Viết bài văn nghị luận so sánh đánh giá 2 tác phẩm thơ phân tích so sánh vẻ đẹp của bức tranh mùa thu trong 2 bài thơ thu vịnh (nguyễn khuyến) và đây mùa thu tới (xuân diệu

thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Thịnh chuoi
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

16/09/2024

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Mùa thu, một đề tài bất tận cho các thi nhân. Mỗi người đều có những cảm nhận riêng về mùa thu mang đậm dấu ấn cá nhân cũng như phong cách của mỗi nhà thơ. Nếu như Nguyễn Khuyến với chùm thơ thu nổi tiếng “Thu điếu”, “Thu vịnh” và “Thu ẩm” thì Xuân Diệu lại góp mặt vào nền thơ mới bằng bài thơ “Đây mùa thu tới”. Cả hai bài thơ đều là những bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp được vẽ nên bởi tâm hồn nhạy cảm của các thi nhân trước sự chuyển biến của đất trời khi thời gian trôi qua.
“Trời thu xanh ngắt mấy từng cao,
Cần trúc lơ phơ gió hắt hiu.
Nước biếc trông như tảng khói phủ,
Song thưa để mặc bóng trăng vào
Mấy chùm trước giậu hoa năm ngoái
Một tiếng trên không ngỗng nước nào?
Nhân hứng cũng vừa toan cất bút,
Nghĩ ra lại thẹn với ông Đào.”
(Thu Vịnh – Nguyễn Khuyến)
“Rặng liễu đìu hiu đứng chịu tang,
Tóc buồn buông xuống lệ ngàn hàng;
Đây mùa thu tới – mùa thu tới
Với áo mơ phai dệt lá vàng.
Hơn một loài hoa đã rụng cành
Trong vườn sắc đỏ rũa màu xanh;
Những luồng run rẩy rung rinh lá…
Đôi nhánh khô gầy xương mỏng manh.”
(Đây mùa thu tới – Xuân Diệu)
Nguyễn Khuyến và Xuân Diệu là hai gương mặt tiêu biểu cho nền thơ trung đại Việt Nam và phong trào thơ mới lần lượt ở thế kỉ XIX và đầu thế kỉ XX. Hai bài thơ được sáng tác ở hai giai đoạn khác nhau nhưng cả hai thi sĩ đều gặp gỡ nhau tại điểm chung là cùng viết về mùa thu. Tuy nhiên, mỗi người đều có những nét đặc trưng riêng biệt trong việc miêu tả cảnh vật và thể hiện cảm xúc.
Ở Thu Vịnh, ta thấy được khung cảnh mùa thu nơi làng quê thanh bình yên ả. Bầu trời cao rộng “xanh ngắt” hòa hợp với hình ảnh cần trúc “lơ phơ” nhẹ nhàng trong làn gió heo may se lạnh. Nước hồ “biếc” phản chiếu tầng mây giống như “tảng khói tỏa” tạo nên khung cảnh huyền ảo, hư thực. Ánh trăng dịu dàng len lỏi qua ô cửa sổ song thưa rồi tràn vào căn phòng tĩnh lặng. Tất cả mọi thứ dường như đang chìm sâu vào giấc ngủ chỉ còn vầng trăng thức cùng nhà thơ. Cảnh vật mùa thu hiện lên thật đẹp, thật trong trẻo, dịu dàng. Đó phải chăng là tâm hồn đầy nhạy cảm của thi nhân hay chính là hình ảnh của làng quê trầm lặng, vắng bóng quân thù?
Nếu như Thu Vịnh là mùa thu ở vùng quê Bắc Bộ thì Đây mùa thu tới là mùa thu ở thủ đô Hà Nội. Hình ảnh rặng liễu được khắc họa mềm mại, nữ tính bên hồ Gươm trong buổi chiều tà gợi lên nỗi sầu muộn, man mác buồn. Mùa thu tới mang theo hơi thở mới với chiếc lá vàng bay trong gió, sắc đỏ của cây thay lá hòa quyện với màu xanh của cỏ cây tạo nên khung cảnh lãng mạn, trữ tình. Những luồng không khí lạnh thổi qua khiến cành cây rung rinh như đang run rẩy trong tiết trời se lạnh. Bức tranh mùa thu của Xuân Diệu hiện lên thật sinh động, chân thực dưới ngòi bút tinh tế của thi sĩ.
Cả hai bài thơ đều sử dụng những từ ngữ giàu chất tạo hình như “trắng xóa – đảo ngược dòng thơ, đảo ngữ” “đìu hiu đứng chịu tang”, “nàng trăng tự ngẩn ngơ” kết hợp với biện pháp tu từ ẩn dụ, nhân hóa để làm tăng sức gợi hình, gợi cảm cho sự diễn đạt. Bên cạnh đó, các thi nhân còn vận dụng linh hoạt phép đối giữa hai câu thơ lục bát nhằm nhấn mạnh nội dung cần thể hiện.
Tuy nhiên, nếu như Thu Vịnh là mùa thu của làng quê yên bình, tĩnh lặng thì Đây mùa thu tới lại là mùa thu của thủ đô cổ kính. Nếu Nguyễn Khuyến dùng những từ ngữ giản dị, mộc mạc để nói về mùa thu thì Xuân Diệu lại chọn những ngôn từ sang trọng, quý phái để tái hiện mùa thu. Nếu Nguyễn Khuyến lấy thiên nhiên làm chủ đạo thì Xuân Diệu lại lấy con người làm trung tâm. Nếu Nguyễn Khuyến vẽ nên bức tranh mùa thu với gam màu xanh làm chủ đạo thì Xuân Diệu lại pha trộn nhiều màu sắc khác nhau để tô điểm cho mùa thu thêm rực rỡ.
Như vậy, cả hai bài thơ đều thành công trong việc xây dựng bức tranh mùa thu độc đáo, hấp dẫn. Qua đó, chúng ta thấy được cái tôi cá nhân của mỗi nhà thơ. Một người mang phong cách trang nhã, tinh tế còn một người lại mang phong cách trẻ trung, sôi nổi. Điều này chứng tỏ nghệ thuật thơ ca luôn phát triển qua từng thời kì lịch sử.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
1.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
nguyen93

25/08/2025

Mùa thu từ lâu đã trở thành nguồn cảm hứng bất tận trong thi ca Việt Nam. Nếu Nguyễn Khuyến – một nhà thơ của làng cảnh Việt Nam – gửi gắm tình thu qua những vần thơ cổ điển, thì Xuân Diệu – nhà thơ mới “mới nhất trong các nhà thơ mới” – lại thể hiện mùa thu bằng cái nhìn hiện đại, tinh tế và lãng mạn. Hai bài thơ Thu vịnh và Đây mùa thu tới là hai bức tranh thu đẹp nhưng khác biệt, góp phần khẳng định phong cách nghệ thuật riêng của từng tác giả.

Trong Thu vịnh, Nguyễn Khuyến tái hiện bức tranh thu mang đậm hồn quê Bắc Bộ. Mùa thu hiện lên với hình ảnh “trời thu xanh ngắt”, “ngõ trúc quanh co khách vắng teo”, “gió hiu hiu”. Cảnh vật đều rất gần gũi, bình dị: chiếc thuyền câu bé nhỏ, mặt ao thu lặng sóng, một chiếc lá vàng khẽ rơi. Bằng ngôn ngữ ước lệ, đối xứng hài hòa và nghệ thuật tả cảnh điêu luyện, Nguyễn Khuyến đã dựng nên một không gian thu vừa thanh sơ, tĩnh lặng vừa chan chứa nỗi u hoài. Bức tranh thu ấy không chỉ là cảnh sắc thiên nhiên, mà còn là nỗi lòng của một kẻ sĩ bất lực trước thời cuộc, gửi gắm tâm sự u buồn, cô đơn và bế tắc.

Ngược lại, trong Đây mùa thu tới, Xuân Diệu đem đến một cái nhìn hoàn toàn mới mẻ về mùa thu. Nhà thơ không vẽ lại bức tranh quen thuộc của làng quê, mà khắc họa một bức tranh thu giàu sức gợi cảm và rất tinh tế: “Rặng liễu đìu hiu đứng chịu tang, / Tóc buồn buông xuống lệ ngàn hàng.” Ở đây, thiên nhiên được nhân hóa, mang tâm trạng của con người. Cái nhìn của Xuân Diệu giàu tính nhạy cảm, bắt được cả “hơi lạnh luồn trong gió”, “một loài hoa đã rụng rơi rác”. Thu trong Xuân Diệu không còn tĩnh lặng như thu trong Nguyễn Khuyến, mà phảng phất nét u buồn, man mác, gợi sự chia lìa, mất mát. Ẩn sau đó là nỗi ám ảnh về thời gian, tuổi trẻ và khát khao sống trọn vẹn từng khoảnh khắc.

So sánh hai bức tranh thu, có thể thấy điểm tương đồng là cả hai tác giả đều thổi hồn mình vào thiên nhiên để gửi gắm tâm sự. Thu của Nguyễn Khuyến gắn liền với hồn quê Việt Nam, còn thu của Xuân Diệu lại mang hơi thở hiện đại, gắn với cái tôi cá nhân. Một bên là nỗi buồn thời thế của nhà nho ẩn dật, một bên là niềm lo âu thời gian trôi của người nghệ sĩ yêu đời tha thiết.

Cái hay của Nguyễn Khuyến là sự tinh tế trong bút pháp cổ điển, vừa tả cảnh vừa gợi tình, khiến bức tranh thu trở thành mẫu mực của thơ ca truyền thống. Cái hay của Xuân Diệu là sự sáng tạo mới mẻ, giàu nhạc điệu, giàu cảm xúc, thể hiện tiếng lòng của “ông hoàng thơ tình” trong nền thơ hiện đại Việt Nam.

Như vậy, cả Thu vịnh và Đây mùa thu tới đều là những thi phẩm đặc sắc, phản ánh hai phong cách nghệ thuật tiêu biểu: cổ điển – hiện đại. Nếu mùa thu trong thơ Nguyễn Khuyến là bức tranh thanh nhã của làng cảnh Bắc Bộ, thì mùa thu trong thơ Xuân Diệu là bức tranh lãng mạn, gợi cảm, nhuốm màu tâm trạng. Sự gặp gỡ và khác biệt ấy đã góp phần làm phong phú thêm vẻ đẹp của thơ ca Việt Nam về mùa thu.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
ArianaOwO

18/09/2024

So sánh và phân tích vẻ đẹp của bức tranh mùa thu trong hai bài thơ "Thu Vịnh" của Nguyễn Khuyến và "Đây mùa thu tới" của Xuân Diệu

Mùa thu từ lâu đã trở thành đề tài quen thuộc trong thơ ca Việt Nam, mang theo những nét đẹp dịu dàng, êm đềm và đôi khi man mác buồn. Trong số những tác phẩm nổi bật viết về mùa thu, "Thu Vịnh" của Nguyễn Khuyến và "Đây mùa thu tới" của Xuân Diệu là hai bài thơ đại diện cho hai phong cách sáng tác khác nhau, nhưng cả hai đều khắc họa bức tranh mùa thu với những vẻ đẹp riêng. Qua đó, người đọc có thể cảm nhận được sự tinh tế trong cách nhìn và cảm nhận mùa thu của hai thi nhân.

1. Vẻ đẹp của bức tranh mùa thu trong "Thu Vịnh" của Nguyễn Khuyến

Nguyễn Khuyến, nhà thơ lớn của thời kỳ cuối Lê – đầu Nguyễn, nổi tiếng với chùm thơ thu đặc sắc, trong đó "Thu Vịnh" là một bài thơ tiêu biểu. Bài thơ được viết bằng thể thơ Đường luật trang nghiêm, chỉn chu, qua đó tác giả đã khắc họa một bức tranh thu tĩnh lặng, mang đậm màu sắc quê hương Bắc Bộ.

Trong "Thu Vịnh," Nguyễn Khuyến sử dụng hình ảnh thiên nhiên đơn giản nhưng vô cùng tinh tế: "Trời thu xanh ngắt mấy tầng cao," "Cành trúc la đà khẽ gợn song." Không gian mùa thu trong thơ ông vừa có sự thoáng đãng, mênh mông của bầu trời xanh, vừa có sự gần gũi, thân thuộc với hình ảnh cây trúc ven bờ. Màu sắc của bức tranh thu trong bài thơ chủ yếu là màu xanh trong trẻo, thanh khiết, gợi lên cảm giác nhẹ nhàng và yên bình.

Điểm đặc biệt trong "Thu Vịnh" là sự tĩnh lặng, yên ả của cảnh vật: không gian vắng lặng, không một âm thanh ồn ào, chỉ có "gió nhẹ thoảng," "tiếng cá đớp động dưới chân bèo." Điều này cho thấy sự tinh tế trong cách cảm nhận thiên nhiên của Nguyễn Khuyến, đồng thời cũng phản ánh tâm trạng tĩnh lặng, u tịch của tác giả trong bối cảnh đất nước nhiều biến động. Bức tranh mùa thu trong "Thu Vịnh" vừa đẹp vừa buồn, vừa thanh cao vừa sâu lắng, thể hiện nỗi lòng của một thi nhân trầm tư trước thời cuộc.

2. Vẻ đẹp của bức tranh mùa thu trong "Đây mùa thu tới" của Xuân Diệu

Khác với Nguyễn Khuyến, Xuân Diệu là nhà thơ của phong trào Thơ mới, mang đến cho thi đàn Việt Nam một làn gió mới với những cảm xúc nồng nàn, mãnh liệt. Bài thơ "Đây mùa thu tới" của ông cũng khắc họa bức tranh mùa thu nhưng với một màu sắc và cảm nhận hoàn toàn khác.

Trong "Đây mùa thu tới," mùa thu không tĩnh lặng như trong thơ Nguyễn Khuyến mà được Xuân Diệu miêu tả bằng những cảm xúc sôi động, tràn đầy nhựa sống. Tác giả mở đầu bài thơ bằng những hình ảnh đầy sinh động: "Rặng liễu đìu hiu đứng chịu tang," "Lá rơi nhiều quá! Sự sống đang tàn." Mùa thu trong thơ Xuân Diệu không phải là mùa của sự yên bình, tĩnh lặng, mà là mùa của sự chuyển biến, thay đổi. Hình ảnh lá rơi gợi lên sự chia ly, mất mát, nhưng đồng thời cũng mang đến một cảm giác mới mẻ, đánh thức những cảm xúc sâu kín trong lòng người.

Màu sắc trong "Đây mùa thu tới" mang nhiều gam màu tương phản: từ màu vàng của lá rơi, đến màu xanh nhạt của bầu trời thu, tất cả hòa quyện tạo nên một bức tranh mùa thu sống động và tươi mới. Xuân Diệu không miêu tả mùa thu một cách tĩnh lặng mà trái lại, ông khắc họa mùa thu trong sự vận động liên tục của thiên nhiên: gió thu thổi mạnh, lá cây rụng nhiều, cây cối tàn phai. Qua đó, tác giả bộc lộ sự lo âu, tiếc nuối trước sự thay đổi của thời gian và thiên nhiên. Mùa thu của Xuân Diệu vừa đẹp nhưng cũng chứa đựng nỗi buồn về sự tàn phai, như một lời nhắc nhở về tính chất ngắn ngủi của cuộc sống.

3. So sánh và đánh giá

Cả hai bài thơ "Thu Vịnh" của Nguyễn Khuyến và "Đây mùa thu tới" của Xuân Diệu đều khắc họa vẻ đẹp của mùa thu, nhưng mỗi bài thơ lại mang một màu sắc riêng, phản ánh phong cách và tâm hồn của từng tác giả.

Trong "Thu Vịnh," Nguyễn Khuyến vẽ nên bức tranh mùa thu với vẻ đẹp thanh thoát, yên bình và tĩnh lặng. Cảnh vật như dừng lại trong một không gian tĩnh mịch, phảng phất chút buồn man mác của một nhà thơ già trải qua nhiều biến cố của thời cuộc. Bức tranh mùa thu của ông gần gũi, thân thuộc với người dân quê, thể hiện tình yêu và sự gắn bó sâu sắc với quê hương.

Ngược lại, Xuân Diệu trong "Đây mùa thu tới" lại mang đến một bức tranh mùa thu rực rỡ, sống động với những cảm xúc mãnh liệt. Ông không chỉ miêu tả cảnh vật mà còn thể hiện sự chuyển động, thay đổi của thiên nhiên, từ đó khơi gợi cảm xúc lo âu, tiếc nuối về sự trôi đi của thời gian và sự tàn phai của sự sống. Bức tranh mùa thu của Xuân Diệu mang màu sắc hiện đại, giàu cảm xúc và phản ánh sự nhạy cảm, say mê của một nhà thơ luôn khao khát sự sống.

Tóm lại, qua hai bài thơ, ta thấy được vẻ đẹp đa dạng của mùa thu trong thơ ca Việt Nam. Nếu "Thu Vịnh" là một bức tranh thu cổ điển, tĩnh lặng và thanh cao, thì "Đây mùa thu tới" lại là bức tranh thu hiện đại, sôi động và đầy cảm xúc. Cả hai tác phẩm đều góp phần làm phong phú thêm hình ảnh mùa thu trong thơ ca, thể hiện tài năng và tâm hồn của hai nhà thơ lớn.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 1
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved