
13/02/2024
13/02/2024
Trong truyện ngắn “Một đám cưới” của Nam Cao, đám cưới trở thành phông nền để nhà văn lột tả hiện thực bi thảm của nạn đói khủng khiếp năm Ất Dậu (1945) và sự “thui chột” những phẩm chất tốt đẹp của con người vì hoàn cảnh khốn cùng.
Vì nghèo không thể nuôi thêm một miệng ăn, vì nạn đói ngày càng khốc liệt hơn, bố Dần đã quyết định ép gả Dần cho người ta. Đám cưới của Dần được xem là một trong những đám cưới túng thiếu và thê thảm nhất trong văn học Việt Nam khi cảnh rước dâu diễn ra trong đêm tối, “vẻn vẹn có sáu người, cả nhà gái nhà trai”. Tuy nói là đám cưới, nhưng thực tế lại là một cuộc hôn nhân đành đạch để cải thiện cuộc sống của gia đình Dần.
Gia đình này đã từng trải qua nhiều khó khăn, bắt đầu từ khi còn nhỏ khi mẹ của Dần qua đời và bố phải độc thân nuôi hai đứa con thơ dại. Họ sống trong tình trạng khốn cùng, đói khát và thiếu thốn trong khi giá thực phẩm tăng cao và đồng tiền mất giá, cộng với những trận hạn hán và bão lũ làm cho cuộc sống của họ càng thêm khó khăn. Gia đình Dần chỉ có thể sống bằng cách tìm kiếm cách kiếm tiền để trang trải cuộc sống.
Trước khi đi kiếm tiền bát gạo trong rừng, bố Dần đã đồng ý cho con gái của mình lấy chồng trong một cuộc hôn nhân đình đám. Lễ cưới đã diễn ra trong sự ngậm ngùi và chua xót, khi cả gia đình Dần phải lủi thủi trong sương mù và bóng tối để tìm nơi trú ẩn để ngủ.
Tác phẩm "Một đám cưới" thể hiện những khó khăn và nỗi đau của cuộc sống nông thôn Việt Nam vào thời điểm đó. Truyện ngắn này cũng phản ánh sự hy vọng và tình yêu thương giữa cha con trong gia đình Dần, mặc dù cuộc sống của họ vẫn còn đầy khó khăn.
15/09/2025
Nam Cao là một trong những cây bút hiện thực xuất sắc của văn học Việt Nam giai đoạn trước Cách mạng tháng Tám năm 1945. Ông thường viết về người trí thức nghèo và người nông dân trong xã hội cũ, với cái nhìn đầy nhân văn và xót xa. Trong truyện ngắn Một đám cưới, Nam Cao đã khắc họa một cách chân thực và cảm động hình ảnh người cha nghèo – bố Dần, đại diện tiêu biểu cho số phận người nông dân lương thiện bị cái nghèo, cái đói đeo bám, dằn vặt trong xã hội cũ.
Bố Dần là một người nông dân nghèo khổ, gà trống nuôi con sau khi vợ mất sớm. Ông sống chật vật, quẩn quanh trong cái đói, cái nghèo. Cuộc sống của ông là một chuỗi ngày cơ cực, lam lũ, cố gắng từng chút một để nuôi con khôn lớn.
Không chỉ là người cha đơn thân, ông còn phải gánh vác mọi gánh nặng kinh tế trong một gia đình vốn đã nghèo xác xơ. Cuộc sống của ông và con gái – Dần – chẳng khác nào một chuỗi ngày dài chịu đựng, nhẫn nhịn, không biết đến hạnh phúc, không thấy tương lai.
Nam Cao đã xây dựng hình ảnh bố Dần không chỉ là biểu tượng của sự nghèo đói, mà còn là hình ảnh của tình phụ tử sâu nặng – một người cha hi sinh tất cả cho con, dẫu trong tay không có gì.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời