phân tích đoạn trích trên

rotate image
thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Ngô Minh

Làm sao để có câu trả lời hay nhất?

  • Luôn có GIẢI THÍCH các bước giải
  • Không copy câu trả lời của Timi
  • Không sao chép trên mạng
  • Không spam câu trả lời để nhận điểm
  • Spam sẽ bị khóa tài khoản
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

08/04/2024

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Đoạn trích trên là một đoạn trong vở kịch "Hồn Trương Ba, da hàng thịt" của tác giả Lưu Quang Vũ. Đây là cuộc đối thoại giữa hai nhân vật chính là Đế Thích và Hồn Trương Ba. Trong đoạn trích này, Hồn Trương Ba cố gắng thuyết phục Đế Thích để cứu sống lại hồn cu Tị bằng cách nhập lại vào thân xác của cu Tị. Tuy nhiên, sau một hồi lâu suy nghĩ, Hồn Trương Ba từ chối và cho biết rằng không muốn nhập vào hình thù ai nữa và mong muốn được chết hẳn. Cuộc đối thoại này thể hiện sự phức tạp của tâm lý con người khi đối diện với cái chết và khao khát sống lại. Nó cũng đặt ra câu hỏi về ý nghĩa của sự sống và cái chết, cũng như vai trò của người có quyền lực trong việc quyết định số phận của người khác. Từ các dòng thoại trong đoạn trích, ta có thể thấy sự tranh luận giữa ý muốn sống và ý muốn chấp nhận cái chết tự nhiên. Đây là một phần trong bức tranh toàn cảnh của vở kịch, nơi tác giả đã khéo léo xây dựng các nhân vật để thể hiện sự phức tạp và đa chiều của con người. Ngoài ra, việc sử dụng hình ảnh và ngôn ngữ sâu sắc cũng là điểm nổi bật trong việc phân tích tâm lý nhân vật và thông điệp tác phẩm. Tóm lại, đoạn trích trên là một phần quan trọng trong việc hiểu rõ bức tranh toàn cảnh của vở kịch "Hồn Trương Ba, da hàng thịt" và các yếu tố tâm lý, triết học được thể hiện qua cuộc đối thoại giữa Đế Thích và Hồn Trương Ba.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
1.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Lưu Quang Vũ là nhà soạn kịch tài năng của nền nghệ thuật hiện đại Việt Nam. “Hồn Trương Ba, da hàng thịt” là một trong những tác phẩm tạo được tiếng vang lớn nhất của Lưu Quang Vũ. Tác phẩm đã tôn vinh vẻ đẹp tâm hồn người lao động trong cuộc đấu tranh với những cám dỗ, khát vọng được sống là chính mình. Ý nghĩa ấy được thể hiện chân thực và sống động qua cuộc đối thoại giữa hồn Trương Ba và Đế Thích.

Lưu Quang Vũ là người nghệ sĩ đa tài. Ông đã từng sáng tác thơ nhưng được biết đến nhiều hơn với tư cách là nhà soạn kịch. “Hồn Trương Ba, da hàng thịt” là vở kịch được viết từ năm 1981, đến năm 1984 thì ra mắt công chúng. Vở kịch này được viết dựa trên một câu chuyện dân gian, song đã có những thay đổi, thêm những tình tiết phát triển làm cho tầng ý nghĩa của câu chuyện càng sâu hơn. Cuộc đối thoại giữa hồn Trương Ba và Đế Thích thuộc ảnh VII và Đoạn kết của vở kịch.

Khi gặp được Đế Thích, Trương Ba đã bày tỏ nguyện vọng: “Tôi không thể tiếp tục mang thân anh hàng thịt được nữa, không thể được!”. Chữ “không thể” được lặp lại hai lần thể hiện quyết tâm, ý chí sắt đá của Trương ba khi quyết định rời khỏi thân xác của anh hàng thịt. Trước thái độ ngạc nhiên, bất ngờ của Đế Thích, Trương Ba tiếp tục nói lên quan điểm sống cao đẹp: “Không thể bên trong một đằng, bên ngoài một nẻo được”. Câu giải thích là sự thú nhận nghịch cảnh mà Trương Ba đã phải chịu đựng: trong ngoài bất nhất. Bên trong là tâm hồn cao khiết, nhân cách cao đẹp; bên ngoài lại là xác thịt thô tục, là những dục vọng, bản năng. Sự bất nhất là do linh hồn của Trương Ba đã nhiều lần thỏa hiệp với bản năng. Đây chính là điều đã đè nặng lên tâm hồn Trương Ba, khiến ông trăn trở, đau khổ và dằn vặt. Từ đó, Trương Ba đã nêu lên khát vọng chính đáng của mình: “Tôi muốn được là tôi toàn vẹn”. “Toàn vẹn” là sự hài hòa của bên trong và bên ngoài, giữa tâm hồn và thể xác. Trương Ba muốn hồn mình phải được hợp nhất với xác của mình để được sống cho đúng nghĩa. Đối với Trương Ba, sống không chỉ là tồn tại, mà sống phải là chính mình, làm những điều mình mong muốn, trở lại là mình toàn vẹn khi xưa.

Trước những yêu cầu, lập luận của Trương Ba, Đế Thích vẫn tỏ thái độ ngạc nhiên, cảm thấy khó hiểu trước suy nghĩ kì lạ ấy: “Có gì không ổn đâu !”, “Nhưng mà ông muốn gì ?”. Đế Thích còn khuyên Trương Ba nên chấp nhận cuộc sống hiện tại bởi: “Thế ông ngỡ tất cả mọi người đều được là mình toàn vẹn cả ư ? [...] Dưới đất, trên trời đều thế cả, nữa là ông.” Đế Thích cho rằng tất cả mọi người đều đang sống trong hoàn cảnh trong ngoài bất nhất, nên hãy chấp nhận, học cách thỏa hiệp với hiện tại. Những dẫn chứng mà Đế Thích đưa ra thể hiện một quan điểm: sống là tồn tại, còn tồn tại như thế nào thì là do hoàn cảnh, điều kiện xung quanh; con người không thể thay đổi hoàn cảnh mà chỉ có thể quy thuận dù là điều mình không mong muốn. Xét vào thực tại cuộc sống, đây là quan điểm được nhiều người chia sẻ dù nó mang hơi hướng tiêu cực.

Không chấp nhận lời giải thích, lập luận của Đế Thích, Trương Ba đã thẳng thừng lên án thái độ sống ấy: “Ông chỉ nghĩ đơn giản là cho tôi sống, nhưng sống như thế nào thì ông chẳng cần biết!”. Lời thoại đã thẳng thừng lên án hành động và suy nghĩ sai trái của Đế Thích. Sống không chỉ là tồn tại đơn thuần, là thuận theo bản năng và hoàn cảnh mà đó phải là cuộc sống có nghĩa, sống là mình, là sự vượt lên những vui thích tầm thường để bảo vệ những giá trị cốt lõi của linh hồn cao đẹp.

