
02/07/2024
02/07/2024
Truyện ngắn "Người ăn xin" của nhà văn Nam Cao đã vẽ nên hình ảnh một nhân vật ông lão đặc biệt, để lại ấn tượng sâu sắc với độc giả qua những phẩm chất và hoàn cảnh đặc biệt của mình. Nhân vật ông lão không chỉ đơn thuần là một người ăn xin, mà là biểu tượng cho sự chân thành, nhân ái và sự sống chật vật trong xã hội đầy những khó khăn và thử thách.
Trong truyện, ông lão được miêu tả như một người già yếu, nhưng lại mang trong mình một tâm hồn bao dung và biết ơn. Ông không phàn nàn về số phận, mà luôn chấp nhận cuộc sống mưu sinh khó khăn của mình. Mỗi ngày, ông đi lang thang khắp các con phố, lắng nghe tiếng reo hò của đám đông, từng bước chân mệt mỏi nhưng không bao giờ vơ vét hay thất thế.
Đặc biệt, ông lão không chỉ là một người tìm cách sống sót mà còn là một người biết ơn và biết đối đãi với những người từ thiện. Ông luôn nhớ lòng và biết ơn những ai từng cho ông một phần cháo ấm hay một cỗ cơm dư thừa. Sự biết ơn này không chỉ thể hiện qua lời nói mà còn qua cảm xúc, sự khuôn mặt và hành động khiến cho độc giả cảm thấy lòng nhân ái và sự khiêm tốn của ông lão.
Bằng cách vẽ nét nhân vật ông lão, Nam Cao đã muốn nhấn mạnh đến giá trị của sự nhân ái, lòng biết ơn và sự bao dung trong con người. Ông lão không phải là người giàu có về vật chất nhưng lại giàu có về tâm hồn và lòng trắc ẩn, góp phần làm nên nét đẹp độc đáo của truyện ngắn "Người ăn xin".
02/07/2024
Người ăn xin là một truyện ngắn thành công của Tuốc - ghê - nhép. Với một cốt truyện nhẹ nhàng nhưng mang tính giáo dục cao, câu chuyện đã gửi gắm cho người đọc rất nhiều những điều ý nghĩa về cuộc sống. Truyện đã xây dựng thành công nhân vật tôi, một chàng thanh niên tuy ít tuổi nhưng rất giàu lòng nhân ái, biết đối nhân xử thế.
Người ăn xin có một cốt truyện rất đơn giản, xoay quanh nhân vật tôi và người ăn xin. Họ tình cờ gặp nhau trên đường, người ăn xin chìa tay xin tôi một chút gì đó. Tuy không có gì trong tay nhưng nhân vật tôi đã thật tử tế nắm lấy đôi tay người ăn xin và tặng ông những tình cảm thật ấm áp chân thành. Cốt truyện đơn giản, xoay quanh hai nhân vật và một tình huống đời thường, song cần đó cũng để để các nhân vật bộc lộ những nét phẩm chất và tính cách của mình.
Nhân vật tôi gây ấn tượng với người đọc bởi một trái tim rất ấm áp, chân thành. Khi chứng kiến tình cảnh của ông lão tay run run và đôi mắt đỏ hoe, tôi đã động lòng trắc ẩn. Sự nhân hậu, chân thành đã khiến tôi phải trăn trở trước hoàn cảnh éo le của ông lão ăn xin đáng thương. Tôi lục lọi khắp các túi để tìm kiếm chút gì đó cho ông lão nhưng không có gì. Cuối cùng tôi đã đáp lại ông lão bằng một cái nắm tay thật chặt “Ông đừng giận cháu, cháu không có gì để cho ông cả”. Đúng nhân vật tôi đã không có gì để cho ông lão nhưng kỳ thực tôi đã cho ông lão rất nhiều. Đó là sự cảm thông, chia sẻ, là trái tim ấm áp giúp ông lão vơi bớt những nỗi bất hạnh, thiệt thòi trong cuộc đời mình. Ngần ấy thôi cũng đã rất đủ trước xã hội đang thiếu vắng tình người.
Nhân vật tôi được khắc họa qua người kể chuyện ngôi thứ nhất. Với người kể chuyện này tác phẩm trở nên chân thật hơn, đáng tin hơn. Nhân vật - nhà văn - người kể chuyện đồng hiện làm một, từ đó cũng dễ dàng bộc lộ, đánh giá, nhận xét những thứ xung quanh mình. Tình tiết truyện nhẹ nhàng nhưng lại rất giàu ý nghĩa, từ đó giúp người đọc hiểu sâu hơn về nhân vật và những ý đồ nghệ thuật được tác giả gửi gắm.
Dù là một mẩu truyện rất ngắn song “Người ăn xin” của Tuốc - ghê -
tn:)))
18/07/2024
Bruh dảk cảm ơn nhiều
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời