02/02/2024
02/02/2024
08 - Nguyễn Viết Ba
04/12/2024
Timi Cho mình xin thông tin xuất xứ bài thơ với
02/02/2024
Bài thơ "Miền quê" của Đức Trung là một tác phẩm nghệ thuật đáng chú ý, mang đến cho người đọc một cái nhìn sâu sắc về cuộc sống và vẻ đẹp của miền quê Việt Nam. Bài thơ này không chỉ tạo nên một hình ảnh sống động về miền quê mà còn thể hiện sự tình cảm và tâm hồn của tác giả đối với quê hương.
Mở đầu bài thơ tác giả nhớ tới một miền quê ước mơ được trở về tuổi thơ . Sau đó tác giả miêu tả với hình ảnh quê hương có đồng xanh, cánh cò, hương sen, sáo diều, … đó là hình ảnh gắn liền với mỗi tuổi thơ của tác giả. Tiếp đến là tác giả thấy được hình bón ai như hình bóng người mẹ đang chờ. Tác giả nhớ về bóng ai như bóng mẹ yêu đang chờ, thể hiện sự nhớ nhung và tình cảm đối với người mẹ. Mẹ được miêu tả là người yêu thương và chăm sóc trong ký ức tuổi thơ của tác giả. Bài thơ là cách tác giả sử dụng ngôn ngữ và hình ảnh để tạo nên một không gian sống động và màu sắc. Từng câu thơ được xây dựng một cách tỉ mỉ, tạo nên một dòng chảy êm đềm, như những con sông trong miền quê. Từ ngữ được chọn lọc kỹ càng, mang đến cho người đọc những hình ảnh sinh động quê hương. Điều này giúp tạo nên một không gian thơ mộng và lãng mạn, khiến người đọc cảm nhận được sự yên bình và thanh thản của miền quê. Bên cạnh đó, bài thơ cũng thể hiện sự tình cảm và tâm hồn của tác giả đối với quê hương. Từng câu thơ chứa đựng những cảm xúc sâu lắng, như sự nhớ nhung, tình yêu và lòng biết ơn đối với miền quê. Tác giả đã tận dụng ngôn ngữ và hình ảnh để truyền tải những cảm xúc này một cách chân thành và chân thực. Điều này khiến người đọc cảm nhận được sự chân thành và tình cảm của tác giả, và đồng thời khơi gợi những cảm xúc tương tự trong lòng người đọc.
Gắn với quê hương là
Dòng sông, bến nước, con đò
Có người lữ khách bên bờ dừng chân
Dòng sông, bến nước, con đò và tiếng chim là những yếu tố tạo nên sự hài hòa và sự sống trong miền quê. Đó là những hình ảnh rất quen thuộc trong mỗi vùng quê của đất nước Việt Nam nói chung và quê hương của tác giả nói riêng. Tác giả lại nhớ lại những trò chơi tuổi thơ đã từng chơi cùng bạn bè như trốn tìm. Và miền quê trong kí ức của tác giả vẫn còn cây đa, giếng nước.
Cuối cùng tác giả thổn thức :
Xa rồi nhớ mãi miền quê
Trong tim luôn nhắc trở về ngày xưa...
Miền quê đã mãi xa và trong tâm tưởng của tác giả luôn mong muốn được trở về tuổi thơ. Qua đó cũng thể hiện được tình yêu quê hương của tác giả và tình yêu thiên nhiên đất nước. Tác giả cảm nhận được sự thanh bình và hòa quyện với thiên nhiên trong miền quê.
Từ ngữ và hình ảnh trong bài thơ được sắp xếp một cách tinh tế và lãng mạn, tạo nên một không gian thơ mộng và lãng mạn. Bài thơ mang đến cho người đọc một cảm giác yên bình và nhẹ nhàng, và gợi lên những kỷ niệm và tình cảm về quê hương.
Có thể thấy bài thơ "Miền Quê" của Đức Trung chứa các luận điểm về sự nhớ nhung và tình yêu dành cho miền quê, tình cảm đối với người thân, tương tác giữa con người và thiên nhiên trong miền quê, cũng như sắp xếp từ ngữ và hình ảnh tinh tế và lãng mạn. Mỗi luận điểm đều đóng góp vào việc tạo nên một bức tranh tình cảm và hình ảnh về quê hương trong lòng người đọc.
12/09/2025
Nguyễn Khoa Điềm là một trong những nhà thơ tiêu biểu nhất của thời kỳ kháng chiến chống Mỹ. Sinh ra trong gia đình có truyền thống yêu nước và hiếu học vì vậy những áng thơ của ông đều toát lên tình yêu quê hương, đất nước. Bài thơ “miền quê” của tác giả Nguyễn Khoa Điềm là một tác phẩm suất sắc trong nền văn học Việt Nam. Bài thơ thấm đẫm tình cảm của ông đối với miền quê, với những cảm nhận sâu lắng về cuộc sống bình dị thanh bình.
“Lại về mảnh trăng đầu tháng
Mông lung mặt đồng bóng chiều
…
Có tiếng hát như con gái
Cao cao như vầng trăng trong…”
Mở đầu bài thơ Nguyễn Khoa Điềm giới thiệu về miền quê của mình nơi mà tác giả gắn bó với biết bao tình cảm yêu quý, nhớ nhung.
