dẫn chứng về những người có lòng nhân hậu trong các tác phẩm văn học

thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Khổng Nhung
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

02/04/2024

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Trong các tác phẩm văn học, có nhiều nhân vật được miêu tả có tấm lòng nhân hậu. Ví dụ, trong truyện "Điều không tính trước" của tác giả Nguyễn Nhật Ánh, nhân vật Cậu Bé Nghị luôn chia sẻ và giúp đỡ bạn bè xung quanh mình. Truyện cổ tích "Thạch Sanh" cũng miêu tả nhân vật chính là Thạch Sanh có lòng nhân hậu khi giúp đỡ người khác và kiên nhẫn vượt qua khó khăn. Ngoài ra, trong truyện "Ông Lão Đánh Cá và Con Cá Vàng", ông lão đã giúp con cá vàng thoát khỏi nguy hiểm. Trong truyện "Chích Bông Ơi", nhân vật Dế Vần đã tỏ ra rất thông cảm và giúp đỡ Chích Bông khi cô gặp khó khăn. Những ví dụ này cho thấy rằng trong văn học, có nhiều nhân vật được miêu tả có lòng nhân hậu thông qua việc giúp đỡ, chia sẻ và thông cảm với người khác.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
1.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
Câu trả lời uy tín

Trong các văn bản truyện đã được học, tôi thích nhất là nhân vật Kiều Phương trong Bức tranh của em gái tôi của nhà văn Tạ Duy Anh. Kiều Phương là một cô bé vừa tài năng lại vừa có tấm lòng nhân hậu.

Nhân hậu là lòng thương người và ăn ở có tình nghĩa. Nhân hậu cũng hàm chứa trong đó cả sự bao dung những lỗi lầm của người khác. Điều này được thể hiện rất rõ ở nhân vật Kiều Phương.

Kiều Phương là một cô bé tinh nghịch, có năng khiếu vẽ. Trước đây, cả nhà không ai biết điều này. Người anh của Kiều Phương cũng chỉ cho cô là đứa trẻ tinh nghịch, đáng yêu. Cho đến một ngày, khi chú Tiến Lê – một họa sĩ đến nhà Kiều Phương chơi và phát hiện ra những bức tranh của cô bé, cả nhà mới biết năng khiếu này và vun đắp nó. Người anh bắt đầu cảm thấy mình vô dụng, không giỏi bằng em gái mình. Từ đó nảy sinh ra lòng ghen ghét em, và hay cáu kỉnh. Vậy nhưng Kiều Phương cũng Không nói gì anh trai mình, mặt chỉ phụng phịu, vẫn luôn đáng yêu, tinh nghịch.

Đến ngày Kiều Phương đi thi vẽ quốc tế, cô bé đã cố gắng nhìn và nhớ gương mặt của người anh khiến người anh càng khó chịu, không hiểu được chuyện gì. Cho đến khi cô bé thì thầm với người anh: “Em muốn anh cùng đi nhận giải” thì người anh mới biết được bức tranh giải nhất của Kiều Phương là bản thân mình – người anh trai. Câu nói của Kiều Phương chính là để dành cho người anh một bất ngờ. Cô bé hẳn đã thấy những biểu hiện không vui của người anh, có thể mơ hồ đoán được, nhưng vẫn yêu thương anh, tặng anh một món quà đặc biệt. Đó thực là một sự nhân hậu đáng khen.

Khi nhìn vào bức tranh, người anh ngỡ ngàng vì không ngờ mình vẫn luôn mắng mỏ em gái mà vẫn được em gái vẽ. Người anh hãnh diện vì bức tranh vẽ mình đã đoạt giải nhất. Nhưng ngay sau đó, người anh lại cảm thấy xấu hổ vì tất cả những điều ấy. Xấu hổ vì đã hãnh diện. Xấu hổ vì không xứng đáng hãnh diện. Xấu hổ về sự hẹp hòi của mình, vì vẫn luôn cáu gắt với Kiều Phương. Trong khi đó, cô bé vẫn luôn yêu thương, nhân hậu với người anh. Trong văn bản truyện, nhà văn Tạ Duy Anh không miêu tả nội tâm của nhân vật Kiều Phương mà chủ yếu miêu tả nội tâm của người anh trai. Nhưng chúng ta có thể đoán rằng, Kiều Phương cũng sẽ cảm nhận được những cảm xúc của anh trai mình, hiểu cho anh trai và thể hiện tình cảm với anh. Đó chính là sự nhân hậu của cô bé. Chính sự nhân hậu đó đã cảm hóa người anh, không những làm người anh cảm động, mà còn giúp người anh tự nhìn nhận khuyết điểm của bản thân, biết khiêm tốn và yêu thương em gái mình. Ở cuối truyện ngắn, người anh đã nói về bức tranh: “Không phải con đâu! Đấy là tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đấy!”. Câu nói cho thấy cảm xúc và suy nghĩ của người anh không còn là sự hãnh diện phút ban đầu, mà là sự hiểu chuyện, khiêm nhường. Câu nói ấy đã khẳng định “tâm hồn và lòng nhân hậu” của Kiều Phương.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Đào Trường Giang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved