
29/03/2024
29/03/2024
“Cậy em em có chịu lời
Ngồi lên cho chị lạy rồi sẽ thưa
Thúy Kiều quả là một nhân vật nữ có nhiều bất hạnh trong cuộc đời, những bi kịch của nàng hầu như bao gồm tất cả những nỗi đau mà người phụ nữ trong xã hội cũ phải gánh chịu. Từ nỗi đau thân phận bọt bèo không có tiếng nói, bị cường quyền chèn ép dẫn tới nhà tan cửa nát đến nỗi đau bán thân làm lẽ cho người, chịu cảnh chồng chung, rồi nỗi đau ly biệt với người mình yêu thương, buộc phải từ bỏ tình yêu vì chữ hiếu, cho đến cuối cùng là nỗi đau bị sỉ nhục, chà đạp ở chốn phong trần, thanh y hai lượt thanh lâu hai lần đầy tủi hổ. Kiều có một xuất phát điểm cao, con nhà giàu có, sống trong nhung lụa ngọc ngà lại có một tình yêu đẹp với Kim Trọng. Kiều rất khéo léo khi sử dụng hai chữ “cậy” và “chịu”, “cậy” mang nghĩa nhờ cậy, thể hiện tấm lòng tha thiết, mong đợi được giúp đỡ, gần như là khẩn khoản xin Vân nhận lời. Trong khi đó “chịu” lại ngầm thể hiện sự khó khăn của việc trao duyên cho Vân, cũng như chuyện Vân đồng ý là không dễ dàng, bộc lộ sự thấu hiểu và khó xử của Thúy Kiều khi phải mở lời cậy nhờ em gái. Tiếp đến hành động bảo em gái ngồi lên ghế sau đó cúi lạy lại cũng là một cử chỉ tinh tế, Kiều làm vậy không chỉ muốn đưa Thúy Vân vào thế không thể từ chối lời chị mà còn bày tỏ tấm lòng thành của nàng trước Thúy Vân, rằng bản thân đã nợ em gái một lần ân nghĩa mà cả đời cũng không thể trả, chỉ mong rằng sau lần vái lạy, mong Vân hãy nể tình ruột thịt mà đồng ý giúp đỡ. Thấy những hành động trang trọng, khác thường của chị, bản thân Thúy Vân dù chưa hiểu chuyện gì thế nhưng mặc nhiên là nàng khó có thể mở lời từ chối, bởi lẽ Kiều dường như là đang ngầm cầu xin Thúy Vân giúp đỡ, lấy thân phận của người chịu ơn nói với em gái.
29/03/2024
Trong căn phòng nhỏ, ánh đèn mờ ảo chiếu sáng lên khuôn mặt Thúy Kiều. Cô ngồi trên chiếc giường gỗ cũ, đôi tay nắm chặt vải áo, như muốn níu giữ một phần ký ức.
Cô đã nghe những lời đó từ bao người đàn ông khác nhau. Những người đến với cô, không phải vì tình yêu, mà vì tham vọng, vì danh vọng, vì tiền bạc. Nhưng lần này khác, lần này là Nguyễn Du, người cô yêu thương hơn cả cuộc sống của mình.
Nhưng Thúy Kiều không thể đồng ý. Cô đã trải qua quá nhiều, đã đánh mất quá nhiều. Cô không thể lại một lần nữa đặt lòng tin vào một người đàn ông. Cô không thể lại một lần nữa đánh mất tình yêu của mình.
Nhưng trong tâm hồn cô, có một phần mong manh. Một phần mong muốn được tin tưởng, được yêu thương. Cô muốn ngồi lên, lạy nguyện cho tình yêu của mình. Cô muốn tin rằng lần này sẽ khác, lần này sẽ thật sự là tình yêu đích thực.
Nhưng cô cũng biết, đời không phải lúc nào cũng như mơ ước. Cô biết, có thể lần này cũng chỉ là một lần nữa thất vọng. Nhưng trong tâm hồn cô, vẫn còn một tia hy vọng, một tia niềm tin.
Trong đoạn văn trên, Thúy Kiều đối diện với nỗi niềm, tình cảm và sự phân vân. Cô mong muốn tìm thấy tình yêu chân thành, nhưng cũng sợ rằng quá khứ sẽ lặp lại. Đó là một tâm trạng phức tạp của một người phụ nữ đang đối mặt với quyết định quan trọng trong cuộc đời.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
2 giờ trước
Top thành viên trả lời