16/09/2024
16/09/2024
25/08/2025
Mùa thu từ lâu đã trở thành nguồn cảm hứng bất tận trong thi ca Việt Nam. Nếu Nguyễn Khuyến – một nhà thơ của làng cảnh Việt Nam – gửi gắm tình thu qua những vần thơ cổ điển, thì Xuân Diệu – nhà thơ mới “mới nhất trong các nhà thơ mới” – lại thể hiện mùa thu bằng cái nhìn hiện đại, tinh tế và lãng mạn. Hai bài thơ Thu vịnh và Đây mùa thu tới là hai bức tranh thu đẹp nhưng khác biệt, góp phần khẳng định phong cách nghệ thuật riêng của từng tác giả.
Trong Thu vịnh, Nguyễn Khuyến tái hiện bức tranh thu mang đậm hồn quê Bắc Bộ. Mùa thu hiện lên với hình ảnh “trời thu xanh ngắt”, “ngõ trúc quanh co khách vắng teo”, “gió hiu hiu”. Cảnh vật đều rất gần gũi, bình dị: chiếc thuyền câu bé nhỏ, mặt ao thu lặng sóng, một chiếc lá vàng khẽ rơi. Bằng ngôn ngữ ước lệ, đối xứng hài hòa và nghệ thuật tả cảnh điêu luyện, Nguyễn Khuyến đã dựng nên một không gian thu vừa thanh sơ, tĩnh lặng vừa chan chứa nỗi u hoài. Bức tranh thu ấy không chỉ là cảnh sắc thiên nhiên, mà còn là nỗi lòng của một kẻ sĩ bất lực trước thời cuộc, gửi gắm tâm sự u buồn, cô đơn và bế tắc.
Ngược lại, trong Đây mùa thu tới, Xuân Diệu đem đến một cái nhìn hoàn toàn mới mẻ về mùa thu. Nhà thơ không vẽ lại bức tranh quen thuộc của làng quê, mà khắc họa một bức tranh thu giàu sức gợi cảm và rất tinh tế: “Rặng liễu đìu hiu đứng chịu tang, / Tóc buồn buông xuống lệ ngàn hàng.” Ở đây, thiên nhiên được nhân hóa, mang tâm trạng của con người. Cái nhìn của Xuân Diệu giàu tính nhạy cảm, bắt được cả “hơi lạnh luồn trong gió”, “một loài hoa đã rụng rơi rác”. Thu trong Xuân Diệu không còn tĩnh lặng như thu trong Nguyễn Khuyến, mà phảng phất nét u buồn, man mác, gợi sự chia lìa, mất mát. Ẩn sau đó là nỗi ám ảnh về thời gian, tuổi trẻ và khát khao sống trọn vẹn từng khoảnh khắc.
So sánh hai bức tranh thu, có thể thấy điểm tương đồng là cả hai tác giả đều thổi hồn mình vào thiên nhiên để gửi gắm tâm sự. Thu của Nguyễn Khuyến gắn liền với hồn quê Việt Nam, còn thu của Xuân Diệu lại mang hơi thở hiện đại, gắn với cái tôi cá nhân. Một bên là nỗi buồn thời thế của nhà nho ẩn dật, một bên là niềm lo âu thời gian trôi của người nghệ sĩ yêu đời tha thiết.
Cái hay của Nguyễn Khuyến là sự tinh tế trong bút pháp cổ điển, vừa tả cảnh vừa gợi tình, khiến bức tranh thu trở thành mẫu mực của thơ ca truyền thống. Cái hay của Xuân Diệu là sự sáng tạo mới mẻ, giàu nhạc điệu, giàu cảm xúc, thể hiện tiếng lòng của “ông hoàng thơ tình” trong nền thơ hiện đại Việt Nam.
Như vậy, cả Thu vịnh và Đây mùa thu tới đều là những thi phẩm đặc sắc, phản ánh hai phong cách nghệ thuật tiêu biểu: cổ điển – hiện đại. Nếu mùa thu trong thơ Nguyễn Khuyến là bức tranh thanh nhã của làng cảnh Bắc Bộ, thì mùa thu trong thơ Xuân Diệu là bức tranh lãng mạn, gợi cảm, nhuốm màu tâm trạng. Sự gặp gỡ và khác biệt ấy đã góp phần làm phong phú thêm vẻ đẹp của thơ ca Việt Nam về mùa thu.
18/09/2024
So sánh và phân tích vẻ đẹp của bức tranh mùa thu trong hai bài thơ "Thu Vịnh" của Nguyễn Khuyến và "Đây mùa thu tới" của Xuân Diệu
1. Vẻ đẹp của bức tranh mùa thu trong "Thu Vịnh" của Nguyễn Khuyến
2. Vẻ đẹp của bức tranh mùa thu trong "Đây mùa thu tới" của Xuân Diệu
3. So sánh và đánh giá
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
3 giờ trước
Top thành viên trả lời