Viết 1 bài văn phân tích đánh giá, truyện ngắn Tiếng chim kêu của Thạch Lam qua chủ đề và nhân vật hai anh em

thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Phương Nguyễn
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

10/04/2024

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Trong truyện ngắn "Tiếng chim kêu" của Thạch Lam, chủ đề về tình cảm gia đình và lòng nhân ái được thể hiện rõ qua mối quan hệ giữa hai anh em. Nhân vật hai anh em trong truyện được xây dựng một cách gần gũi và chân thực, từ đó tạo nên sự gần gũi và dễ thương. Chủ đề về tình cảm gia đình được thể hiện qua hành động quan tâm, lo lắng của anh trai đối với em gái khi nghe tiếng chim kêu trong đêm mưa gió. Anh đã dũng cảm đi kiểm tra để bảo vệ em, từ đó phản ánh tình yêu thương và sự quan tâm chân thành của anh trai đối với em gái. Ngoài ra, chủ đề về lòng nhân ái cũng được thể hiện qua việc hai anh em cùng nhau vượt qua nỗi sợ hãi và hoàn thành nhiệm vụ bảo vệ nhau. Sự hiểu biết, thông cảm và sẵn sàng giúp đỡ lẫn nhau của hai anh em đã làm nổi bật thông điệp về lòng nhân ái trong truyện. Tóm lại, truyện ngắn "Tiếng chim kêu" của Thạch Lam không chỉ là câu chuyện hài hước mà còn là bức tranh diễn tả tình cảm gia đình và lòng nhân ái thông qua những hành động tự nguyện và quan tâm của hai anh em.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
1.0/5 (3 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
Câu trả lời uy tín

Tuyển tập truyện ngắn của nhà văn Thạch Lam luôn là những câu chuyện đặc sắc và đầy ý nghĩa, thu hút người đọc bởi ông đặt trong nó những tâm tư tình cảm của mình, trong đó "Tiếng chim kêu" là một trong số truyện ngắn đặc sắc và nổi bất nhất.

Câu chuyện mở đầu bằng khung cảnh đêm mưa cuối tháng chạp. Trước cơn mưa bão, mọi thứ diễn ra thật ồn ào với đủ thứ tiếng. Nào là tiếng đồng hồ tí tách đều đều, nào là tiếng ếch nhái kêu ở cánh đồng quanh nhà, nào là tiếng gió thổi lớn làm cho các tàu lá chuối kêu lên khi va vào nhau. Không chỉ có âm thanh, trong cơn giông bão, màn đêm tối còn bị xé toang bởi từng luồng chớp loáng qua cửa sổ. Hai anh em lại rất thích trời mưa bão vì họ thích sự khoan khoái êm ấm khi đắp chăn nằm ngủ nghe tiếng mưa ở ngoài. Trời mưa còn làm cho thời tiết rét hơn, cuộn mình trong chăn cũng thật thích.

Tuy nhiên sự thích thú ấy dần bị thay thế bởi những dòng suy nghĩ đầy tình thương người và giàu lòng nhân ái. Nằm trong chăn ấm nói chuyện, hai anh em lại thấy thương những người lữ khách vào giờ này hãy còn trên đường vắng, ướt như chuột lột và run như cầy sấy, đi vội vàng để tìm một chỗ trú thân. Sống trong một căn phòng nhà gạch chắc chắn, hai anh em lại thấy thương cho những người nhà nghèo, mưa gió là dột nhà, điển hình là gia đình hàng xóm bên cạnh, có lẽ giờ này gia đình họ đều phải dậy để chống cái nhà lá mà mỗi cơn gió mạnh làm lung lay và để đem cái chậu thau hứng những chỗ dột nước.

Cắt ngang dòng suy nghĩ ấy là câu hỏi của người anh rằng có nghe thấy tiếng gì không. Hai người lắng tai nghe thì thấy một tiếng chiêm chiếp nhỏ như tiếng của một chú chim. Họ bắt đầu lo lắng, sợ rằng chú chim bị mưa to gió lớn đánh tạt vào, sợ chú chim đó sẽ rất rét và họ còn tưởng tượng ra khung cảnh khi thấy chú chim vào sáng hôm sau với bộ lông ướt át và xù hết lên vì rét. Nhớ lại câu chuyện đã từng đọc làm cho hai anh em thương con chim kia đến vô hạn và muốn cứu nó. Hai anh em bàn nhau muốn đem chú chim vào bằng cách mở cửa sổ dụ nó vào nhưng cả hai đều ngại rét mà không ai chịu đứng dậy ra mở cửa sổ và rồi hai người quyết định mặc kệ nó và đi ngủ.

Đến sáng hôm sau, hai thức dậy, nghe được câu hỏi của chị Hà về chuyện đem qua cãi nhau về con chim thì câu chuyện hài hước mới được ra đời. Hóa ra, tiếng chiêm chiếp mà hai anh em tưởng là con chim bị gió tạt vào tối qua lại là tiếng cây tre ở đầu nhà bị gió lay. Hóa ra lúc hai anh em nghe thấy tiếng chị Hà mê mẩn tưởng chị yếu nên nói lảm nhảm thì lúc đó là do chị nhuộm răng nên không nói được rõ dù biết sự thật mà chỉ ú ớ được trong miệng.

Câu chuyện dù ngắn nhưng đã cho thấy được tình tiết truyện vừa hài hước vừa xúc động. Qua tác phẩm truyện ngắn này, Thạch Lam muốn đề cao lòng nhân ái và giàu tình yêu thương của con người, đồng thời, thông qua đó  cũng muốn gửi đến người đọc những thông điệp ý nghĩa về cuộc sống. Chúng ta nên biết quan sát cuộc sống và con người xung quanh, để rồi biết yêu thương, chia sẻ và quan tâm đến nó.

Với ngôn từ giản dị cùng tình huống truyện đơn giản, Thạch Lam đã gửi đến chúng ta một câu chuyện thú vị và thông qua đó gửi đến mọi người những thông điệp ý nghĩa.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
5.0/5 (3 đánh giá)
thumb up 2
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
Vũ Yến Nhi

15/09/2025

Đoạn trích “Tiếng chim kêu” trong tuyển tập của Thạch Lam không chỉ là một mảnh ghép tinh tế của văn học hiện thực Việt Nam mà còn là một tác phẩm chứa đựng nhiều tầng ý nghĩa sâu sắc về cuộc sống, về tâm hồn con người và cách chúng ta cảm nhận, đồng cảm với thiên nhiên. Qua đó, tác giả đã khắc họa hình ảnh những đứa trẻ với tâm hồn trong sáng, giàu cảm xúc và khả năng tưởng tượng phong phú, cùng với đó là lời nhắc nhở về trách nhiệm đối với những người “xấu số” – dù là người hay vật – đang gặp khó khăn trong hoàn cảnh khắc nghiệt của cuộc đời. Bài văn dưới đây sẽ phân tích chi tiết các yếu tố nội dung và nghệ thuật trong đoạn trích “Tiếng chim kêu”, qua đó làm sáng tỏ giá trị nhân văn sâu sắc và nghệ thuật đặc sắc của Thạch Lam.

