12/03/2024
12/03/2024
12/03/2024
Bài thơ Bà tôi của tác giả Kao Sơn thể hiện sự đồng cảm và gắn bó giữa hai bà cụ, khi họ có chung số phận là người già, người nghèo, người phải sống nhờ vào lòng từ bi của thiên hạ. Bà tôi đã hiểu được nỗi khổ của bà hành khất, nên đã kêu khói vươn nhẹ lên mây, đừng bay quẩn làm cay mắt bà. Bà hành khất đã biết ơn sự hiếu khách của bà tôi, nên đã tụng trong nắng chiều hai tiếng gậy – có thể là một lời chúc phúc hay một lời cầu nguyện. Hình ảnh “Bà tôi” ý tứ: “Nhường khách ngồi chiếc chổi rơm”, còn chủ nhà thì “ngồi dưới đất” là hình ảnh rất tự nhiên, dân dã thường thấy ở thôn quê. Nó không chỉ bao hàm thái độ trọng khách, mà còn thể hiện sự chân thật giản dị, gần gũi, đồng cảm của người bà đối với khách – người hành khất. Câu thơ: “Bà ngồi dưới đất mắt buồn ngó xa” đầy ám ảnh, gợi nhắc về những kiếp nghèo, những số phận không may mắn, hay một quá khứ buồn đau? Dưới điểm nhìn của nhân vật “tôi”, tác giả kể lại cuộc hội ngộ giữa người bà của mình và người hành khất, qua đó làm toát lên thái độ ứng xử đầy cảm động chan chứa tình người của bà đối với người ăn xin. Đây là nét đẹp tinh thần rất cần được trân trọng, nâng niu, gìn giữ và cần nhân lên trong cuộc sống đời thường. Bài thơ tạo nên một hình ảnh yêu thương và tôn kính đối với bà tác giả. Bà được miêu tả như một hình ảnh vĩ đại, mạnh mẽ và hiền lành, là nguồn cảm hứng và bảo trợ cho tác giả.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời