08/02/2024

08/02/2024
08/02/2024
Đời xưa, thời vua Hùng Vương, đất nước ta có núi cao, có sông rộng, trời đẹp nắng vàng, nhưng đồng ruộng thưa thớt, hoa quả chưa có nhiều thứ thơm ngọt như bây giờ. Vua Hùng Vương thứ mười bảy có một người con nuôi là An Tiêm có tài tháo vát và có trí hơn người.
Vua yêu mến An Tiêm thường ban cho của ngon vật quý. Thói thường, các quan được một chút lộc vua thì nâng niu ca tụng; riêng An Tiêm thường bảo: “Của biếu là của lo, của cho là của nợ!” và xem thường các thứ ấy. Việc đến tai vua, vua giận lắm.
Thế là một buổi sớm, tự nhiên An Tiêm thấy lính đến giải cả chàng lẫn vợ con xuống thuyền, chẳng cho mang theo một cái gì hết. Buồm căng gió, thuyền tròng trành nhằm biển khơi thẳng tiến. Bãi cát trắng, vệt cây xanh trong bờ lần lượt khuất đi, rồi bèo bọt, rác rểu, dấu vết của dân cư cũng không còn nữa, bây giờ chỉ thấy trời với nước xanh ngắt một mầu. Nàng Ba, vợ An Tiêm, bế con nhìn theo chiếc thuyền dần dần ra xa rồi khuất mất, nước mắt nhỏ như mưa. Từ nay có bao giờ nàng lại được cùng hàng xóm chia nhau những bắp ngô đầu mùa, hay nói một câu chuyện gia đình dưới ánh trăng! Quay vào hòn đảo hoang vu nàng lại càng khiếp sợ hãi hùng, không biết rồi đây lấy gì mà ăn để sống tạm cho qua ngày tháng. An Tiêm dắt vợ con tìm được một cái hốc đá ở tạm. Rồi chàng cắp gươm đi thăm dò. Hòn đảo quả thật hoang vu, chỉ có ít cây cỏ lơ thơ và mấy loài chim biển. Tìm mãi mới thấy vài thứ quả chát chua và rau dại ăn tạm cho đỡ đói. Từ đấy, ngày ngày An Tiêm trồng rau và tìm quả, nàng Ba thì ra bờ biển mò con ngao, cái hến. Đứa con lớn của An Tiêm bắt chước cha cũng cặm cụi làm bẫy đánh chim. Nhưng rồi chim dần dần quen bẫy, có khi suốt ngày thằng bé không bắt được một cái lông. Cá nhiều nhưng không lưới, quả thì có mùa. Cho nên thức ăn chính của vợ chồng con cái An Tiêm vẫn là mấy thứ rau dại mà chàng trồng thành rau vườn. Cuộc đời của bốn người vô cùng lao đao, vất vả, chẳng khác giống chim muông bao nhiêu. Tuy vậy An Tiêm vẫn tin rằng một ngày kia, mình có thể làm cho đời sống khá lên. Một hôm có con chim đương ăn ngoài bãi thấy An Tiêm đến, vội bay đi, bỏ lại một miếng mồi đo đỏ. An Tiêm cầm lên xem thì là một mảnh quả dưa bằng hai ngón tay. Chàng nghĩ thầm chim ăn được có lẽ người cũng ăn được, bèn nếm thử thì thấy có vị ngọt. Chàng ăn hết miếng dưa và nhặt hạt gói lại. Ngồi nghỉ một lát thấy mát ruột, đỡ đói, chàng có ý mừng, lấy gươm xới một khoảnh đất mà gieo hạt xuống. Ít ngày sau mấy hạt da mọc mầm đâm lá, bò tỏa ra khắp khoảnh đất. Nàng Ba cũng giúp chồng sớm chiều săn sóc mấy dây dưa lạ. Vợ chồng hồi hộp trông thấy mấy cái hoa đầu tiên hé nở, rồi hoa kết quả, lúc đầu bằng ngón tay út, ít lâu sau đã như con chuột, rồi con lợn con. Thấy nó lớn mãi như không bao giờ thôi, An Tiêm cũng không biết lúc nào nên hái. Khi chàng bổ dưa ra, cả nhà lóa mắt vì mầu đỏ tươi của ruột dưa. Đây đó giữa mầu đỏ, có những hạt đen như hạt huyền và bọc ngoài một lớp vỏ trắng viền xanh. Hai đứa bé thèm nhỏ nước rãi, nàng Ba thì cứ tấm tắc khen quả trông ngon mắt. An Tiêm cẩn thận cắt cho mỗi người một mảnh nhỏ ăn thử. Bốn người như một, khen ngợi cái vị thanh ngọt, cái mùi thơm nhẹ nhàng của quả lạ, ăn vào không những không xót ruột lại còn thấy đỡ khát và khỏe người ra. Đến tra, An Tiêm mạnh dạn bổ hết quả dưa cho con ăn đến no. Bấy giờ cả nhà An Tiêm mừng rỡ, bồng bế nhau ra bãi, chọn những quả sẫm mầu dưa đem về, còn lại thì thay phiên nhau canh quả. Và từ đấy, họ cứ trồng thêm ra mãi. Tất cả nông cụ chỉ gồm có một cái gươm cùn và mấy hòn đá mài bén, vì vậy thêm một gốc dưa là thêm không biết bao nhiêu mồ hôi nước mắt.
Về sau khắp nước ta đều có giống dưa hấu. Nhưng người ta nói chỉ có huyện Nga Sơn là trồng được những quả ngon hơn cả, vì nơi ấy xa là hòn đảo An Tiêm ở, trải qua mấy nghìn năm nước cạn, cát bồi nay đã liền vào với đất.
08/02/2024
Thuở ấy, Vua Hùng có một người con nuôi tên là Mai An Tiêm. Gia đình Mai An Tiêm đã phải trải qua những thử thách và khó khăn trong thời gian đầu bị đày ra hoang đảo.
Sau khi bị đày ra hoang đảo, gia đình Mai An Tiêm phải tự mình tìm cách sinh tồn và xây dựng cuộc sống mới trên đảo hoang. Đảo hoang không có nguồn thực phẩm dồi dào, không có nguồn nước sạch và không có nơi trú ẩn an toàn. Gia đình phải đối mặt với sự khắc nghiệt của thiên nhiên, đấu tranh để tìm kiếm thức ăn và nước uống hàng ngày.Mai An Tiêm và gia đình phải săn bắt, đánh cá, và hái trái cây từ rừng để có thể sống sót. Họ phải chịu đựng cảnh đói khát và kiên nhẫn chờ đợi mỗi lần tìm thấy nguồn thực phẩm mới. Cuộc sống khắc nghiệt và cảnh nguy hiểm trên đảo hoang khiến gia đình phải luôn cảnh giác và sẵn sàng đối mặt với mọi thách thức.Ngoài ra, gia đình Mai An Tiêm cũng phải đối mặt với sự cô đơn và cảm giác bị cách biệt với thế giới bên ngoài. Không có sự giao tiếp với người khác, họ chỉ có nhau để trò chuyện và chia sẻ những khó khăn trong cuộc sống hàng ngày. Điều này tạo ra một tình cảm đoàn kết và sự gắn bó mạnh mẽ giữa các thành viên trong gia đình.
Dù cuộc sống khó khăn và gian khổ, gia đình Mai An Tiêm không bỏ cuộc và luôn kiên nhẫn vượt qua mọi khó khăn. Họ học cách thích nghi với môi trường hoang dã và tìm cách tạo ra một cuộc sống tươi đẹp trên đảo hoang. Cuối cùng, nhờ sự kiên trì và sự đoàn kết, gia đình Mai An Tiêm đã vượt qua thử thách và trở thành những người anh hùng trong truyền thuyết của dân tộc.
08/02/2024
anhthu1705Truyện "Thuở ấy Vua Hùng có một người con nuôi … sống được trên đảo hoang" là một câu chuyện về sự tích quả dưa hấu. Trong câu chuyện, gia đình Mai An Tiêm đã trải qua những khó khăn trong thời gian bị đày ra hoang đảo.
Sau khi bị đày ra hoang đảo, gia đình Mai An Tiêm phải đối mặt với cuộc sống khắc nghiệt và thiếu thốn. Họ không có đủ thực phẩm và nước uống, không có mái nhà che chở và không có công cụ để sản xuất. Cuộc sống trên đảo hoang trở nên vô cùng khó khăn và đầy gian khổ.
Gia đình Mai An Tiêm phải tìm cách tồn tại bằng cách săn bắt và hái lượm thực phẩm từ tự nhiên. Họ phải xây dựng một căn nhà tạm bợ để che chở khỏi thời tiết khắc nghiệt. Mỗi ngày, họ phải vật lộn để tìm kiếm nguồn sống và bảo vệ bản thân khỏi các nguy hiểm tự nhiên.
Tuy nhiên, dù cuộc sống khó khăn, gia đình Mai An Tiêm không từ bỏ hy vọng và luôn giữ vững lòng kiên nhẫn và sự kiên trì. Họ tin rằng một ngày nào đó, họ sẽ có cơ hội trở về cuộc sống bình thường và tận hưởng hạnh phúc.
Cuộc sống khó khăn của gia đình Mai An Tiêm trong thời gian đầu bị đày ra hoang đảo là một phần quan trọng trong câu chuyện, thể hiện sự kiên nhẫn, sự vượt qua khó khăn và lòng can đảm của nhân vật chính.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
13/12/2025
13/12/2025
13/12/2025
Top thành viên trả lời