09/04/2024

09/04/2024
09/04/2024
"Mùi cỏ cháy" là một bộ phim xúc động nói về sự hy sinh của những người lính xuất thân từ giảng đường Hà Nội lên đường bảo vệ Tổ quốc.
Đề tài người lính luôn là một đề tài đẹp đem lại nhiều niềm cảm hứng cho thi ca, âm nhạc và các môn nghệ thuật khác. Điện ảnh cũng không phải ngoại lệ. Chắc hẳn là một học sinh sinh ra, lớn lên và được thụ hưởng nền giáo dục ở Việt Nam – một đất nước có bề dày lịch sử hào hùng và đã từng đi qua những cuộc chiến lớn, không ít người biết đến rất nhiều những áng thi ca và dòng văn tuyệt đẹp nói về hình ảnh người lính Việt như bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng, Việt Bắc của Tố Hữu, Một mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải...
Điện ảnh Việt cũng tỏ ra không hề kém cạnh với những bộ phim tôn vinh hình tượng người cầm súng như Cô bé Hà Nội, Vĩ tuyến 17 ngày và đêm, Hà Nội mùa đông năm 46... Và đặc biệt, nói về người lính Hà Nội, điện ảnh Việt Nam có Mùi cỏ cháy, một tác phẩm hình thành từ những trang nhật ký sinh động của biên kịch Hoàng Nhuận Cầm và các đồng đội đã cùng ông đi qua những ngày tháng của Mùa hè đỏ lửa năm 1972.
Bộ phim do đạo diễn Hữu Mười đảm nhận và ra mắt vào năm 2012. Mùi cỏ cháy xoay quanh câu chuyện về 4 người con của Hà Nội là một hội bạn chơi thân với nhau bao gồm Hoàng, Thành, Thăng, Long. 4 chàng trai sinh viên khoa Văn đại học Tổng Hợp Hà Nội là 4 tính cách tuy khác nhau nhưng chia sẻ nhiều điểm chung và cùng có niềm đam mê với nghệ thuật.
Hoàng, Thành, Thăng, Long được gọi tổng động viên lên đường nhập ngũ và cùng nhau lên đường tiến vào Thành cổ Quảng Trị. Trước khi đi, cả bốn người cùng hẹn vào công viên Thống Nhất và chụp ảnh kỉ niệm bên cạnh bức tượng cô gái ngồi đọc sách trong công viên với tiếng cười đùa tinh nghịch.
Người thợ ảnh rất quý bốn chàng trai này nên không lấy tiền, hẹn ngày các anh chiến thắng trở về chụp thêm kiểu nữa. Họ không thể biết rằng, bức tượng cô gái đọc sách ấy sau này lại trở thành một ẩn dụ rất lớn cho những niềm hy sinh lớn lao và trọng trách cao cả đè nặng lên vai những người lính trẻ. Dù từ bỏ giảng đường và những trang giấy trắng để lên đường làm nhiệm vụ, họ vẫn mang những nét đặc trưng của quê nhà vào cuộc đời lính, trở thành một chất lính.
Nhắc đến lính Hà Nội là nhắc đến sự tài hoa, đa cảm. Cả bốn người lính trong bộ phim đều là những chàng trai sinh viên khoa Văn với tâm hồn bay bổng, thơ mộng. Việc lớn lên và hít thở không khí của một đô thị cổ kính, trang nghiêm đã gieo mầm trong khí quản của họ một tinh thần ngăn nắp và lịch duyệt.
Còn Long là một nhà thơ lãng mạn, hiền lành. Anh hay có những suy tưởng riêng rất hồn hậu và trong sáng. Trước ngay hành quân vào Nam, anh quen một người con gái quê giặt áo bên giếng làng qua tiếng đàn và cả hai hẹn ước ngày trở về qua chiếc khăn thêu "Kỷ niệm 1971" và một chiếc châm kẹp tóc.
Không như Hoàng, Long là người hy sinh đầu tiên trong nhóm bạn. Nấm mồ của anh vừa mới được đắp thì lại bị đạn pháo đánh tung lên. Khi anh ra đi, hình ảnh bức tượng cô gái đọc sách ở Hà Nội hiện ra với những giọt lệ máu tràn ra dưới khoé mắt, nhỏ xuống đôi bàn tay đang giữ chiếc khăn thêu "Kỷ niệm 1971". Và rồi mỗi lần một trong 4 người bạn ngã xuống, bức tượng cô gái lại nhỏ lệ máu xuống những kỷ vật của họ trong lòng bàn tay.