Đoạn đối thoại phía sau là sự đấu tranh giữa “tồn tại hay không tồn tại”. Đáp trả lại câu hỏi của Đế Thích, Trương Ba bày tỏ nguyện vọng: “Thân thể anh hàng thịt còn lành lặn nguyên xi đây, tôi trả lại cho anh ta. Ông hãy làm cho hồn anh ta được sống lại với thân xác này”. Đế Thích lại cho rằng như thế là không thích hợp: “Sao có thể đổi tâm hồn đáng quý của bác lấy chỗ cho cái phần hồn tầm thường của anh hàng thịt ?”. Trương Ba lại bác bỏ: “Tầm thường, nhưng đúng là của anh ta… chúng sinh ra là để sống với nhau”. Quyết tâm lên cao có thể đẩy lời nói thành những hành động quyết liệt hơn: “Nếu ông không giúp, tôi sẽ nhảy xuống sông hay đâm một nhát dao vào cổ, lúc đó thì hồn tôi chẳng còn, xác anh hàng thịt cũng mất”. Sự mạnh mẽ, lời nói đầy táo bạo ấy không ai dễ gì mà nói ra được, nhưng với Trương Ba, khát vọng “được sống là chính mình” đã thôi thúc tâm hồn cần một sự thay đổi để xóa bỏ nghịch cảnh một cách triệt để: cái chết. Chỉ khi chết đi, Trương Ba mới có thể là Trương Ba, tâm hồn cao khiết được bảo toàn trọn vẹn, chính mình được thanh thản và để đổi lấy sự hồi sinh của một người chồng, một người cha, một người ông trong trái tim những người ông yêu quý.

Xen vào giữa cuộc đối thoại là tiếng khóc của cái Gái và sự ra đi của thằng cu Tị. Đế Thích muốn Trương Ba nhập hồn vào xác cu Tị: “Ông sống trong thân xác thằng bé chắc sẽ ổn”. Câu nói này lại một lần nữa thể hiện lối suy nghĩ hời hợt, thiếu chín chắn của Đế Thích. Thực chất, Đế Thích lại một lần nữa đồng hóa định nghĩa của “sống” và “tồn tại”. Trước đề nghị ấy, Trương Ba đã có một hồi phân vân. Với Trương Ba, sống vẫn đáng quý, Trương Ba vẫn muốn được tiếp tục sống. Nhưng những suy nghĩ quẩn quanh về những ngày sống dưới xác hàng thịt, những mường tượng tương lai khi trú ngụ trong xác cu Tị, Trương Ba đã đi đến quyết định: “Tôi không thể cướp cái thân thể non nớt của cu Tị”, “Ông hãy cứu nó! Ông phải cứu nó!… vì con trẻ… Ông hãy giúp tôi lần cuối cùng”. Quan niệm sống cao đẹp càng sáng ngời thông qua lời đối thoại: “Có những cái sai không thể sửa được. Chắp vá gượng ép chỉ càng làm sai thêm. Chỉ có cách là đừng bao giờ sai nữa, hoặc phải bù bằng một việc đúng khác”. Đoạn đối thoại không chỉ làm sáng lên một tư tưởng sống mang tính vĩnh hằng: “sống là chính mình” mà còn phê phán lối sống: “sống là tồn tại” và lên án sự làm việc tắc trách của những bậc làm quan.

Đoạn đối thoại chính là phân đoạn phát triển thêm so với cốt truyện gốc. Bằng tài năng dựng cảnh, dựng đối thoại, độc thoại nội tâm, Lưu Quang Vũ đã cho người đọc những chân lý sống vô cùng quý giá. Chân lý sống ấy không chỉ đúng với thời đại đó, với những con người trong hoàn cảnh đó mà nó có ý nghĩa với tất cả mọi người, ở mọi thời đại, trên khắp nẻo đường ngõ xóm. Chính điều này đã nâng tầm giá trị cho tác phẩm của Lưu Quang Vũ, để đến sau này, vở kịch vẫn sẽ được dựng lại như sự lưu danh một nhà soạn kịch tài năng và là lời nhắn nhủ đến những thế hệ sau về một quan niệm sống tốt đẹp.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
  1. Ngô MinhĐoạn trích Cuộc đối thoại giữa hồn Trương Ba và Đế Thích là một ví dụ điển hình của chủ đề triết lý và siêu hình vốn thường được khám phá trong các vở kịch của Lưu Quang Vũ. Đoạn trích bao gồm nhiều chủ đề khác nhau, nhưng nổi bật nhất là mối quan hệ giữa linh hồn và thể xác.
  2. Hồn Trương Ba bắt đầu cuộc đối thoại bằng cách bày tỏ sự thất vọng của anh ấy với hoàn cảnh hiện tại của mình. Ông cảm thấy không thoải mái trong cơ thể xác thịt của một anh hàng thịt, điều này gây căng thẳng cho mối quan hệ của ông với gia đình và bạn bè. Hồn Trương Ba nói rõ rằng cơ thể không phù hợp với ý chí của ông ấy, dẫn đến mâu thuẫn nội tâm.
  3. Sự thất vọng và sự vỡ mộng của hồn Trương Ba là kết quả trực tiếp của mong muốn kiểm soát cơ thể của mình. Mong muốn này xuất phát từ quan điểm rằng linh hồn và cơ thể là hai thực thể riêng biệt, mà sự tách rời của chúng gây đau khổ. Quan điểm này phổ biến trong nhiều văn bản tôn giáo và triết học, chẳng hạn như Cơ Đốc giáo, Phật giáo, và Lão giáo.
  4. Mối quan hệ giữa linh hồn và cơ thể là một vấn đề trung tâm trong đoạn trích. Hồn Trương Ba nhấn mạnh tầm quan trọng của việc duy trì bản sắc cá nhân, mà ông coi là thuộc về linh hồn. Ông lập luận rằng mặc dù việc thay đổi thể chất có thể xảy ra, bản sắc cốt lõi vẫn còn tồn tại. Điều này ngụ ý rằng bản sắc cá nhân không chỉ đơn giản là sản phẩm của cơ thể mà còn phụ thuộc vào linh hồn của một người.
  5. Tuy nhiên, quan điểm này vấp phải sự phản đối của Đế Thích, người gợi ý rằng linh hồn và cơ thể bổ sung lẫn nhau. Mặc dù thừa nhận quyền lực tối thượng của Đế Thích, hồn trương ba bác bỏ ý tưởng rằng việc trao đổi thể xác sẽ cải thiện tình hình của ông ấy. Thay vào đó, ông nhấn mạnh rằng điều cần thiết là tìm ra một sự cân bằng giữa linh hồn và cơ thể.
  6. Một khía cạnh hấp dẫn của cuộc đối thoại này là mối quan hệ giữa hạnh phúc và sự thỏa mãn. Hồn Trương Ba khẳng định rằng sự hài lòng và hạnh phúc đòi hỏi sự thống nhất giữa linh hồn và cơ thể. Việc thiếu sự thống nhất này, như ông lý lẽ, dẫn đến đau khổ và bải hoải.
  7. Tóm lại, đoạn trích Cuộc đối thoại giữa hồn Trương Ba và Đế Thích là một tác phẩm nghệ thuật phức tạp thách thức các chuẩn mực truyền thống xung quanh bản sắc cá nhân và mối quan hệ giữa linh hồn và cơ thể. Nó nhắc nhở chúng ta rằng hạnh phúc và sự thỏa mãn không chỉ phụ thuộc vào ngoại hình mà còn phụ thuộc vào việc chấp nhận sự thống nhất của linh hồn và cơ thể.
  8. 21:49


Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

avatar
level icon
Nha Phuong

10 giờ trước

hoàng hạc lâu
avatar
level icon
Nha Phuong

10 giờ trước

hoàng hạc lâu
avatar
level icon
Nha Phuong

10 giờ trước

văn bản: Hoàng Hạc Lâu
avatar
level icon
Nha Phuong

10 giờ trước

văn bản: Hoàng Hạc Lâu
Tóm tắt các sự việc được kể trong từng phần của văn nỗi buồn chiến tranh
Đặt câu hỏi về bài tập của bạn
Lưu ý: • Đặt câu hỏi đủ thông tin, có ý nghĩa • Không gian lận điểm • Không đặt câu hỏi có chứa nội dung phản cảm
Báo cáo câu hỏi
    Xác nhận
    FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
    Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
    Location Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
    Tải ứng dụng FQA
    Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
    Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved