viết văn bản thuyết minh về số đỏ của vũ trọng phụng phải có yêu cầu trong ảnh và tại sao chọn đề tài. Mọi người giúp mình với ạ

Yêu cầu •    Giới thiệu được tác phẩm cần thuyết minh (nhan đề, tên tác giả, đánh giá chung). •    G
rotate image
thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Zuck mark
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

27/01/2024

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Tác phẩm "Số đỏ" của nhà văn Vũ Trọng Phụng là một tác phẩm văn học nổi tiếng và có ý nghĩa quan trọng trong văn học Việt Nam. Tác phẩm này đã được dịch sang nhiều ngôn ngữ và được đánh giá cao về giá trị nội dung và nghệ thuật. Về tác giả, Vũ Trọng Phụng (1912-1939) là một nhà văn, nhà báo và nhà phê bình văn học xuất sắc của Việt Nam. Ông sinh ra và lớn lên trong gia đình có truyền thống yêu sách, từ nhỏ đã có niềm đam mê viết văn. Vũ Trọng Phụng đã để lại di sản văn học đặc biệt quan trọng cho dân tộc qua các tác phẩm của mình. "Số đỏ" được viết vào thập kỷ 1930, trong bối cảnh xã hội Việt Nam thuộc thời kỳ thuộc địa của Pháp. Tác phẩm mang tính chất tiểu thuyết xã hội hiện thực, tái hiện cuộc sống của các tầng lớp xã hội khác nhau trong xã hội Việt Nam thời bấy giờ. Nó xoay quanh câu chuyện về một gia đình giàu có và quyền lực, tập trung vào nhân vật Dũng - một thanh niên trẻ tuổi tham gia vào cuộc sống của gia đình này và phải đối mặt với những hiểm nguy và sự thật đen tối. Tác phẩm "Số đỏ" không chỉ là một câu chuyện hấp dẫn, mà còn mang trong mình nhiều giá trị nghệ thuật. Vũ Trọng Phụng đã sử dụng ngôn ngữ sắc bén, hài hước và trào phúng để miêu tả các nhân vật và xã hội Việt Nam thời kỳ ấy. Tác phẩm cũng khắc họa rõ ràng các bất công xã hội, những vấn đề xã hội như tham nhũng, bất bình đẳng giai cấp, áp bức phụ nữ... Đồng thời, "Số đỏ" còn góp phần khai phá và tiến xa trong việc sử dụng tiếng Việt trong văn chương. Với những yếu tố miêu tả, tự sự, biểu cảm và nghị luận được lồng ghép trong tác phẩm, "Số đỏ" đã thành công trong việc tái hiện cuộc sống xã hội và gửi gắm những thông điệp sâu sắc về bất công và nhân quyền. Tác phẩm đã đóng góp quan trọng vào việc khai phá và phát triển văn học Việt Nam, mở ra một trang mới trong lịch sử văn chương của dân tộc. Tóm lại, tác phẩm "Số đỏ" của Vũ Trọng Phụng là một tác phẩm văn học quan trọng, mang giá trị nghệ thuật cao và có ảnh hưởng lớn đến đời sống văn học. Thông qua việc miêu tả, tự sự, biểu cảm và nghị luận, tác phẩm đã thành công trong việc tái hiện cuộc sống xã hội và gửi gắm những thông điệp sâu sắc.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
1.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
Câu trả lời uy tín

          Lịch sử văn học Việt Nam chưa có một tiểu thuyết nào gây được một phản ứng xã hội kịch liệt như tiểu thuyết Số đỏ của nhà văn Vũ Trọng Phụng. Số đỏ xuất hiện đột ngột giữa làng văn như một tiếng sét xé trời mà thanh âm của nó chắc chắn sẽ còn vang vọng mãi. Xuân Tóc Đỏ trở thành một nhân vật điển hình trong số rất ít các nhân vật điển hình của văn học Việt Nam. Với Số đỏ, Vũ Trọng Phụng đã trở thành đại diện xuất sắc bậc nhất của dòng văn học hiện thực phê phán thời kì 1930 – 1945 ở Việt Nam. Thành công của tác phẩm trước hết là bởi một nghệ thuật trào phúng sắc bén bậc thầy của nhà văn mà qua đó xã hội Việt Nam đương thời hiện lên với đầy đủ những tàn tật, dị dạng, những tiêu cực, tệ nạn.
        Chương truyện là bước phát triển cao nhất cho cái nhà văn gọi là “sổ đỏ” của thằng Xuân. Từ một tên ma cà bông hạn bét ở đầu tác phẩm giờ đây chóng vánh trở thành một vĩ nhân đầy hào quang chói lọi. Một sự thăng tiến đến chóng mặt, tưởng như đầy rẫy sự vô lý nhưng đặt trong hoàn cảnh xã hội lúc ấy lại có thể xảy ra được. Suy cho cùng, cái “Số đỏ” của thằng Xuân không chỉ hoàn toàn là cái may do khách quan (mà cụ thể là cái xã hội thượng lưu đểu giả đương thời) đưa lại, mà nó bắt nguồn từ bản chất mất dạy, vô giáo dục, vô văn hóa, xỏ lá đểu cáng, háo danh háo sắc của y. Nói cách khác cái bản chất của thằng Xuân chính là điều kiện cần và hoàn cảnh xã hội là điều kiện đủ để cái “số đỏ” của y có thể phát triển rực rỡ huy hoàng, đạt đến giá trị cực đại của nó. Trong chương truyện cuối cùng của tác phẩm, Xuân Tóc Đỏ đã đáp ứng một cách xuất sắc đầy đủ những yêu cầu mà xã hội đương thời đặt ra để bước tới danh hiệu cao quý “vĩ nhân”, “anh hùng cứu quốc”. Xuân Tóc Đỏ là con người của tệ nạn nhưng cũng lại là con người của hào quang. Cứ như những tình tiết xảy ra trong tác phẩm, đặc biệt là ở chương cuối, người đời có thể rút ra một quy luật tiến thân lạ lùng nhất trong đời, chỉ có thể xảy ra ở cái xã hội thời ấy mà thôi, quy luật ấy là càng bịp bợm. Càng vô văn hóa, càng xổ lá ba que, càng dâm loạn thì cơ hội tiến thân càng rộng mở.
        Nhìn lại con đường tiến thân của Xuân, ta thấy rồ hơn điều đó. Đầu tiên y chỉ là một đứa trẻ mồ côi và mất dạy, hư hỏng, rồi một tên ma cà bông hạng bét, cơm thừa canh cặn, là chạy cờ rạp hát, bán thuốc tây đểu trên tàu xe, tiếp đèn là thằng nhặt banh trên sân quần vợt. Sau một “tai nạn nghề nghiệp” bệnh hoạn và trở nên thất nghiệp, có ai ngờ rằng cái số đỏ của y bắt đầu “liên tục phát triển” kể từ đây. Từ đó con đường công danh của y phất lên như diều gặp gió bởi y đã bước vào vòng quay của xã hội thượng lưu. Có thể xem mỗi chương trong Số đỏ là một màn sân khấu mà ở đó các xung đột diễn ra đầy kịch tính. Nếu như ở các chương trước chỉ là những màn kịch vi mô với các mâu thuẫn diễn ra trong gia đình cụ cố Hồng, một tập hợp các thành viên đầy khập khiễng và thằng Xuân thì chương cuối này là một màn kịch mang tầm vĩ mô, một màn kịch “bách khoa toàn thư” về xã hội Việt Nam đương thời, một màn đại hài kịch tạp-phế-lù huy động tối đa mọi nhân vật vào các vai diễn. Cái xã hội tật Nguyễn ấy chưa bao giờ mang tính quái thai đến thế, chưa bao giờ động cỡn đến thế. Dưới ngòi bút trào lộng sắc bén, Vũ Trọng Phụng đã vạch trần tất cả những tệ nạn bản chất nhất của cái xã hội bịp bợm “chó đểu” ấy. Tưởng là vua ta với vua Xiêm cùng nhau hội đàm, cùng nhau luận bàn việc nước hóa ra lại đi lông bông để cho dân chúng Hà Thành có dịp ngồi lê đôi mách. Cuối cùng vì tinh thần thể thao chân chính, cả hai người cùng đến xem một trận đấu quần vợt. Y đã tương kế tựu kế để làm hại hai nhà quán quân Hải và Thụ ở bót để hãnh diện tiến ra sân theo lời mời của đích vị Tổng cục trưởng tổng cục thể thao Bắc Kì. Huống nổi, sự hy sinh cao cả của bậc đại nhân, đại tài lại không được quần chúng thấu hiểu. Xuân Tóc Đỏ và Văn Minh bị lâm vào một nỗi oan Thị Mầu. Quả thua ngớ ngẩn và khó hiểu của Xuân đã làm khán giả, những người sẵn sàng tự tử bằng cách hút thuốc phiện không có âm thanh vì không mua được vé vào cửa, nổi cơn thịnh nộ.

           Tất cả những sự hiểu nhầm ấy đều tan biến bởi một bài thuyết giáo “cố lai hy” của y. Hãy xem những lời lồ trịnh thượng và nực cười đến nhường nào: “Hỡi quần chúng! Mi không hiểu gì, mi oán ta, ta vẫn quý mi mặc dù mi chẳng hiểu lòng ta!”. Trời đất hỡi cách xưng hô của bậc vĩ nhân mới độc đáo làm sao, độc đáo một cách tuyệt đối khiến người đọc không còn gì để bình thêm nữa, không có gì chê bai, khen tụng nữa. Nhưng chưa hết, để kết thúc bài hùng biện của mình, Xuân Tóc Đỏ dõng dạc: “Thôi giải tán đi, và cứ việc an cư lập nghiệp trong hòa bình và trật tự! Ta không dám tự phụ là anh hùng cứu quốc nhưng ta đã tránh cho mi cái nạn chiến tranh rồi. Thế rồi thiên hạ sốt sắng hô to: “Xuân Tóc Đỏ vạn tuế, sự đại bại vạn tuế”. Sau đó là những lời chúc tụng lu bù, những vinh quang ập đến với Xuân một cách đột ngột.  Buồn cười hơn cả là hình ảnh Xuân Tóc Đỏ hứa hẹn xin cho bà Phó Đoan một cái bảng “tiết hạnh khả phong”. Trời ơi, một chi tiết đắc địa đến lạnh người. Chính lôi viết tương phán ấy là một nét trong nghệ thuật trào phúng của Vũ Trọng Phụng.

              Những lời bình, những lời thể hiện trực tiếp thái độ của nhà văn song hành với lời kể của câu chuyện. Thường thì nhà văn tả chân, nhà văn hiện thực tối kị việc đưa ra những lời nhận xét. Nhưng với Vũ Trọng Phụng thì khác, ông là một nhà văn châm biếm đả kích, là một nhà văn hiện thực đi đối với trào lộng phê phán. Những lời nhận xét của ông vừa mang đậm chất cười dân gian, vừa hài hước một cách trí tuệ, lại vừa gay gắt, chua chát. 

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Đào Trường Giang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved