Viết bài văn phân tích bài thơ Người con gái Việt Nam của nhà thơ Tố Hữu “Em là ai? Cô gái hay nàng tiên Em có tuổi hay không có tuổi Mái tóc em đây hay là mây là suối Đôi mắt em nhìn hay chớp lửa đêm...

ADS
thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Bka Tjk

Làm sao để có câu trả lời hay nhất?

  • Luôn có GIẢI THÍCH các bước giải
  • Không copy câu trả lời của Timi
  • Không sao chép trên mạng
  • Không spam câu trả lời để nhận điểm
  • Spam sẽ bị khóa tài khoản
ADS
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

10/03/2024

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Bài thơ "Người con gái Việt Nam" của nhà thơ Tố Hữu là một tác phẩm ca ngợi vẻ đẹp và lòng dũng cảm của phụ nữ Việt Nam. Trong bài thơ, nhà thơ đã miêu tả hình ảnh của người con gái Việt Nam như một biểu tượng của sức mạnh, kiên cường và tình yêu quê hương. Nhà thơ Tố Hữu đã sử dụng các từ ngữ tượng trưng để nêu bật vẻ đẹp và sức mạnh của người phụ nữ Việt Nam. Bằng cách kể lại câu chuyện về việc vượt qua khó khăn, đau thương và hy sinh cho quê hương, bài thơ đã tôn vinh vai trò quan trọng của phụ nữ trong xã hội. Tóm lại, bài thơ "Người con gái Việt Nam" là một sáng tác ca ngợi vẻ đẹp và lòng can đảm của phụ nữ Việt Nam, đồng thời khích lệ họ tiếp tục chiến đấu và hy sinh cho tổ quốc.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
1.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
hoangan2002

10/03/2024

Câu trả lời uy tín

           Trong tiến trình phát triển của nhân loại, sự đóng góp của các quốc gia, các dân tộc là không thể thiếu. Mỗi quốc gia, mỗi dân tộc đều có những dấu mốc lịch sử riêng đóng góp vào tiến trình phát triển ấy. Trong cái chung lại có những cái riêng, cái riêng có những chi tiết rất nhỏ mà ta không thể nào quên lãng.  Kỷ niệm ngày phụ nữ Việt Nam tôi muốn cùng các bạn trở lại quá khứ với bài thơ bất tử của cố thi sĩ Tố Hữu, cùng những năm tháng hào hùng nhưng vô vàn gian lao, ác liệt ở những năm 50 - 60 thế kỷ trước. Bài thơ viết về người phụ nữ huyền thoại, bất khuất, kiên trung đã làm nên một phần lịch sử dân tộc. Đó là chị Trần Thị Lý anh hùng các lực lượng vũ trang nhân dân Việt Nam. Người đại diện cho hàng chục triệu phụ nữ trên dải đất hình chữ S thân yêu.

         Trần Thị Lý, (tên thật là Trần Thị Nhậm), sinh 1933, vào Đảng 30/4/1950 (18 tuổi). Chị là giao liên tỉnh Quảng Nam. Bị bắt giam từ 1956 tới 1958. Thời gian trong tù chị bị địch tra tấn rất tàn bạo, dã man. Tưởng như vượt ra ngoài sức chịu đựng của con người. Khi chỉ còn là một cái xác bị địch ném ra bãi rác. Chị được đồng đội bí mật cứu sống đưa về Sài Gòn. Sau đó qua Phnômpênh rồi bay về Hà Nội Việt Nam điều trị tại bệnh viện Việt Xô. Với 42 vết thương trên người, suy kiệt toàn thân, nặng 26kg. Ở đây chị đã được gặp Bác Hồ, nhà thơ Tố Hữu... khi gặp chị mọi người đều rơi lệ hết sức xúc động. Ngày 6/12/1958 sau khi vào thăm chị. Đêm ấy nhà thơ Tố Hữu cho ra đời bài thơ “Người con gái Việt Nam”. 

“Em là ai, cô gái hay nàng tiên?”

       Ngay câu thơ đầu nhà thơ đã tỏ ra bàng hoàng ngơ ngác, không thể tin nổi vào mắt mình. Bởi vì thiên thần trước mắt ông như một cụ già chỉ có da bọc xương, thay vì một cô gái trẻ hiền dịu. Đau đớn thay kẻ địch đã xẻo thịt, tra điện vào cửa mình, đầu vú, dí dùi nung đỏ lên người, đổ xà phòng nước bẩn vào mồm rồi đi giầy đinh đạp vào bụng cho phọt nước và cả máu ra ngoài.

“Em có tuổi hay không có tuổi
Mái tóc em đây, là mây hay là suối
Đôi mắt em nhìn hay chớp lửa đêm giông
Thịt da em là sắt hay là đồng”

         Tôi chắc một điều nhà thơ của “Từ ấy”* đang rất xúc động, dù là ai chắc cũng phải rùng mình uất hận. Tấm lòng nhân hậu của ông đã thấu hiểu hết sự chịu đựng ghê gớm của chị khi sống trong sư tra tấn man rợ của nhà tù Ngô Đình Diệm. Dù có phải hi sinh chị cũng trung thành tuyệt đối. Nhà thơ muốn làm điều gì đó cho chị đỡ đi một phần đau đớn, cũng là thể hiện tấm lòng mình.

“Cho tôi hôn bàn chân em lạnh ngắt
Cho tôi nâng bàn tay em nắm chặt
Ôi bàn tay như đôi lá còn xanh
Trên mình em đau đớn cả thân cành”

         Không thể kìm lòng, với tất cả tình yêu thương tha thiết, lòng căm phẫn nhà thơ giận dữ kẻ đã gây ra những vết thương kia. Không muốn nàng tiên của mình thêm một lần đau đớn, ông nhẹ nhàng thầm gọi

“Tỉnh lại em ơi, qua rồi cơn ác mộng
Em đã sống lại rồi, em đã sống
Điện giật, dùi đâm, dao cắt, lửa nung
Không giết được em người con gái anh hùng”

      Tới đây tôi thấy sự thổn thức trong nhà thơ. Nhịp đập trong con tim ông, con tim của “nàng tiên” và nhân quần như hoà làm một, vỡ oà trong thế giới nhân văn.

“Ôi trái tim em trái tim vĩ đại
Còn giọt máu tươi còn đập mãi
Không phải cho em, cho lẽ phải trên đời
Cho quê hương em, cho Tổ Quốc loài người”

       Sự hi sinh của chị không phải cho mình mà cho quê hương, cho Tổ Quốc, cho loài người. Sự sống kỳ diệu đã làm nên những điều kỳ diệu... để hôm nay có một Việt Nam anh hùng của những người anh hùng. 

“Từ cõi chết em trở về chói lọi
Như buổi em đi ngọn cờ đỏ gọi
Em trở về người con gái quang vinh
Cả nước ôm em khúc ruột của mình”

Rồi nhà thơ reo lên hạnh phúc

“Em đã sống, bởi vì em đã thắng
Cả nước bên em, quanh giường nệm trắng
Hát cho em như tiếng mẹ ngày xưa
Sông Thu Bồn giọng hát đò đưa

Cả nước cho em, cho em tất cả
Máu tiếp máu cho lại hồng đôi má
Cho mái tóc em xanh lại ngày xuân
Cho thịt da em lại nở trắng ngần”

        Niềm vui không còn của riêng tác giả nữa. Như ngàn tia mặt trời chói lọi ánh sáng đã lan tỏa khắp hành tinh. Tất cả các châu lục đều hướng về Việt Nam, về người con gái quang vinh. Đọc tới đây tôi lặng đi trong niềm vui cùng xúc động. Không phải chỉ cả nước, mà cả thế giới đều đăm đăm theo dõi chị từng giờ. Vì mục tiêu, vì lý lẽ sống mà tất cả đã dành cho chị những gì tốt nhất, để chị sớm bình phục. Lúc đó, thời điểm đó chính là tình cảm của hậu phương với tiền tuyến. Của Miền Bắc với Miền Nam. Bài thơ đã nhanh chóng được đưa vào trường học. Được các phương tiện thông tin đại chúng đăng tải liên tục, được dịch ra nhiều thứ tiếng phát hành ở nhiều nước trên thế giới. Cũng chính điều đã làm cho chính quyền Sài Gòn đau đầu, chúng tìm mọi cách để xuyên tạc, đánh phá vào đường dây, vào các cơ sở của ta trên toàn Miền Nam.

“Em sẽ đứng trên đôi chân tuổi trẻ
Đôi gót đỏ lại trở về quê mẹ
Như buổi em đi, ngọn cờ đỏ gọi
Như những ngày xưa rực rỡ sao vàng”

         Những khổ thơ cuối cùng Tố Hữu không chỉ nói về con người cụ thể, mà nhà thơ muốn nhắc tất cả chúng ta, với tuổi trẻ rằng hãy vững vàng tiến lên bằng đôi chân của mình, theo lý tưởng đã chọn quyết không lùi bước trước bất kỳ khó khăn gian khổ nào. Sự hi sinh cao cả của thế hệ đi trước chính là động lực cho các thế hệ sau. Hình ảnh chị Trần Thị Lý sẽ mãi là niềm tự hào cho phụ nữ Việt Nam, mãi mãi tô thắm trang sử hào hùng của dân tộc. 

“Ôi đôi mắt em nhìn, rất đẹp
Hãy sáng mãi niềm tin tươi ánh thép
Của quê em Gò Nổi, Kỳ Lam
Hỡi em người con gái Việt Nam”

       Kết thúc bài thơ ngắn gọn mà đầy đủ mọi ý nghĩa. Chúng ta sẽ sống trong niềm tin thép, tin vào ngày mai tươi sáng, vào chiến thắng cuối cùng. Bài thơ "Người con gái Việt Nam" của Tố Hữu là một tác phẩm văn học hay và ý nghĩa, đem lại sự khích lệ và cảm hứng cho những người phụ nữ Việt Nam trong cuộc sống và công việc của họ.
 

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
ADS
avatar
Phann AMy

27/03/2025

Trong vườn hoa thi ca Việt Nam, Tố Hữu là một trong những nhà thơ lớn, người đã để lại những vần thơ chan chứa tình yêu thương, ngợi ca vẻ đẹp của con người Việt Nam. Đặc biệt, hình ảnh người con gái Việt Nam đã trở thành một nguồn cảm hứng lớn trong thơ ông. Bài thơ “Người con gái Việt Nam” là một minh chứng rõ nét cho điều đó, và những dòng thơ từ “Tỉnh lại em ơi” đến “cho quê hương em, cho Tổ quốc loài người” đã gieo vào lòng tôi những cảm xúc sâu sắc và những suy ngẫm về vẻ đẹp cao quý của người phụ nữ Việt Nam.

“Tỉnh lại em ơi, qua rồi cơn ác mộng

Em đã sống lại rồi,em đã sống”

Đọc những dòng thơ đầu tiên, tôi không khỏi xúc động trước lời kêu gọi “Tỉnh lại em ơi” đầy xót xa. Đó là tiếng lòng của nhà thơ trước những mất mát, hy sinh mà người con gái Việt Nam phải gánh chịu trong cuộc chiến tranh. Lời kêu gọi ấy không chỉ là sự thương cảm mà còn là niềm tin mãnh liệt vào sức sống tiềm tàng, khả năng hồi sinh kỳ diệu của họ. Trong đau thương, mất mát, hình ảnh người con gái vẫn hiện lên với vẻ đẹp bình dị mà cao quý. Dù trải qua bao khó khăn, gian khổ, họ vẫn giữ trọn vẹn phẩm chất tốt đẹp, tấm lòng nhân ái bao la. Họ yêu thương đồng bào, chia sẻ những mất mát với những người xung quanh, trở thành điểm tựa tinh thần vững chắc cho cả cộng đồng. Tấm lòng bao dung, sự hy sinh thầm lặng của họ khiến tôi vô cùng cảm phục và kính trọng.

“Điện giật,dùi đâm,lửa nung,dao cắt

Ko giết đc em,ng con gái anh hùng

Ôi trái tim em trái tim vĩ đại

Còn 1 giọt máu tươi còn đập mãi”

Không chỉ giàu lòng yêu thương, người con gái Việt Nam trong thơ Tố Hữu còn là biểu tượng của ý chí kiên cường và tinh thần bất khuất. Họ không hề khuất phục trước bom đạn, trước những thử thách khắc nghiệt của chiến tranh. Ngược lại, họ biến đau thương thành sức mạnh, đứng lên chiến đấu vì độc lập, tự do của Tổ quốc. Tôi cảm nhận được sự mạnh mẽ, kiên định trong ánh mắt, trong nụ cười của họ, những người sẵn sàng hy sinh tuổi thanh xuân, thậm chí cả tính mạng, để bảo vệ quê hương, đất nước. Hình ảnh người con gái với súng trên vai, với ánh mắt kiên định, nụ cười rạng rỡ giữa bom đạn đã trở thành biểu tượng bất tử cho tinh thần Việt Nam, một biểu tượng khiến tôi vô cùng tự hào.

“Ko phải cho em,cho lẽ phải trên đời

Cho quê hương em,cho tổ quốc loài người “

Đoạn thơ khép lại bằng một ước mơ cao đẹp, một khát vọng cháy bỏng về hòa bình và tình yêu thương. Người con gái Việt Nam không chỉ chiến đấu cho tự do của dân tộc mình mà còn mong muốn góp phần vào sự nghiệp hòa bình của cả nhân loại. Họ tin rằng, chỉ có tình yêu thương và sự đoàn kết mới có thể xóa bỏ hận thù, xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn. Ước mơ ấy thể hiện tầm nhìn sâu rộng, tấm lòng nhân ái bao la của người phụ nữ Việt Nam. Nó cũng khẳng định vai trò quan trọng của họ trong sự nghiệp xây dựng và bảo vệ hòa bình thế giới. Chính khát vọng cao đẹp ấy đã làm cho hình ảnh người con gái Việt Nam trở nên cao thượng và đáng kính hơn bao giờ hết.


Đọc xong đoạn thơ, hình ảnh người con gái Việt Nam hiện lên thật rõ nét trong tâm trí tôi: họ là những người giàu lòng yêu thương, ý chí kiên cường và khát vọng hòa bình. Họ là những người anh hùng thầm lặng, những người phụ nữ vĩ đại đã góp phần làm nên chiến thắng lịch sử của dân tộc. Những vần thơ của Tố Hữu đã giúp tôi hiểu sâu sắc hơn về vẻ đẹp tâm hồn của người phụ nữ Việt Nam và trân trọng hơn những gì mà họ đã hy sinh, cống hiến cho đất nước. Hình ảnh của họ sẽ mãi mãi sống trong trái tim mỗi người Việt Nam và là nguồn cảm hứng cho các thế hệ mai sau. Tôi tự hào là một người con của đất Việt, được sinh ra và lớn lên trên quê hương có những người phụ nữ tuyệt vời như thế. Tôi nguyện sẽ học tập và rèn luyện thật tốt để góp phần xây dựng đất nước ngày càng giàu đẹp, xứng đáng với những hy sinh cao cả của các thế hệ đi trc

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
Kh Huyen

10/03/2024

Bka Tjk

Bài thơ "Người con gái Việt Nam" của nhà thơ Tố Hữu là một tác phẩm văn chương mang tính biểu cảm cao, tôn vinh vẻ đẹp và lòng can đảm của người phụ nữ Việt Nam trong cuộc sống và trong cuộc chiến tranh. Từ những câu thơ sâu sắc, tác giả đã tạo ra một bức tranh sống động về hình ảnh người con gái Việt Nam, đầy cảm xúc và ý nghĩa.

Bài thơ mở đầu bằng những câu hỏi đầy thách thức về danh tính của người con gái: "Em là ai? Cô gái hay nàng tiên". Những dòng thơ này thể hiện sự tò mò và ngưỡng mộ của tác giả trước vẻ đẹp và sức mạnh không gian cảm nhận. Từ đó, người đọc được mời gọi để suy ngẫm về vai trò và giá trị của người phụ nữ trong xã hội.

Qua những hình ảnh sắc nét và cảm xúc, tác giả mô tả hình ảnh của người con gái Việt Nam như một biểu tượng của sức mạnh và sự kiên cường. Bạn đọc không thể không cảm nhận được vẻ đẹp và sự quyết đoán trong hành động của người con gái Việt Nam, khi đối diện với những khó khăn và thử thách của cuộc sống và chiến tranh.

Bài thơ tiếp tục với việc miêu tả sự hy sinh và quyết tâm của người con gái Việt Nam trong cuộc chiến, khi tác giả viết: "Không giết được em, người con gái anh hùng!". Những dòng thơ này tôn vinh lòng dũng cảm và sự kiên trì của phụ nữ Việt Nam trong việc bảo vệ quê hương và gia đình.

Cuối cùng, bài thơ kết thúc với lời ca ngợi và tôn vinh cho người con gái Việt Nam: "Hỡi em, người con gái Việt Nam!". Những từ này không chỉ là lời khen ngợi mà còn là lời tri ân và tôn vinh cho tinh thần và lòng dũng cảm của phụ nữ Việt Nam.

Tóm lại, bài thơ "Người con gái Việt Nam" của nhà thơ Tố Hữu là một tác phẩm văn chương sâu sắc và cảm động, tôn vinh vẻ đẹp và lòng can đảm của người phụ nữ Việt Nam trong cuộc sống và trong chiến tranh. Qua những hình ảnh và cảm xúc tươi trẻ, tác giả đã tạo ra một bức tranh sống động và ý nghĩa về người con gái Việt Nam, như một biểu tượng của sức mạnh và sự kiên cường.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

logo footer
FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
Location Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
app store ch play
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved
gift-box
survey
survey
Đặt câu hỏi