
30/01/2024
30/01/2024
Thạch Lam là một trong số các nhà văn tiêu biểu của khuynh hướng văn học lãng mạn. Gió lạnh đầu mùa là một trong những tác phẩm đặc sắc của Thạch Lam. Nổi bật trong truyện là Sơn và Lan - hai nhân vật này đã được nhà văn khắc hoạ một cách rõ nét, chân thực.
Một mùa đông lạnh đến không báo trước. Lan và mẹ đã dậy từ bao giờ, đang ngồi bên quạt hoả lò để pha nước chè. Lúc ấy Sơn mới tỉnh dậy, nhìn xung quanh thấy cả nhà đã mặc áo rét cả, cậu cất tiếng gọi Lan. Sau khi Lan lấy bọc quần áo cho Sơn, mẹ đã chọn ra một chiếc áo dạ chỉ đỏ lẫn áo vệ sinh đưa cho Sơn mặc, cuối cùng bên ngoài lại khoác thêm một cái áo vải thâm. Lược qua phần đầu, người đọc có thể thấy rõ nhân vật Lan và Sơn được sống trong một gia đình khá giả, Lan là người chị đảm đang, tháo vát, rất yêu thương em trai mình. Còn Sơn là một cậu bé nhận được rất nhiều sự quan tâm, chăm sóc của mọi người trong gia đình.
Nhưng dù gia đình có điều kiện tốt nhưng Sơn và Lan không hề kiêu ngạo hay “kiêu kì” và “khinh khỉnh” như các em họ của. Hai chị em cậu rất giàu tình cảm, đặc biệt là khi nhắc về bé Duyên - đứa em gái mất từ khi mới bốn tuổi. Người vú già đã chăm sóc bé Duyên từ nhỏ không kìm được mà “với lấy cái áo lật đi lật lại ngắm nghía, tay mân mê các đường chỉ”. Sơn cũng thấy nhớ và thương em gái. Cậu lại càng xúc động hơn khi thấy mẹ “hơi rơm rớm nước mắt. Hai chị em Lan và Sơn còn rất thân thiết với Thằng Cúc, con Xuân, con Tú, con Túc - những đứa trẻ nghèo ở trong xóm. Dù trời đã lạnh, gió đông bấc đã về, nhưng trông những có đứa trẻ ấy chẳng khác chút nào, vẫn mặc trên người bộ quần áo được vá đi vá lại, mỗi khi có cơn gió thổi đến người chúng lại run lên cầm cập. Vậy mà hai chị em vẫn chẳng kinh miệt, vẫn trò chuyện cùng chúng rất vui vẻ.
Cảm nghĩ của em về nhân vật Sơn, Lan trong gió lạnh đầu mùa
Nhưng hành động làm cho người đọc xúc động nhất là khi Sơn và Lan quyết định cho Hiên chiếc áo của bé Duyên. Hiên là một cô bé làng bên chơi thân với Lan và Duyên, mẹ Hiên làm nghề mà cua bắt ốc, nhà rất nghèo, cô bé chỉ có cái áo rách hở cả tay và lưng. Lan là người đã phát hiện ra bé Hiên đứng dựa bên cột quán, và đã chủ động vẫy tay gọi cô bé đến chơi cùng. Thấy hoàn cảnh khó khăn của Hiên Sơn, đã động lòng thương và đề nghị với chị gái cho Hiên cái áo bông cũ của Duyên. Tán thành ý kiến của em trai, Lan đã “hăm hở chạy về nhà lấy áo” Sơn ở đó cứ lặng yên đợi chị mà trong tự nhiên thấy “ấm áp vui vui”. Qua đây ta có thể thấy Sơn và Lan đều là những đứa trẻ có tấm lòng nhân ái, biết chia sẻ và giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn hơn mình. Với việc sử dụng những ngôn ngữ mộc mạc, giản dị cùng giọng văn nhẹ nhàng, chân thành, Thạch Lam đã thành công khắc hoạ hình tượng hai chị em Lan và Sơn hiện lên một cách sinh động, đầy chân thực.
“Gió lạnh đầu mùa” sáng lên với vẻ đẹp nhân văn, lòng nhân ái, tình yêu thương, sự sẻ chia giữa người với người. Qua tác phẩm, nhà văn gửi gắm tới người đọc một thông điệp: “Hãy biết yêu thương và chia sẻ”.
30/01/2024
Ngọc Anh Thạch Lam là một trong những nhà văn tiêu biểu của khuynh hướng văn học lãng mạn. Những tác phẩm của ông chủ yếu là khai thác thế giới nội tâm của nhân vật với những cảm xúc mong manh, mơ hồ trong cuộc sống thường ngày. Một trong những tác phẩm tiêu biểu là truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa.
"Gió lạnh đầu mùa" là một truyện ngắn của nhà văn Thạch Lam. Trong truyện, nhân vật Sơn được nhà văn khắc họa để gửi gắm những tâm tư, tình cảm của mình. Bức tranh được miêu tả chủ yếu thông qua ngôn ngữ và hành động để làm nổi bật những nét tính cách. Thạch Lam không tả ngoại hình nhân vật này.
Mở đầu câu chuyện, Sơn xuất hiện với hành động “tung chăn cho tỉnh” nhưng không dậy như thường lệ mà “ngồi đút tay vào túi”. Anh thấy lạnh, vội lấy chăn trùm kín đầu, gọi Lan. Sau đó, Sơn được mẹ mặc cho chiếc áo bông và áo vệ sinh màu đỏ, bên ngoài là chiếc áo vải sẫm màu. Qua đoạn mở đầu, nhân vật Sơn được miêu tả là một cậu bé, sống trong một gia đình giàu có. Anh nhận được sự yêu mến và quan tâm từ những người xung quanh.
Tuy nhiên, Sơn không hề tỏ ra kiêu ngạo, xa cách mà vẫn là một cậu bé tốt bụng và giàu tình cảm. Nghe mọi người trong nhà nhắc đến Duyên - người chị gái tội nghiệp mất năm anh lên 4, anh cũng cảm thấy "nhớ em, cảm động và thương em vô cùng". Anh cũng xúc động khi thấy mẹ mình "hơi rưng rưng nước mắt". Ngoài ra, khác với những người anh họ của mình, Sơn luôn thân thiện và chơi đùa với lũ trẻ hàng xóm Túc Cúc, Xuân, Tí, Túc - những đứa trẻ nghèo trong xóm.
Tình huống ghi điểm nhất trong tính cách của Sơn là khi nhìn thấy Hiền - cô bé hàng xóm không có áo ấm để mặc. Thấy Hiền đứng “co ro” gần quán nước, trong gió lạnh chỉ mặc độc chiếc áo “tả tơi”, “hở cả lưng, hở tay”, Sơn chợt nhớ mẹ Hiền nghèo lắm, nhớ Duyên ngày trước. Này trong vườn. Một ý hay nảy ra trong đầu Sơn, đó là đem chiếc áo bông cũ của Duyên cho Hiền. Nghĩ vậy, anh nói với em gái mình và được cô đồng ý. Lan “háo hức” chạy về nhà lấy áo. Còn Sơn, anh lặng lẽ đứng chờ, trong lòng cảm thấy “ấm áp vui sướng”. Với ngôn từ giản dị và giọng nói nhẹ nhàng nhưng sâu lắng, nhân vật Sơn được thể hiện một cách sinh động và chân thực. Thông qua nhân vật Sơn, nhà văn đã gửi gắm những bài học quý giá về tình người trong cuộc sống.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời