Viết bài văn dài 2/3 trang giấy phân tích bài thơ Áo của nhà thơ Lưu Quang Vũ (không copy trên mạng) Mình cần gấp trong tối nay ạ

Tặng Mẹ Những tấm áo xưa con nhớ lắm Mũi chỉ đường kim tay mẹ dịu
rotate image
Trả lời câu hỏi của Maria (◍•ᴗ•◍)❤
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

13/08/2024

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Lưu Quang Vũ là một tài năng đa dạng nhưng trước hết ông là một nhà viết kịch. Ông sinh năm 1948 tại tỉnh Phú Thọ, quê gốc ở thành phố Đà Nẵng, nhưng hầu như suốt cuộc đời ông gắn bó với vùng đất Bắc Ninh. Lưu Quang Vũ được coi là một hiện tượng đặc biệt của sân khấu kịch trường những năm tám mươi của thế kỉ XX với trên năm mươi vở kịch được dàn dựng, hàng loạt các tác phẩm có sức lan tỏa rộng rãi và gây tranh luận sôi nổi trong dư luận. Trong đó Áo là một trong số ít những sáng tác tiêu biểu nhất của ông. Bài thơ thể hiện sự trân trọng, nâng niu của người con đối với chiếc áo mà mẹ đã dày công chăm chút để dành riêng cho cậu bé. Qua đó, ta thấy được tình cảm sâu nặng của hai mẹ con.
Bài thơ mở đầu bằng hình ảnh “mũi chỉ đường kim” cùng bàn tay khéo léo của mẹ đã tạo ra những chiếc áo đẹp đẽ, tinh tế. Những câu thơ tiếp theo gợi về kí ức tuổi thơ tươi đẹp của nhân vật trữ tình. Đó là những buổi trưa hè xanh thẳm, những giấc ngủ yên bình dưới bóng cây mát rượi. Hình ảnh “tuổi thơ nằm trong áo nhỏ” thật giản dị, mộc mạc nhưng cũng vô cùng đáng quý. Chiếc áo không chỉ là quần áo mà còn chứa đựng cả bầu trời tuổi thơ, là nơi lưu giữ những kỷ niệm đẹp đẽ của đứa trẻ. Tiếp đến, tác giả sử dụng biện pháp liệt kê kết hợp với phép điệp ngữ “mỗi”, “con” nhằm nhấn mạnh sự thay đổi của thời gian và con người. Mùa đông qua đi, trời trở nên ấm áp hơn, mưa xuân rơi, hoa cải nở rộ, sắc nắng tràn ngập khắp nơi. Mẹ lại dành dụm tiền để mua áo mới cho con. Nhân vật trữ tình tuy đã trưởng thành, khôn lớn nhưng vẫn luôn nhớ về chiếc áo của mẹ. Cậu bé hiểu rằng mẹ đã phải vất vả, lo toan rất nhiều để kiếm sống nuôi gia đình. Nhà đông anh em, áo thường xuống gấu, mẹ phải vá lại để mặc vừa. Mỗi lần như vậy, cậu bé đều cảm nhận được nỗi buồn trong đôi mắt mẹ. Thời gian trôi qua nhanh chóng, con đã cao hơn mẹ, tóc mẹ điểm bạc, lưng mẹ còng dần. Tuy áo đã cũ, màu bạc, chỉ sờn nhưng nó vẫn mang hơi ấm của mẹ. Tình yêu thương của mẹ dành cho con được gửi gắm vào từng đường kim, mũi chỉ.
Qua bài thơ Áo, Lưu Quang Vũ đã khắc họa thành công tình mẫu tử thiêng liêng, cao quý. Tác giả đã sử dụng ngôn từ giản dị, gần gũi, kết hợp với hình ảnh thơ giàu sức gợi để làm nổi bật chủ đề của tác phẩm. Bài thơ đã chạm đến trái tim của độc giả, khiến họ xúc động và suy ngẫm về ý nghĩa của tình thân.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
1 bình luận
Bình luận
avatar
level icon

Thị Thu Phạm

04/05/2025

Timi trích cả thơ

Bài thơ "Áo" của nhà thơ Lưu Quang Vũ, một trong những cây bút hàng đầu của nền văn học Việt Nam hiện đại, là một tác phẩm ngắn gọn nhưng giàu sức lay động. Bằng cách sử dụng hình ảnh chiếc áo rất đỗi quen thuộc, bài thơ không chỉ tái hiện một câu chuyện tình yêu đã qua mà còn thể hiện những suy tư sâu sắc về ký ức, thời gian và sự gắn bó giữa con người. Tác phẩm này đã đạt đến giá trị nghệ thuật đặc sắc khi kết hợp tài tình giữa biểu tượng và cảm xúc.

Về mặt nội dung, "Áo" không chỉ nói về một vật dụng mà còn là vật chứng của tình yêu. Chiếc áo cũ không phải là một món đồ vô tri vô giác, nó là một mảnh ghép của quá khứ, là nơi lưu giữ những kỉ niệm, những khoảnh khắc ngọt ngào của một mối tình đã tan vỡ. Thi sĩ đã gửi gắm vào chiếc áo một nỗi niềm bâng khuâng, tiếc nuối khi tình yêu không còn nữa, nhưng kỷ niệm thì vẫn còn đó. Tình yêu hiện lên một cách giản dị, gần gũi nhưng cũng đầy ám ảnh. Từ chiếc áo, ta có thể hình dung được dáng hình, nụ cười và thậm chí cả "mùi hương" của người yêu dấu. Chiếc áo đã vượt ra khỏi chức năng vật lí của nó để trở thành một biểu tượng mạnh mẽ cho tình yêu và nỗi nhớ.

Sức hấp dẫn của bài thơ còn nằm ở giá trị nghệ thuật độc đáo.  Lưu Quang Vũ đã xây dựng một hệ thống hình ảnh vừa cụ thể vừa mang tính biểu tượng cao. Chiếc áo, cái áo cũ, áo một thời... không chỉ là một danh từ mà còn là một trạng thái cảm xúc. Ngôn ngữ thơ mộc mạc, bình dị như lời nói thường ngày nhưng lại ẩn chứa chiều sâu tâm trạng. Nhịp thơ lúc chậm rãi, trĩu nặng như nỗi buồn hoài niệm, lúc lại dồn dập, khắc khoải như những dòng suy tư không ngừng. Cấu tứ của bài thơ cũng rất chặt chẽ, mở đầu bằng hình ảnh chiếc áo hiện tại, rồi từ đó gợi mở những hồi ức quá khứ, và cuối cùng trở về với thực tại để đối mặt với nỗi cô đơn. Sự đan xen giữa hai dòng thời gian này khiến bài thơ trở nên đa chiều, giúp người đọc cảm nhận được sự phức tạp của cảm xúc khi một tình yêu đã rời xa.

"Áo" còn là một minh chứng cho phong cách thơ trữ tình, giàu suy tư của Lưu Quang Vũ. Mỗi câu chữ trong bài thơ đều được chắt lọc, mang theo cả sự dịu dàng, tiếc nuối lẫn sự tự vấn. Bài thơ không chỉ là tiếng lòng của một cá nhân mà còn là tiếng lòng của cả một thế hệ, những người đã từng yêu, từng vấp ngã và từng hoài niệm về quá khứ.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Maria (◍•ᴗ•◍)❤

Bài thơ "Áo" của Lưu Quang Vũ là một tác phẩm đầy xúc động, khắc họa hình ảnh người mẹ qua những tấm áo đã gắn bó với cuộc đời của người con từ thời thơ ấu đến khi trưởng thành. Tác giả sử dụng hình ảnh chiếc áo để tượng trưng cho tình yêu thương và sự hy sinh thầm lặng của mẹ dành cho con cái.


Mở đầu bài thơ, hình ảnh "những tấm áo xưa" gợi lên ký ức về những ngày tháng tuổi thơ, khi mẹ cặm cụi khâu từng đường chỉ để may áo cho con. Từng mũi kim, đường chỉ của mẹ không chỉ là sự chăm chút tỉ mỉ mà còn là tình yêu thương vô bờ bến mà mẹ dành cho con. "Mũi chỉ đường kim tay mẹ dịu dàng" không chỉ miêu tả sự khéo léo của đôi tay người mẹ, mà còn chứa đựng sự ấm áp, dịu dàng và che chở mà mẹ luôn mang lại cho con.


Theo thời gian, khi con lớn dần, "áo cũng lớn thêm". Điều này thể hiện sự trưởng thành của con qua từng năm tháng, nhưng đồng thời, nó cũng nhắc nhở về sự hy sinh thầm lặng của mẹ. Mỗi khi mùa đông đến, mẹ luôn lo lắng cho con, cố gắng may cho con những chiếc áo mới để con không bị lạnh. Trong khi con chỉ biết vui với những chiếc áo mới vào mỗi dịp Tết, thì mẹ lại âm thầm chịu đựng, lo toan, khiến những nếp nhăn ngày càng xuất hiện nhiều hơn trên khuôn mặt. 


Hình ảnh "áo thường xuống gấu" và "mụn vá vai" gợi lên hình ảnh của những chiếc áo đã cũ, nhưng vẫn được mẹ chăm sóc, sửa chữa. Điều này không chỉ biểu hiện sự tần tảo, tiết kiệm của mẹ trong hoàn cảnh khó khăn, mà còn cho thấy tình yêu thương bền bỉ của mẹ dành cho con. Mẹ không chỉ lo cho từng miếng ăn, cái mặc, mà còn chăm sóc cho từng chi tiết nhỏ nhất trong cuộc sống của con. Những buổi tối, khi con đã ngủ yên, mẹ vẫn ngồi bên thềm, vá lại chiếc áo cũ dưới ánh đèn mờ, bất chấp cơn gió heo may lạnh lẽo thổi qua.


Đến khi con đã lớn khôn, cao hơn cả mẹ, thì tình cảm dành cho mẹ cũng trở nên sâu sắc hơn. Tác giả nhận ra rằng, không chỉ con lớn lên, mà tuổi tác của mẹ cũng ngày một nhiều thêm. Những chiếc áo dài hơn, nhưng chúng lại bạc màu và sờn chỉ theo năm tháng, giống như sức khỏe của mẹ đang dần cạn kiệt. Nhưng dù áo cũ kỹ, tác giả vẫn trân trọng và yêu quý bởi nó là kết tinh của tình yêu, của những mũi khâu mẹ đã dành cho con. Sự "khâu vá" của mẹ không chỉ là sửa chữa chiếc áo, mà còn là cách mẹ chăm sóc, bảo vệ và yêu thương con suốt cuộc đời.


Bài thơ "Áo" của Lưu Quang Vũ không chỉ là một bức tranh giản dị về cuộc sống mà còn là lời tri ân sâu sắc đến người mẹ. Từng câu, từng chữ đều thấm đẫm tình yêu và lòng biết ơn mà tác giả dành cho người mẹ đã hy sinh cả cuộc đời để chăm lo cho con cái. Qua hình ảnh chiếc áo, tác giả đã khắc họa một cách tinh tế và cảm động tình mẹ bao la, không chỉ là sự lo toan, chăm sóc về vật chất mà còn là tình cảm thiêng liêng, vô giá mà mỗi người con cần trân trọng.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
Shataki

13/08/2024

$-$

Bài thơ "Áo" của Lưu Quang Vũ, tặng mẹ, là một tác phẩm cảm động, thể hiện sâu sắc lòng hiếu thảo và tình yêu thương của tác giả đối với mẹ qua hình ảnh chiếc áo. Bài thơ không chỉ là một bức tranh về tình cảm gia đình mà còn là một bản trường ca về sự hy sinh và tình yêu vô bờ bến của người mẹ.

Bài thơ bắt đầu với hình ảnh “Những tấm áo xưa con nhớ lắm,” qua đó tác giả gợi nhớ về những kỷ niệm tuổi thơ gắn bó với những chiếc áo do mẹ may. Chiếc áo không chỉ là vật dụng mà còn là biểu tượng của tình yêu và sự chăm sóc của mẹ. Mỗi đường chỉ, mũi kim từ tay mẹ đều chứa đựng sự dịu dàng và quan tâm. Đây là hình ảnh tiêu biểu cho sự chăm sóc tỉ mỉ và lòng hy sinh của mẹ trong việc lo lắng cho con cái.

Bài thơ tiếp tục với sự mô tả về quá trình trưởng thành của con cái. “Con lớn thêm áo cũng lớn thêm” diễn tả sự phát triển không chỉ của con mà còn của chiếc áo – minh chứng cho sự trưởng thành và sự chăm sóc không ngừng của mẹ. Mỗi mùa đông, mùa xuân, chiếc áo trở thành bạn đồng hành trong những lúc con cái cần, làm giảm bớt cái lạnh và giúp con cảm nhận được sự ấm áp từ tình yêu của mẹ.

Tác giả khắc họa những nỗi vất vả và sự hi sinh của mẹ qua những chi tiết như “Nhà đông anh em, áo thường xuống gấu” và “Mẹ còn chắt chiu từng mụn và vai.” Những hình ảnh này không chỉ mô tả tình cảnh vật chất khó khăn mà còn thể hiện tình yêu vô điều kiện của mẹ. Những tối mẹ ngồi khâu lại áo, bên thềm xào xạc gió heo may, là biểu hiện của sự kiên nhẫn và sự hy sinh âm thầm.

Khi con lớn lên, sự nhận thức về tình yêu và hi sinh của mẹ cũng sâu sắc hơn. “Ngày tháng thoi đưa, con đã cao hơn mẹ” phản ánh sự thay đổi theo thời gian, khi con trưởng thành và hiểu rõ hơn về sự hy sinh của mẹ. “Dẫu vả vai, màu bạc, chỉ sơn,” dù mẹ đã trở nên già yếu và vất vả hơn, nhưng tình yêu của mẹ vẫn vĩnh cửu trong mỗi đường khâu của chiếc áo.

Cuối bài thơ, “Yêu mẹ nhiều nên áo cũ con thương” là một lời kết đầy cảm xúc. Chiếc áo cũ không chỉ là một món đồ vật, mà còn là biểu tượng của tình yêu và lòng biết ơn sâu sắc của con đối với mẹ. Tác giả khéo léo kết hợp giữa hình ảnh vật lý và cảm xúc tinh tế, để truyền tải thông điệp về tình yêu gia đình và sự trân trọng những gì mẹ đã làm cho con.

Bài thơ "Áo" của Lưu Quang Vũ là một tác phẩm sâu lắng, thể hiện sự kết hợp hoàn hảo giữa hình ảnh cụ thể và những cảm xúc sâu sắc. Qua chiếc áo, tác giả không chỉ nhớ về quá khứ mà còn bày tỏ lòng biết ơn và tình yêu vô bờ bến đối với mẹ. Bài thơ là một minh chứng cho sự hy sinh, tình yêu và lòng hiếu thảo, đồng thời cũng là một bản trường ca về sự gắn bó và tình cảm gia đình bền chặt.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved