08/09/2024

08/09/2024
08/09/2024
08/09/2024
1. Điểm nhìn ngôi thứ nhất (I-narrator)
Đặc trưng: Người kể chuyện chính là một nhân vật trong câu chuyện, sử dụng đại từ "tôi" để kể lại câu chuyện từ góc nhìn của mình.
Ưu điểm: Tạo cảm giác chân thực, gần gũi, giúp người đọc dễ dàng đồng cảm với nhân vật.
Hạn chế: Giới hạn tầm nhìn của người đọc, chỉ biết được những gì nhân vật biết.
Ví dụ: Trong tiểu thuyết "Tôi là Lệ Quyên" của Nguyễn Ngọc Tư, câu chuyện được kể từ góc nhìn của nhân vật Lệ Quyên, qua đó người đọc hiểu sâu sắc về cuộc sống và tâm lý của cô.
2. Điểm nhìn ngôi thứ ba (He/She-narrator)
Đặc trưng: Người kể chuyện ở ngoài câu chuyện, sử dụng đại từ "anh ấy", "cô ấy" để kể về các nhân vật khác.
Phân loại:
Toàn tri: Người kể chuyện biết tất cả mọi thứ về các nhân vật, suy nghĩ, cảm xúc của họ.
Hạn tri: Người kể chuyện chỉ biết những gì nhân vật làm và nói, không thể biết được suy nghĩ bên trong của họ.
Ưu điểm: Cung cấp cái nhìn toàn diện về câu chuyện, linh hoạt trong việc chuyển đổi giữa các nhân vật.
Hạn chế: Có thể tạo cảm giác khách quan quá mức, thiếu sự gần gũi với nhân vật.
Ví dụ: Trong tiểu thuyết "Chiếc lá cuối cùng" của O. Henry, người kể chuyện ở ngôi thứ ba toàn tri, giúp người đọc hiểu rõ tâm lý của các nhân vật và diễn biến câu chuyện một cách chi tiết.
3. Điểm nhìn nhân vật
Đặc trưng: Người kể chuyện tập trung vào một hoặc một số nhân vật nhất định, kể lại câu chuyện qua lăng kính của họ.
Ưu điểm: Tạo cảm giác chân thực, sống động, giúp người đọc đồng cảm sâu sắc với nhân vật.
Hạn chế: Giới hạn tầm nhìn của người đọc, chỉ biết được những gì nhân vật biết.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời