phân tích truyện đôi tai của tâm hồn của tác giả Hoàng Phương

thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Irene Renauld
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

01/05/2024

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Tác phẩm "Đôi Tai Của Tâm Hồn" của tác giả Hoàng Phương là một câu chuyện ngắn thuộc thể loại truyện ngắn hiện đại. Trong truyện, tác giả đã khéo léo phản ánh tầm quan trọng của sự kết nối giữa con người và tự nhiên thông qua việc mô tả cuộc sống của nhân vật chính - một cô gái mù và người cha yêu thương cô. Tác phẩm không chỉ mang tính giải trí mà còn thể hiện tinh thần tôn trọng, biết ơn và thấu hiểu đối với những yếu tố vô hình trong cuộc sống hàng ngày. Tuy nhiên, để phân tích chi tiết hơn về tác phẩm này, bạn có thể xem xét các yếu tố như cốt truyện, nhân vật, bối cảnh và thông điệp mà tác giả muốn gửi đến độc giả. Đây là những điểm quan trọng để bạn có thể phân tích sâu hơn về "Đôi Tai Của Tâm Hồn" của Hoàng Phương.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
1.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
Tiểu Ánh

01/05/2024

Câu trả lời uy tín

Trong cuộc sống chúng ta đã từng phải gặp rất nhiều sự thất bại, tiến gần tới sự thất vọng tựa như cô bé trong câu chuyện “Đôi tai của tâm hồn” đang buồn tủi ngồi khóc một mình trong công viên vì bị thầy giáo loại khỏi dàn đồng ca.
Tủi hờn đã theo những giọt nước mắt chảy xuống, niềm đam mê với âm nhạc của em chưa kịp nở đã chóng tàn cũng chỉ bởi vì em nghèo “vừa thấp lại vừa gầy”, “lúc nào cũng chỉ mặc mỗi một bộ quần áo vừa bẩn, vừa cũ lại vừa rộng”. Thế nhưng ông trời không bỏ rơi một ai, tuy cô bé kém may mắn không thể hát trên sân khấu dưới ánh đèn rực rỡ, được hàng trăm hàng nghìn khán giả lắng nghe thì giờ đây trong khoảng khắc đổ vỡ ấy khi cô bé đang hát, hát hết bài này đến bài khác để chứng minh bản thân mình, giải tỏa nỗi lòng buồn tủi đã vây lấy em, thì em đã gặp được một cụ già không bao giờ keo kiệt dành cho em những lời khen ngợi thay vì những lời bình phẩm. “Cháu hát hay quá!”,  “ Cảm ơn cháu, cháu gái bé nhỏ, cháu đã cho ta một buổi chiều vui vẻ” . Đó là những lời cổ vũ là niềm động lực vô hình giúp cho em có thể cất tiếp tiếng ca, về sau mỗi ngày em đều đến công viên hát cho riêng ông cụ nghe. Cứ thế, rồi cứ thế đến nhiều năm sau cô bé trở thành một cô ca sĩ có tên tuổi, không còn là một cô bé thấp bé nhỏ cân nữa.
Tuy trở thành người nổi tiếng nhưng em lại không quên người đã tiếp sức mạnh cho em bước tới đỉnh vinh quang. “Một buổi chiều mùa đông cô đến tìm cụ, nhưng ở đó chỉ còn lại ghế đá trống không” chính công viên này là nơi em đến giải tỏa nỗi buồn, cũng là nơi đem tới cho cô bé nghèo ngày ấy niềm vui và hạnh phúc. Song em lại không ngờ biết người đã chấp cánh cho em bay tới vùng trời mà em hằng mơ ước là người điếc “cụ ấy điếc đã hơn 20 năm nay”.
Những tiếng vỗ tay và lời cổ vũ khen ngợi đó chính lại là lời nói dối, bởi vì cụ không thể nghe được nên dù bài hát có hay hay dở thì đối với cụ mọi thứ xung quanh vẫn chỉ là sự vắng lặng mà thôi. Nhưng cụ lại rất yêu thương, quý mến em nên vẫn thường xuyên lui tới công viên “nghe” em hát thông qua cử chỉ và cảm nhận. Ông nghe bằng “đôi tai tâm hồn” và dùng “lời nói dối chân thành” dành cho bé gái nhỏ nhắn trước mắt, giờ phút đấy ổng hẳn đã nghe thấy tiếng lòng từ tâm hồn em, ông hiểu những điều và cố gắng dành hết những tháng ngày cuối đời để an ủi, xoa dịu em.
Thế nên mới phải nói điểm xuất phát của người nghèo bao giờ cũng khó khăn hơn bất kì ai, đến con đường vinh quang thì lại càng chắc chở, gian lao hơn nữa.Nếu như lòng người trở nên khô khan, trái tim trở nên sắt đá thì kể cả con người có tình yêu, đôi tai, đôi mắt hay thể xác cũng chẳng cảm nhận được, chẳng nghe được, thấy được những chân thiện mà con người có thể làm cho nhau. Cuộc sống sẽ chỉ vơi đi đau khổ khi có “đôi tai tâm hồn”, “đôi mắt tâm hồn” để thấy, để nghe những điều thiêng liêng ẩn chứa trong linh hồn, để từ đó con người biết giúp đỡ, chăm sóc, yêu thương nhau hơn.
Và trên đời vẫn luôn có những người tốt bụng không cần thể hiện rõ ràng, chỉ âm thầm sử dụng hành động lời nói đơn giản nhát hóa thành động lực để khích lệ những người đã đứng bên vực thẳm, vực dậy một lần nữa nỗ lực trưởng thành hơn để khẳng định được tài năng của chính mình như câu chuyện của cô bé và ông cụ.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Đào Trường Giang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved