
18/04/2024
18/04/2024
Có một nhận định cho rằng: “Nhân vật không chỉ là... một vai trong truyện, mà còn là một con người, một tính cách, một trạng thái tâm lí, một thế giới độc đáo, một cá tính không lặp lại." .Đến với “Người thầy đầu tiên”, Ai-tơ-ma-tốp gửi gắm bài học giá trị. Nổi bật trong truyện là nhân vật cô bé An-tư-nai.
Hoàn cảnh sống của nhân vật An-tư-nai hiện ra qua cuộc trò chuyện giữa các bạn nhỏ và thầy Đuy-sen. An-tư-nai là một cô bé mồ côi, sống cùng chú thím. Họ đối xử với cô bé rất tàn nhẫn, thậm chí còn bán cô cho bọn nhà giàu. cô bé không chỉ sống trong sự thiếu thốn về vật chất mà còn thiếu thốn cả tình yêu thương.
Dù vậy, An-tư-nai vẫn có những phẩm chất tốt đẹp. Tác giả xây dựng nhân vật này chủ yếu qua lời nói, hành động để làm nổi bật lên tính cách. Trước tiên, An-tư-nai có một tấm lòng lương thiện, tốt bụng. Khi chứng kiến thầy Đuy-sen bị lũ nhà giàu trú trên núi xúc phạm, cô bé tỏ ra căm ghét đến mức có hành động như “nắm lấy cương ngựa và quát thẳng vào những bộ mặt láo xược của họ”. Khi biết được những hành động của thầy Đuy-sen làm cho học trò như vất vả trữ củi để sưởi ấm lớp học, An-tư-nai không ngần ngại mà trút lại ki-giắc ở trường. Giữa trời đông buốt giá, cô bé cũng cùng với thầy Đuy-sen lấy đá và tảng đất cỏ tạo thành các ụ nhỏ trên lòng suối, giúp các em nhỏ đi lại thuận tiện và an toàn.
Nhờ có sự giúp đỡ của thầy Đuy-sen, An-tư-nai đã được đi học. Và không phụ tấm lòng đó, cô bé luôn chăm chỉ học hành. An-tư-nai cũng luôn yêu mến, biết ơn thầy Đuy-sen về những điều thầy đã làm cho cô bé. An-tư-nai cũng tự bộc lộ rằng trong suy nghĩ rằng: “Tất cả đám học sinh chúng tôi đứa nào cũng yêu mến thầy”. Sau này, khi An-tư-nai đã trưởng thành, trở thành một bà viện sĩ nhưng trong tâm trí của cô bé vẫn luôn khắc sâu hình ảnh người thầy đầu tiên, cùng những lời dạy bảo của thầy. An-tư-nai đã nhờ nhân vật “tôi” kể lại câu chuyện về thầy Đuy-sen để có thể truyền cảm hứng cho mọi người - “không phải chỉ riêng bà con trong làng mà nói chung mọi người, nhất là tuổi trẻ, đều cần biết câu chuyện này”.
An-tư-nai còn có một bản lĩnh, ý chí kiên cường. Dù có hoàn cảnh gia đình khó khăn, tuổi thơ phải chịu nhiều bất hạnh nhưng cô bé vẫn có tinh thần lạc quan, nỗ lực cố gắng. Dưới sự dạy bảo, giúp đỡ của thầy Đuy-sen, An-tư-nai đã có cơ hội tới thành phố học tập. Tại đây, An-tư-nai nỗ lực học tập và đã trở thành một viện sĩ.
Nhân vật An-tư-nai hiện lên mang những phẩm chất đẹp đẽ, đáng ngưỡng mộ. Qua nhân vật này, tác giả cũng muốn gửi gắm nhiều thông điệp giá trị.
18/04/2024
Ý kiến này đề cập đến việc nhân vật trong văn học không chỉ là một vai diễn trong câu chuyện mà còn là một thực thể sống động, có tính cách, tâm trạng, và đặc điểm riêng biệt. Nhân vật không chỉ đóng vai trò trong cốt truyện mà còn tạo nên một thế giới văn học độc đáo và phong phú.
Qua trải nghiệm văn học, ta có thể thấy rằng mỗi nhân vật trong một tác phẩm văn học đều có những đặc điểm riêng biệt và độc đáo. Họ không chỉ đơn thuần là những nhân vật trong câu chuyện mà còn là những con người có cuộc sống, tình cảm và suy nghĩ riêng của mình. Cách họ phản ứng và tương tác với những tình huống trong câu chuyện thường phản ánh những đặc điểm tính cách và tâm trạng của họ.
Bằng cách miêu tả và phát triển nhân vật, tác giả tạo ra những cá nhân sống động và sinh động, giúp độc giả hiểu rõ hơn về con người và thế giới xung quanh. Những nhân vật này không chỉ là những bức tranh tĩnh mà còn là những phần tử động đầy sức sống, góp phần tạo nên sự hấp dẫn và sâu sắc của tác phẩm văn học. Điều này làm cho mỗi nhân vật trở thành một thực thể sống động và đầy ý nghĩa, không lặp lại trong văn học.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
2 giờ trước
Top thành viên trả lời