Bên cạnh những đặc điểm tài hoa, các người lính Hà Nội trong Mùi cỏ cháy còn là những người con hiếu thảo của quê nhà. Họ đều có những cái nhìn rất trẻ thơ đối với mọi thứ xung quanh. Trong doanh trại, xen lẫn giữa những buổi tập luyện khắc nghiệt, gian khổ là những giây phút trốn ngủ tâm sự, đọc thơ, hát chèo, cảnh tắm truồng, chọc phá nhau của những người lính sinh viên hồn nhiên như nhất và trong ba lô vẫn còn mang theo nào là những chú ve kim, những hòn bi ve đủ màu.
Lại nói về Long, một chàng trai có tính cách thâm trầm như nước chảy. Trước khi lên đường nhập ngũ, Long đã phải chứng kiến cảnh gia đình không trọn vẹn khi tham gia phiên toà ly hôn của bố mẹ. Sau khi phiên toà kết thúc, Long chạy ngay về nhà xếp hai cái giường ly thân làm một và mang tấm ri-đô ngăn đôi căn phòng nhỏ ra chiến trường.
Đây có thể coi như là một hành động thể hiện ý chí thay cho lời nói của anh chàng kiệm lời như Long. Ngôn từ thi ca không giúp anh hàn gắn được tình cảm của bố mẹ, anh chỉ còn cách dùng những hành động như một biểu tượng cuối cùng trước ngày ra chiến trường. Nhưng cũng chính tâm hồn thi ca ấy thúc đẩy anh đứng lên và tỏ tình với cô gái quê giặt quần áo ven đường. Sau khi nhận chiếc khăn thêu hẹn ước của cô, Long vẫn nhắn nhủ các bạn của mình là "phải sống sót để còn dự đám cưới của tớ đấy nhé".
Còn Thăng, anh là một người lính thông tin. Thăng là người đĩnh đạc và chững chạc nhất nhóm. Anh luôn là người đứng lên đưa ra những ý kiến sáng suốt nhất, bình tĩnh nhất. Khi phát hiện ở xác người lính địch tấm hình của mẹ anh ta, Thăng đã rủ các bạn đắp mồ chôn cất cẩn thận cho người lính đó vì "dù gì cũng đều là con người với nhau cả mà". Thăng rất chững chạc và có niềm tin mãnh liệt vào thắng lợi cuối cùng của dân tộc. Anh tiên đoán trong nhật ký của mình rằng đến tháng 4/1975 đất nước sẽ được thống nhất.
Cuối cùng, lời tiên đoán của anh đã chính xác. Chiến dịch mùa xuân năm 75 thành công rực rỡ. Chi tiết này lấy từ nhật ký Mãi mãi tuổi hai mươi của liệt sĩ Nguyễn Văn Thạc. Anh viết 2 lần trong nhật ký là "Hẹn đến tháng 4/1975 sẽ trả lời câu hỏi hạnh phúc là gì?". Tuy nhiên, đạo diễn Hữu Mười chỉ dám để lời tiên đoán là tháng 4 vì "anh Thạc đã tiên liệu quá chính xác, nếu đưa vào phim sẽ thành thiên cưỡng mất. Nhưng điều đó thật kỳ diệu, không ai giải thích được". Đúng thế, có lẽ không ai giải thích được niềm tin mãnh liệt vào sự chiến thắng của những tâm hồn trẻ niềm khát khao hạnh phúc đang chảy rần rật trong huyết quản.
Là một bộ phim chiến tranh với kinh phí nhỏ hẹp chi vỏn vẹn 5 tỷ đồng, Mùi cỏ cháy đã hoàn thành xuất sắc sứ mệnh của nó là truyền tải những thông điệp về sự hy sinh lớn lao của thế hệ cha anh đã góp phần cho cuộc sống tươi đẹp mà chúng ta đang được thụ hưởng ngày nay. Và nổi bật hơn, đó là vẻ đẹp của tâm hồn người lính, ý chí người lính sinh viên Hà Nội trong hoàn cảnh ngặt nghèo của khói lửa đạn bom. Nhất là trong dịp tới đây, cả đất nước hướng về 10/10, ngày giải phóng thủ đô, mốc son chói lọi trong lịch sử dân tộc.
09/04/2024
Thịnh Phúc Phim được đánh giá đã lay động khán giả sâu sắc với những bi kịch đời thường và những hi sinh của tuổi trẻ thời chiến mang theo khát vọng về gia đình, tình yêu, tình bạn.[3] Hoàng Nhuận Cầm tỏ ra khá cứng tay khi chọn lựa các chi tiết, các câu thoại thật đắt, lời các bài ca, bài thơ,... để khắc họa gương mặt và số phận bốn nhân vật Hoàng, Thành, Thăng, Long của mình.[22] Những cảnh hành quân hay trú quân, mô tả chiến trận ở cung bậc quyết liệt nhất, bút pháp lọc lựa, chấm phá cũng được ông tận dụng triệt để (tiếng gọi "Mẹ ơi!" lặp lại trên dòng sông Thạch Hãn; cảnh khiêng trên vai những bao xác tử sĩ; cảnh chôn cất nhau trong cơn mưa tháng bảy...).[1]
Đạo diễn Hữu Mười và êkíp làm phim cũng được nhận xét đã làm chủ được cách kể chuyện phức điệu của mình, tiết chế được tham vọng thi ca, tạo những tiếng cười chân thực hồn nhiên, tả chiến tranh chết chóc theo kiểu phương Đông, tập trung vào những khoảnh khắc bạo liệt để điểm huyệt gây ấn tượng, tạo nên những điểm nhấn nghệ thuật kết nối tất cả những ký ức hồn nhiên dễ thương của nhân vật làm người xem phải trào nước mắt.[3] Những cảnh thương vong trong phim khiến không ít khán giả xúc động và nhỏ lệ.[32] Các diễn viên cũng đã diễn xuất dung dị tự nhiên, lột tả được sự trong sáng hồn nhiên và tính cách riêng của 4 nhân vật chính[3], trong đó Lê Chí Kiên có những khoảnh khắc diễn xuất tuyệt vời khiến nhiều người cảm động.[19] Đạo diễn Hữu Mười đã tự chấm điểm 10/10 cho mình trong vai trò đạo diễn cho bộ phim này vì khả năng gây xúc động người xem và vượt qua khó khăn về kinh phí làm phim.[16]
Nhưng Mùi cỏ cháy cũng bị phê bình có nhiều bối cảnh quá đơn sơ. Nhiều cảnh phim bị lộ sự dàn dựng của đạo diễn và phim chưa thể hiện được sự khốc liệt cần có của một trong những trận chiến đẫm máu nhất trong lịch sử kháng chiến chống Mỹ.[33] Chiến trường Thành cổ Quảng Trị bị bó hẹp trong bối cảnh chỉ vỏn vẹn vài trăm m² ở Làng Văn hóa Du lịch các dân tộc Việt Nam và tỏ ra không thực ở một số chi tiết. Những trận đánh cũng bị xem là quá đơn giản, ít máy bay, ít xe tăng, những điểm nổ thưa thớt, những đụn khói bom, khói đạn bốc lên còn mỏng manh, mờ nhạt.[22][32] Công nghệ làm phim cũng bị đánh giá lạc hậu khi những cảnh thương vong, đổ máu tỏ ra không thật, cảnh những chiến sĩ vượt sông bị trúng bom, khán giả còn nhìn rõ đó là những hình nộm cao su, họa sĩ phải dùng những tranh vẽ thay cho kỹ xảo 3D.[32] Giải Cánh diều vàng cho phim cũng bị đánh giá là thiếu thuyết phục khi xét về sáng tạo nghệ thuật, chỉ đạo diễn xuất và xử lý trong phim.[34]
09/04/2024
Thịnh PhúcNhân vật Long trong phim "Mùi Cỏ Cháy" là một trong bốn người bạn thân đến từ Hà Nội. Anh là một sinh viên khoa văn đại học tổng hợp Hà Nội, có tính cách khác biệt nhưng chia sẻ nhiều điểm chung với ba người bạn của mình. Long được miêu tả là người trẻ tuổi, đầy nhiệt huyết và có niềm đam mê với nghệ thuật. Anh thường thể hiện sự quan tâm và tình bạn chân thành đối với Hoàng, Thành và Thăng trong suốt cuộc hành trình bảo vệ tổ quốc tại thành cổ Quảng Trị vào năm 1972. Tính cách của Long cũng góp phần tạo nên sự đa dạng và sâu sắc cho bức tranh những người lính trẻ trong phim.
Ngoài ra, thông qua diễn biến của câu chuyện, Long cũng có thể được xem là biểu tượng cho tuổi trẻ Việt Nam thời kỳ chiến tranh, mang trong mình khát khao tự do và ý chí kiên cường để bảo vệ đất nước. Điều này giúp Long trở thành một nhân vật rất gần gũi và đầy tính nhân văn trong lòng khán giả.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
1 giờ trước
2 giờ trước
Top thành viên trả lời