Lại về mảnh trăng đầu tháng
Mông lung mặt đồng bóng chiều
Tiếng ếch vùi trong cỏ ấm
Lúa mềm như vai thân yêu
Đó là những hình ảnh gắn liền với miền quê yên bình của tác giả với “mảnh trăng đầu tháng”, “mặt đồng bóng chiều”, “tiếng ếch”, “lúa mềm”. Bức tranh miền quê hiện lên thật đẹp và thanh bình, tạo nên bầu không khí yên tĩnh và tươi mát. Những hình ảnh đó không chỉ gợi lên sự thanh bình yên tĩnh của bầu không khí mà nó còn là sự yên bình, nhẹ nhàng và hạnh phúc trong lòng người đọc. Đó là âm thanh của “tiếng ếch vùi trong cỏ ấm” tượng trưng cho sự thanh bình và hòa thuận trong cuộc sống. Sự thanh bình của chốn miền quê tác giả còn hiện lên qua mùa xuân, mùa khởi đầu của những hy vọng mới:
Mùa xuân, là mùa xuân đấy
Thả chim, cỏ nội hương đồng
Đàn trâu bụng tròn qua ngõ
Gõ sừng lên mảnh trăng cong
Trong bốn mùa của năm, mùa xuân có lẽ vẫn là mùa được nhiều thi sĩ lựa chọn để viết lên những vần thơ tuyệt diệu của mình. Mùa xuân gắn liền với sự lạc quan, niềm hy vọng vào một tương lai tươi đẹp. Người ta thường nói mùa xuân là mùa của tuổi trẻ và tình yêu, mùa xuân vẫn mang mùi vị đắm say khiến cho người ta ngỡ ngàng, mong ước mỗi dịp xuân đến. Mùa xuân trong “miền quê” của Nguyễn Khoa Điềm gắn liền với hình ảnh “Thả chim, cỏ nội hương đồng/ Đàn trâu bụng tròn qua ngõ/ Gõ sừng lên mảnh trăng cong”. Từ xa xưa đến nay, trâu vốn là loài vật tượng trưng cho sự lao động cần cù của những người nông dân. Nói đến trâu là nói đến sản xuất nông nghiệp và văn hóa lúa nước của làng quê. Người lao động vẫn ngày đêm miệt mài chăm chỉ, gắn bó với miền quê thể hiện sự gắn kết tình yêu thương trong cộng đồng. “Gõ sừng lên mảnh trăng cong” là một câu thơ thể hiện nét chấm phá của nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm. Không biết tự bao giờ ánh trăng đã trở thành nguồn cảm hứng muôn đời của thi sĩ văn nhân. Có thể gọi đây là mối lương duyên suốt đời mà ông tơ bà nguyệt đã dành cho họ. Ánh trăng mở ra một không gian thật lãng mạn, lên thơ cùng với “gõ sừng lên mảnh trăng” cho thấy sự hòa quyện giữa con người với thiên nhiên. Bức tranh trời xuân chốn miền quê của tác giả hiện lên thật đẹp, thật yên mình. Ánh trăng là sự sáng tạo độc đáo, thơ mộng hay đây chính là sự yên bình trong chính tâm hồn nhà thơ.
Có gì xôn xao đằm thắm
Bao nhiêu trông đợi chóng chầy
Đàn em tóc dài mười tám
Thương người ra lính hôm mai
Bài thơ mang đến một cảm giác xôn xao đằm thắm và tràn đầy hy vọng. Hình ảnh “đàn em tóc dài mười tám”, “người ra lính” họ là thế hệ trẻ của đất nước, là tương lai của Tổ Quốc. Hình ảnh hiện lên sự tươi trẻ, khát vọng ra đi bảo vệ Tổ Quốc luôn cuộn chảy trong tâm hồn mỗi con người Việt Nam.
Để rồi bao nhiêu gió thổi
Bên giếng làng, ngoài bến sông
Có tiếng hát như con gái
Cao cao như vầng trăng trong…
Tác giả khát khao được trở về miền quê, được sống trong sự yên bình hạnh phúc. “Giếng làng”, “bến sông” là hai hình ảnh quen thuộc gắn liền với miền quê yên bình. Bài thơ mang đến sự thăng hoa của tinh thần lạc quan qua tiếng hát của người con gái. “Có tiếng hát như con gái/ Cao cao như vầng trăng trong” tượng trưng cho tinh thần lạc quan nơi những người dân miền quê. Những hình ảnh đó thể hiện cho tình yêu quê hương và lòng trung thành tuyệt đối đối với Tổ Quốc. Chính tình yêu quê hương, cùng những sự vật chốn miền quê rất thích vị tạo lên cảm giác khó quên trong lòng người đọc. Qua bài thơ Nguyễn Khoa Điềm thể hiện tấm lòng biết ơn dành cho miền quê thân yêu của mình. Những hình ảnh đó gợi lên trong lòng người đọc một sự nhớ nhung và mong muốn trở về nơi chốn ấy.
Bài thơ sử dụng thể thơ sáu chữ nhẹ nhàng, cách gieo vần độc đáo gợi lên những cảm xúc khó quên trong mỗi chúng ta. Hình ảnh gần gũi thân thuộc với miền quê mang đến cảm giác sống động trong lòng người đọc.
Bài thơ “miền quê” của Nguyễn Khoa Điềm mang đến cho ta những cảm xúc sâu lắng về vẻ đẹp của chốn miền quê. Miền quê hương ấy hiện lên với một bức tranh sống động, cùng các hình ảnh đẹp đẽ mang đến những cảm nhận tinh tế cho người đọc. Bài thơ được Nguyễn Khoa Điềm viết ra một với một thông điệp về tình yêu quê hương và lòng trung thành đối với Đất Nước.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
5 giờ trước
6 giờ trước
Top thành viên trả lời