
10/03/2024
11/03/2024
Từng trực tiếp cầm súng ở chiến trường Lào trong những năm chiến tranh chống Mỹ, nhà thơ Nguyễn Đức Mậu đã có nhiều bài thơ để tri ân đồng đội đã ngã xuống vì Tổ quốc. Trong số những bài thơ gợi nhớ về một thời hào hùng đó, Màu hoa đỏ gây ấn tượng mạnh hơn cả bởi bài thơ nói lên tâm sự của cả một thế hệ thanh niên gạt bỏ tình riêng lên đường cứu nước.
Trải qua nhiều cuộc đấu tranh chống giặc ngoại xâm kéo dài trong lịch sử nên đề tài chiến tranh, thương binh - liệt sĩ luôn chiếm một phần không nhỏ trong đời sống văn học nghệ thuật nước nhà. Những trang viết về sự hy sinh của người lính, của những người mẹ, người vợ bao giờ cũng đem đến cho người đọc niềm xúc động thiêng liêng và lòng biết ơn sâu sắc. Trong đó, Màu hoa đỏ của nhà thơ Nguyễn Đức Mậu được đánh giá là bài thơ đã chạm được vào trái tim người nghe, khiến bất cứ ai cũng không khỏi bồi hồi, xao xuyến.
Bốn câu thơ đầu là những dòng tự sự với những điệp ngữ “có người lính” và điệp từ “ra đi” đã khắc sâu ấn tượng cho người đọc. Những câu thơ tiếp theo rộng mở về thời gian, không gian và đối tượng phản ánh: "tên anh", "đá núi", "mây ngàn", "cây cỏ", "sương núi", "núi cao", "tình mẹ"... Cái hay của tứ thơ là sự chuyển hóa, hòa quyện của mây ngàn hóa bóng mẹ và mẹ hóa thành sông núi trong câu "Mây ngàn hóa bóng cây che" và "Núi cao như tình mẹ, bốn mùa tóc bạc nỗi thương con". Còn người con - người lính mà linh hồn đã hóa thành màu hoa đỏ rực cháy trong thời gian, không gian linh thiêng và bất tử.
Bài thơ đậm chất bi tráng, có sức khái quát cao và sự lay động rộng rãi từ nguyên mẫu là những bông hoa chuối rừng đến màu hoa đỏ của hy sinh, chiến thắng và bất tử; từ một bóng mây ngàn, một dáng núi đến giang sơn Tổ quốc; từ một người chiến sĩ, một người mẹ đến hàng triệu người con ưu tú đất Việt.
10/03/2024
Bài thơ "Màu lá đỏ" của Nguyễn Đức Mậu là một tác phẩm văn học mang tính biểu cảm cao, lồng ghép những hình ảnh sâu sắc về cuộc sống và tình cảm dành cho đất nước, đặc biệt là trong bối cảnh của cuộc chiến tranh Việt Nam. Qua các câu thơ, tác giả đã tạo ra một bức tranh sống động về những người lính hy sinh và tình yêu thương đối với quê hương.
Tác phẩm mở đầu bằng hình ảnh những người lính ra đi từ mái tranh nghèo vào mùa thu và mùa xuân, nhưng không bao giờ trở về. Điều này làm nổi bật sự hy sinh và hi sinh của họ cho đất nước, cũng như sự khắc sâu tên của họ vào đá núi, biểu tượng cho sự vĩ đại và bền vững của tình yêu quê hương.
Hình ảnh về mây ngàn hoá bóng cây che, chiều biên cương trắng trời sương núi, và mẹ già mỏi mắt nhìn theo tạo nên một bức tranh thiên nhiên và con người gắn liền với nhau. Những hình ảnh này không chỉ tạo ra một cảm giác huyền bí và êm đềm, mà còn thể hiện sự đồng cảm và gắn kết với quê hương.
Phần cuối của bài thơ là một lời kêu gọi đầy cảm xúc về tình yêu thương và lòng tự hào dành cho đất nước. "Việt Nam ơi! Việt Nam!" - những từ này không chỉ là lời gọi tinh thần mà còn là biểu tượng cho sự kính trọng và tôn vinh đối với quê hương và những người con hy sinh vì nó. Hình ảnh của ngọn núi rực cháy lên màu hoa đỏ trong hoàng hôn là biểu tượng cho sự sống mãi của tình yêu và hy sinh, và cũng là biểu hiện của lòng dũng cảm và kiêu hãnh của dân tộc.
Tóm lại, bài thơ "Màu lá đỏ" của Nguyễn Đức Mậu không chỉ là một tác phẩm văn học, mà còn là một tuyên ngôn về tình yêu quê hương và lòng tự hào dân tộc. Qua những hình ảnh sâu sắc và lời văn lắng đọng, tác giả đã tạo ra một tác phẩm mang tính nhân văn cao, gợi lên trong người đọc niềm tin và hy vọng về một tương lai tươi sáng cho đất nước Việt Nam.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
12 giờ trước
Top thành viên trả lời