Đoạn trích mở đầu bằng khung cảnh một đêm mưa phùn ẩm ướt, tối tăm của cuối tháng chạp, khi hai anh em – nhân vật kể chuyện và anh của mình – đi nghỉ sớm sau một ngày mệt mỏi. Trong căn phòng nhỏ ấm áp, dưới ánh đèn hoa kỳ vặn nhỏ, những bóng tối lung linh được chiếu lên trần và tường nhà, tạo nên không gian vừa trầm lắng vừa có chút huyền ảo. Cùng lúc đó, hình ảnh chiếc màn đỏ rộng treo giữa nhà, qua đó phân chia không gian riêng tư của gia đình, cũng góp phần làm nên bầu không khí của câu chuyện. Giữa lúc đêm khuya, khi gió thổi mạnh, mưa rào đổ xuống mái nhà, hai anh em bỗng thức giấc. Không gian bên ngoài hiện lên với tiếng gió, tiếng mưa và cả tiếng “chiêm chiếp” nhẹ nhàng, yếu ớt mà ban đầu hai anh em tưởng rằng đó là tiếng chim kêu – hình ảnh gợi nhớ đến một con chim ướt át, sù lông vì rét, khao khát vào nhà vì ánh sáng ấm áp. Sự nhầm lẫn giữa tiếng chim kêu và tiếng “chiêm chiếp” tạo nên một khoảnh khắc vừa hài hước vừa trữ tình, khi hai đứa trẻ quyết định bàn nhau cứu lấy “con chim” ấy để nó được ấm áp trong phòng. Tuy nhiên, sáng hôm sau, khi chị Hai lên tiếng giải thích rằng tiếng “chiêm chiếp” mà các em nghe không phải là tiếng chim mà là tiếng cây tre bị gió lay, cả hai đứa trẻ bỗng bật cười vì sự nhầm lẫn ngộ nghĩnh của mình.

Khung cảnh mưa phùn, tối tăm và ẩm ướt của đêm cuối tháng chạp đã được tác giả miêu tả rất tinh tế. Những hình ảnh như “ngọn đèn hoa kỳ vặn nhỏ để ở dưới đất chiếu lên trần và tường nhà những bóng tối kỳ dị, hơi lung lay” không chỉ tái hiện một không gian vật lý mà còn mang tính ẩn dụ, gợi mở tâm trạng lẫn cảm của con người khi đối diện với đêm tối và bầu không khí huyền ảo của đêm mưa. Không gian trong nhà, được ấm áp bởi ánh sáng yếu ớt từ ngọn đèn và chiếc màn đỏ, tạo nên một sự đối lập với cái lạnh, ẩm ướt và dữ dội bên ngoài. Sự tương phản này chính là điểm mấu chốt làm nên cảm xúc vừa bồi hồi, vừa trữ tình của đoạn trích. Tiếng “chiêm chiếp” – âm thanh yếu ớt, khe khẽ được nghe qua cửa sổ – là hình ảnh trung tâm của đoạn trích. Âm thanh này ban đầu được hai anh em đón nhận với một niềm tò mò, là tín hiệu của một sinh linh yếu ớt đang kêu than trong đêm lạnh. Họ tưởng tượng ra một con chim nhỏ, ướt át, sù lông vì rét, khao khát tìm đến nơi có ánh sáng ấm áp. Qua đó, hình ảnh tiếng “chiêm chiếp” không chỉ đơn thuần là âm thanh tự nhiên mà còn trở thành biểu tượng của sự sống mong manh, của những sinh linh khao khát được bảo bọc, được sẻ chia tình yêu thương trong những lúc khó khăn. Đồng thời, tiếng “chiêm chiếp” cũng mang đến một cảm giác mơ hồ, khi mà âm thanh ấy có thể gợi lên nhiều hình ảnh khác nhau, khiến tâm trí những đứa trẻ – vốn có trí tưởng tượng phong phú – liên tục bay bổng và mơ mộng. Chính sự nhầm lẫn giữa tiếng chim kêu và tiếng tre lay là yếu tố hài hước, đồng thời phản ánh sự ngây thơ, trong sáng của tuổi thơ, khi mà mọi hiện tượng, dù là tự nhiên, cũng được cảm nhận qua lăng kính của tình thương và lòng trắc ẩn.

Khi thức giấc giữa đêm mưa, họ không chỉ cảm nhận được âm thanh của thiên nhiên mà còn tự đặt mình vào vị trí của những người lữ khách, những người nghèo đang phải vật lộn với bão gió ngoài kia. Qua đó, những đứa trẻ bộc lộ tấm lòng nhân hậu, biết cảm thông và thương cảm cho những số phận kém may mắn hơn. Cảm xúc “thương hại” đó không chỉ xuất phát từ sự giàu lòng nhân ái vốn có ở tuổi thơ mà còn là kết quả của sự trải nghiệm, của cái nhìn sâu sắc về hoàn cảnh con người trong những khoảnh khắc khó khăn. Sự trao đổi giữa hai anh em – khi một người đưa ra ý tưởng “mang nó vào trong này cho nó ấm” và phản hồi của người kia – thể hiện rõ nét tư duy logic, cảm xúc chân thành của tuổi trẻ. Dù rằng sau này họ phát hiện ra sự nhầm lẫn của mình, nhưng chính khoảnh khắc ấy đã để lại ấn tượng mạnh mẽ, là bài học về sự đồng cảm, lòng nhân hậu và cả cách cảm nhận, thấu hiểu vẻ đẹp của cuộc sống.

Thạch Lam đã sử dụng ngôn ngữ giản dị nhưng vô cùng tinh tế để khắc họa khung cảnh đêm mưa phùn, tối tăm của cuối tháng chạp. Hình ảnh “ngọn đèn hoa kỳ vặn nhỏ” chiếu lên “trần và tường nhà những bóng tối kỳ dị, hơi lung lay” tạo nên bức tranh không gian vừa thực vừa mộng, vừa cụ thể lại vừa huyền ảo. Tác giả biết cách sử dụng các yếu tố như ánh sáng, bóng tối, tiếng mưa, tiếng gió để làm nổi bật không khí của câu chuyện. Nhờ vậy, không chỉ người đọc dễ dàng hình dung được bối cảnh mà còn cảm nhận được tâm trạng lẫn cảm của những nhân vật. Đoạn trích được xây dựng dựa trên đối thoại tự nhiên giữa hai anh em – hình ảnh của những đứa trẻ với tâm hồn trong sáng, giàu cảm xúc. Qua những lời nói như “Có nghe thấy gì không?”, “Tiếng chiêm chiếp như tiếng chim kêu phải không?”, chúng ta nhận thấy được tính cách nhạy cảm, tinh tế của nhân vật chính. Đồng thời, những đoạn đối thoại ấy còn cho thấy khả năng quan sát, lắng nghe của trẻ thơ – một khả năng mà nhiều người lớn có thể đã lãng quên. Sự trao đổi trong lời nói của hai anh em không chỉ mang tính chất giao tiếp hằng ngày mà còn là cách để họ cùng nhau chia sẻ, đồng cảm và cùng vẽ nên bức tranh tâm hồn của tuổi trẻ.

Âm thanh luôn đóng vai trò quan trọng trong đoạn trích. Tiếng “chiêm chiếp” – âm thanh yếu ớt, khe khẽ được lắng nghe qua cửa sổ – không chỉ tạo nên hiệu ứng âm thanh sống động mà còn là biểu tượng của sự sống mong manh, của những cảm xúc bồng bềnh trong lòng người. Tác giả đã tinh tế chuyển tải cảm giác mơ hồ của âm thanh này, vừa mang đến cho người đọc hình ảnh của một con chim ướt át, vừa khiến người ta phải suy ngẫm về ý nghĩa của âm thanh trong cuộc sống: mỗi âm thanh dù nhỏ bé cũng có thể chứa đựng cả một câu chuyện, cả một tâm hồn. Nghệ thuật sử dụng âm thanh ở đây càng được tôn lên qua sự kết hợp của những âm thanh khác như tiếng mưa, tiếng gió, tiếng lá cây và tiếng “chiêm chiếp”, tạo nên một bản giao hưởng thiên nhiên vừa trầm lắng vừa mơ mộng, phản ánh đúng tâm trạng của không gian và của con người lúc bấy giờ. Một yếu tố nghệ thuật đặc sắc khác của đoạn trích chính là sự đối lập giữa nhận thức của những đứa trẻ và hiện thực khách quan. Trong giây phút đêm khuya, dưới ảnh hưởng của không gian huyền ảo, hai anh em dễ dàng “nhầm lẫn” âm thanh của tiếng cây tre lay với tiếng chim kêu. Sự nhầm lẫn này ban đầu thể hiện sự mơ mộng, ngây thơ của tuổi thơ, nhưng sau đó lại mang đến yếu tố hài hước khi sự thật được hé lộ vào sáng hôm sau. Qua đó, Thạch Lam không chỉ khéo léo xây dựng một tình huống trớ trêu mà còn cho thấy khả năng tự nhận thức, tự phê bình của con người – dù đó chỉ là sự ngây thơ của tuổi trẻ. Câu chuyện hài hước này khiến người đọc vừa cười vừa suy ngẫm về cách mà trí tưởng tượng của chúng ta đôi khi lại dẫn dắt chúng ta vào những ảo tưởng, nhưng chính những ảo tưởng ấy lại chứa đựng tình cảm, lòng nhân ái và niềm hy vọng sống mãnh liệt.

Cuối cùng, thông qua câu chuyện nhỏ bé của hai anh em, Thạch Lam cũng gửi gắm thông điệp về quá trình trưởng thành của tâm hồn con người. Những đứa trẻ, trong khoảnh khắc mơ mộng và tưởng tượng của tuổi thơ, đã cho chúng ta thấy rằng – dù ban đầu có thể nhầm lẫn, tưởng tượng sai lệch nhưng đó chính là quá trình học hỏi, trải nghiệm và dần dần trưởng thành. Sự ngây thơ, hồn nhiên của trẻ thơ không phải là điểm yếu mà chính là nguồn sức mạnh tinh thần, là nền tảng để mỗi con người sau này có thể hiểu, thông cảm và sống trọn vẹn với cuộc đời. Qua sự “nhầm lẫn” hài hước của mình, hai anh em đã học được bài học về sự thật, về khả năng phân biệt giữa ảo và thực – một bài học quan trọng giúp họ dần dần nhận thức được thế giới xung quanh với trái tim rộng mở và biết trân trọng những giá trị nhân văn. Trong bối cảnh xã hội hiện đại, khi mà những vấn đề về lòng ích kỷ, sự lạnh lùng và thiếu thốn tình người thường xuất hiện, đoạn trích “Tiếng chim kêu” lại trở thành một lời nhắc nhở mạnh mẽ về giá trị của lòng nhân ái và sự sẻ chia. Hình ảnh hai đứa trẻ, dù còn bé nhỏ, nhưng đã có khả năng cảm nhận sâu sắc nỗi khổ của người khác, chính là tấm gương để mỗi người chúng ta noi theo. Qua đó, Thạch Lam dạy cho thế hệ trẻ – và cả người lớn – bài học về việc hãy luôn mở lòng, biết cảm thông và sẻ chia, vì chỉ có như vậy mà xã hội mới trở nên ấm áp và nhân văn hơn.

Đoạn trích còn khắc họa mối liên hệ mật thiết giữa con người và thiên nhiên. Những âm thanh của mưa gió, tiếng “chiêm chiếp” – dù ban đầu gây nên hiểu lầm – cuối cùng lại trở thành nguồn cảm hứng, là bài học về sự tôn trọng và yêu mến thiên nhiên. Trong thời đại mà con người ngày càng xa rời thiên nhiên, quên đi sự giao hòa với môi trường sống, câu chuyện của Thạch Lam như một lời cảnh tỉnh, nhắc nhở mỗi người hãy biết lắng nghe, cảm nhận và bảo vệ thiên nhiên – nguồn sống vô giá của loài người. Sự phong phú trong trí tưởng tượng của hai anh em trong đoạn trích không chỉ làm nên vẻ đẹp của câu chuyện mà còn cho thấy khả năng sáng tạo, của tâm hồn non nớt nhưng đầy sức sống. Trí tưởng tượng ấy không chỉ giúp họ “nhìn thấy” được những hình ảnh đẹp đẽ, mà còn khơi gợi niềm tin vào sự sống, vào những điều tốt đẹp dù chỉ là trong khoảnh khắc tưởng tượng. Trong một thế giới đầy cạnh tranh và áp lực, việc duy trì khả năng sáng tạo và trí tưởng tượng chính là cách để mỗi con người tìm về với chính mình, tìm thấy niềm vui và ý nghĩa cuộc sống giữa muôn vàn bộn bề của hiện thực.

Thạch Lam, với phong cách văn chương nhẹ nhàng, tinh tế và đậm đà tình người, đã khắc họa thành công trong đoạn trích “Tiếng chim kêu” những giá trị nhân văn sâu sắc. Qua đó, ông không chỉ tạo nên một không gian thơ mộng, huyền ảo của đêm mưa mà còn mở ra cánh cửa cho người đọc cùng suy ngẫm về những giá trị cốt lõi của cuộc sống: lòng nhân ái, sự sẻ chia, mối liên hệ gắn bó giữa con người với thiên nhiên và khả năng sáng tạo, tưởng tượng vô hạn của tâm hồn. Tác phẩm của Thạch Lam luôn được đánh giá cao bởi khả năng kết hợp giữa cái đẹp nghệ thuật và triết lý nhân sinh sâu sắc. Đoạn trích “Tiếng chim kêu” là một ví dụ điển hình cho việc sử dụng nghệ thuật miêu tả không gian, âm thanh và đối thoại một cách tự nhiên, giúp người đọc dễ dàng hòa mình vào câu chuyện, cảm nhận được từng rung động của tâm hồn. Sự nhầm lẫn giữa tiếng chim kêu và tiếng tre lay không chỉ tạo ra hiệu ứng hài hước, mà còn là phép ẩn dụ tinh tế cho những niềm tin, những ước mơ và sự hồn nhiên vốn có của tuổi trẻ – những giá trị mà bất kỳ thời đại nào cũng không bao giờ cũ.

Thật vậy, dù thời gian có trôi qua, dù hoàn cảnh có thay đổi, nhưng thông điệp về lòng nhân ái, về sự đồng cảm và yêu thương giữa con người vẫn luôn là giá trị bất biến. Đoạn trích của Thạch Lam nhắc nhở chúng ta rằng, chỉ cần mỗi người biết lắng nghe, cảm nhận và sẻ chia, thì những âm thanh – dù nhỏ bé như tiếng “chiêm chiếp” – cũng có thể trở thành nguồn cảm hứng, là lời động viên để ta tiếp tục sống, yêu thương và cùng nhau xây dựng một xã hội nhân văn, ấm áp. Qua đó, tác giả đã thể hiện được sự nhạy cảm, tinh tế và khả năng quan sát thế giới xung quanh của mình – những phẩm chất đã góp phần làm nên bức tranh tâm hồn của tuổi trẻ, của con người Việt Nam trong thời kỳ đầy biến động. Hình ảnh hai đứa trẻ thức giấc giữa đêm mưa, lắng nghe tiếng “chiêm chiếp” và cùng nhau bàn nhau cứu lấy “con chim” tưởng chừng mong manh, dù sau đó lại trở thành một sự nhầm lẫn hài hước, nhưng chính khoảnh khắc ấy đã để lại ấn tượng mạnh mẽ về lòng nhân ái, về sự đồng cảm và về khả năng tưởng tượng phong phú. Đoạn trích như một lời nhắc nhở rằng, trong cuộc sống hiện đại đầy áp lực, mỗi chúng ta hãy luôn giữ cho mình tấm lòng mềm mại, biết lắng nghe những tiếng nói của thiên nhiên và của chính tâm hồn – bởi lẽ, chính những tiếng nói ấy sẽ giúp ta tìm thấy niềm tin, yêu thương và khát khao sống.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Đào Trường Giang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved