câu 1: Các nhân vật chính là :
- Ông Sáu
- Bé Thu
câu 2: Hoàn cảnh của câu chuyện là khi người cha đang đi làm thì đứa con trai 4 tuổi đã bị một nhóm thanh niên lạ mặt bắt cóc và đòi tiền chuộc, nhưng vì không có đủ tiền nên ông đành phải nhờ đến sự giúp đỡ của những người hàng xóm để cứu lấy mạng sống cho cậu bé.
câu 3: Truyện kể về một cậu bé tên là An-đrây Xu-sli-ê-vích, sống cùng với bố và bà nội. Một hôm, khi đang chơi đùa trong rừng, cậu tình cờ gặp một ông lão bí ẩn. Ông lão đã tặng cho cậu một chiếc chìa khóa vàng và dặn dò rằng không được tiết lộ cho bất kỳ ai biết. Sau đó, ông lão biến mất vào khu rừng. Kể từ ngày đó, cuộc sống của An-đrây Xu-sli-ê-vích thay đổi hoàn toàn. Cậu trở nên giàu có và hạnh phúc hơn bao giờ hết. Tuy nhiên, điều này cũng khiến cậu phải đối mặt với nhiều thử thách và khó khăn. Cuối cùng, nhờ sự giúp đỡ của những người bạn tốt bụng, An-đrây Xu-sli-ê-vích đã vượt qua mọi khó khăn và giữ vững phẩm chất tốt đẹp của mình.
câu 4: - Ngôi kể thứ ba
- Điểm nhìn là người ngoài cuộc, không tham gia vào câu chuyện nhưng lại có thể biết hết mọi việc xảy ra trong đó.
- Sự phù hợp giữa ngôi kể - điểm nhìn và kết cấu mạch truyện: Giúp cho tác giả dễ dàng miêu tả được diễn biến tâm lí nhân vật cũng như những hành động mà họ đã làm để từ đó giúp độc giả hiểu rõ hơn về nội dung của văn bản.
câu 5: - Mối quan hệ giữa tôi và Thạ là một tình bạn thân thiết, gắn bó. Tôi đã giúp đỡ Thạ trong lúc khó khăn và Thạ cũng luôn sẵn sàng giúp đỡ tôi khi cần.
- Việc hiểu nhầm của tôi với Thạ khiến em có suy nghĩ rằng hoàn cảnh không phải là yếu tố quyết định đến nhân cách của con người. Nhân cách được hình thành bởi sự giáo dục, môi trường sống và ý chí của mỗi cá nhân. Một người có thể sinh ra trong hoàn cảnh khó khăn nhưng vẫn có thể trở thành người tốt nếu họ có ý chí và nghị lực vươn lên.
câu 6: Kim Lân là nhà văn có sở trường viết truyện ngắn. Các tác phẩm của ông thường viết về cảnh ngộ của người nông dân và cuộc sống sinh hoạt ở làng quê. "Đứa con người cô đầu" là một trong những tác phẩm tiêu biểu cho phong cách sáng tác ấy. Tác phẩm đã thể hiện được tình yêu thương, sự hi sinh cao cả của bà cụ Tứ dành cho đứa cháu nhỏ tội nghiệp.
Truyện kể về hoàn cảnh đáng thương của bé Hiên - đứa trẻ bị bỏ rơi từ khi mới lọt lòng. Mẹ mất sớm, bố đi lấy vợ khác không nhận nuôi nên Hiên phải sống cùng bà cô già yếu, nghèo khổ. Bà cô chỉ coi Hiên như cái bóng vô hình trong nhà, đối xử tàn nhẫn, hắt hủi, bắt làm việc quần quật suốt ngày đêm. Một hôm, bà cô gọi Hiên sang nhà hàng xóm chơi để tiện bán chó Đốm - món quà mà mẹ Hiên để lại trước lúc qua đời. Khi biết chuyện, bà cụ Tứ đã rất tức giận, xót xa cho số phận của đứa cháu nhỏ. Bà lén lút mua lại con chó rồi đem về chăm sóc, yêu thương hết mực. Dù cuộc sống còn nhiều khó khăn nhưng bà vẫn cố gắng lo cho Hiên từng bữa ăn, giấc ngủ. Bà còn dạy Hiên học chữ, mong muốn cháu có tương lai tươi sáng hơn. Hành động của bà cụ Tứ đã thể hiện tấm lòng nhân hậu, bao dung, giàu tình yêu thương của một người bà dành cho đứa cháu nhỏ bất hạnh. Bà sẵn sàng hy sinh tất cả vì cháu, không quản ngại gian nan, vất vả. Tình cảm ấy thật đáng trân trọng và ngợi ca.
Nghệ thuật xây dựng nhân vật cũng là một điểm nổi bật của tác phẩm. Nhân vật bà cụ Tứ được khắc họa chân thực, sinh động qua ngoại hình, lời nói, hành động. Đó là một người phụ nữ nghèo khổ, lam lũ nhưng giàu lòng yêu thương, nhân hậu. Bà luôn quan tâm, chăm sóc Hiên như chính đứa cháu ruột của mình. Ngôn ngữ truyện giản dị, mộc mạc, gần gũi với đời sống hằng ngày. Cách kể chuyện hấp dẫn, lôi cuốn người đọc.
Có thể nói, "Đứa con người cô đầu" là một truyện ngắn hay, giàu ý nghĩa nhân văn. Truyện đã để lại trong lòng người đọc nhiều cảm xúc sâu lắng về tình yêu thương, sự sẻ chia giữa con người với con người.