông phải kể đến bài thơ “Mẹ và quả”.
Bài thơ là lời của người con nói về người mẹ, nói về công lao chăm sóc, nuôi dưỡng của người mẹ thật lớn lao, vĩ đại.
“Những mùa quả mẹ tôi hái được
Mẹ vẫn trông vào tay mẹ vun trồng
Những mùa quả lặn rồi lại mọc
Như mặt trời, khi như mặt trăng”
Bài thơ mở đầu với lời kể về công việc trồng trọt của người mẹ. Mảnh vườn của mẹ cứ vần xoay theo năm tháng mùa màng cho những trái ngọt thơm “như mặt trời, khi như mặt trăng”. Cuộc đời của mẹ gắn liền với mảnh vườn nhỏ bé quanh năm suốt tháng.
Tiếp đến, tác giả không chỉ nói chuyện “trồng cây”, mà còn nói chuyện “trồng người”:
“Lũ chúng tôi từ tay mẹ lớn lên
Còn những bí và bầu thì lớn xuống”
Những đứa con được mẹ chăm sóc, nuôi lớn và cứ thế ngày càng trường thành. Cũng giống như chính những cây bầu, cây bí của mẹ cũng ngày càng phát triển và “lớn xuống” - gợi hình ảnh thực tế khi cây bầu, bí được trồng trên giàn nên khi quả phát triển sẽ mọc thẳng xuống. Câu thơ tạo được vế đối giữa “lớn lên” và “lớn xuống” ở cả hai chiều cao và sâu của cuộc đời, của không gian và thời gian đều in dấu của bàn tay mẹ. Nhưng đặc biệt hơn vẫn là trong sự liên tưởng so sánh giữa “giọt mồ hôi” vất vả của mẹ nuôi ta khôn lớn. Nó cứ nặng thêm như những quả bầu, quả bí:
"Chúng mang dáng giọt mồ hôi mặn
Rỏ xuống lòng thầm lặng mẹ tôi”
Cây trả công cho người bằng những mùa quả. Và người trồng luôn mong rằng vọng mùa vụ sau sẽ tốt hơn mùa trước. Còn với khu vườn trồng người của mẹ, ngoài chín tháng mười ngày thai nghén khổ đau, mẹ mong từng giờ đứa con của mình tập nói, tập đi những bước đi đầu tiên trong đời.
“Và chúng tôi một thứ quả trên đời
Bảy mươi tuổi mẹ mong chờ gặt hái
Tôi hoảng sợ ngày bàn tay mẹ mỏi
Mình vẫn còn một thứ quả non xanh”
Khi đứa con khôn lớn cũng là lúc mẹ đã có tuổi. Hai dòng thơ cuối, nhà thơ “hoảng sợ” khi nghĩ mình vẫn còn là “một thứ quả non xanh” - đó là sự lo lắng khi bản thân còn chưa trưởng thành khi để mẹ vẫn phải lo lắng.
Như vậy, bài thơ “Mẹ và quả” đã thể hiện được tấm lòng hiếu thảo, cũng như giàu tình yêu thương của người con dành cho mẹ.
22/12/2023
Bài thơ "Mẹ và Quả" của Nguyễn Khoa Điềm diễn tả tâm trạng trữ tình của nhân vật chính - người con, đối với mẹ và quả. Dưới đây là phân tích cảm xúc tâm trạng của nhân vật trong từng khổ:
Khổ 1:
Cảm xúc tâm trạng: Sự biết ơn và lòng hiếu thảo.
Lý do: Nhân vật thể hiện lòng biết ơn sâu sắc đối với mẹ, nhìn thấy mẹ làm việc vất vả để nuôi dưỡng gia đình và trồng cây. Nhân vật cảm nhận được tình yêu thương và sự hy sinh của mẹ.
Khổ 2:
Cảm xúc tâm trạng: Sự kính trọng và ngưỡng mộ.
Lý do: Nhân vật ngưỡng mộ khả năng của mẹ trong việc trồng cây và chăm sóc gia đình. Nhân vật nhìn thấy mẹ như một người nông dân tài ba, biết cách chăm sóc và làm cho cây trổ bông, đem lại thành quả tươi ngon.
Khổ 3:
Cảm xúc tâm trạng: Sự hạnh phúc và mãn nguyện.
Lý do: Nhân vật cảm nhận được niềm vui và hạnh phúc khi thưởng thức quả ngọt mà mẹ đã trồng. Quả là biểu tượng cho thành quả của công lao và tình yêu thương của mẹ.
Tổng kết: Trong bài thơ, nhân vật trữ tình diễn tả cảm xúc biết ơn, lòng hiếu thảo, kính trọng, ngưỡng mộ, hạnh phúc và mãn nguyện đối với mẹ và quả. Nhân vật thể hiện sự tôn trọng và trân trọng công lao của mẹ trong việc trồng cây và chăm sóc gia đình.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời