18/09/2024
cjay cjay
09/10/2024
Timi mày thấy nó sai ngay khúc bptt ko
03/09/2025
Trong vườn thơ ca Việt Nam hiện đại, mùa thu luôn là nguồn cảm hứng bất tận, khơi gợi biết bao rung cảm tinh tế. Mỗi thi nhân lại có một cách cảm nhận và tái hiện riêng về mùa thu, tạo nên những bức tranh đa sắc, đa diện. Anh Thơ và Tế Hanh, hai gương mặt tiêu biểu của phong trào Thơ Mới, dù cùng viết về "chiều thu" nhưng đã vẽ nên hai bức tranh hoàn toàn khác biệt, phản ánh rõ rệt phong cách và tâm hồn độc đáo của mình. Nếu chiều thu trong thơ Anh Thơ là một bức tranh làng quê trầm mặc, man mác buồn thì chiều thu của Tế Hanh lại tràn ngập ánh sáng, hơi thở của sự sống và niềm lạc quan.
Anh Thơ, với tập thơ "Bức tranh quê", đã định hình cho mình một phong cách thơ tả cảnh rất chân thực và tinh tế. Chiều thu trong thơ bà mang vẻ đẹp cổ điển, tĩnh lặng, gợi lên nỗi buồn bâng khuâng, hoài niệm. Đó là một buổi chiều "mây sầm lại trên ao đầy khói lướt", một "bụi chuối vàng run đón gió bay qua". Những hình ảnh này không chỉ đặc tả cái không gian làng quê Việt Nam với những ao bèo, bụi chuối quen thuộc mà còn ẩn chứa tâm trạng. "Mây sầm lại" gợi một màu sắc u ám, nặng trĩu; "khói lướt" và "bụi chuối vàng run" là những chuyển động rất nhẹ, rất khẽ nhưng đủ để làm nổi bật cái tĩnh mịch, quạnh hiu của cảnh vật. Âm thanh trong thơ Anh Thơ cũng góp phần tô đậm sự vắng lặng: "Tiếng dế kêu rì rào bên rãnh nước/ Nhịp chuông chiều văng vẳng mái chùa xa". Những âm thanh nhỏ bé, xa xăm ấy không phá vỡ mà ngược lại, càng nhấn mạnh sự yên ắng, khiến người đọc cảm nhận được nỗi buồn man mác, len lỏi vào từng ngóc ngách của tâm hồn. Chiều thu của Anh Thơ là chiều của nỗi buồn lãng mạn, của sự lắng đọng trước cảnh tàn phai, tựa như một bức tranh mực tàu với những nét vẽ mềm mại, đượm màu thời gian.
Trái ngược với vẻ trầm mặc, u hoài của Anh Thơ, Tế Hanh lại mang đến một chiều thu tươi sáng và tràn đầy sức sống. Với ông, mùa thu không phải là thời khắc của sự tàn phai mà là sự giao hòa, chuyển tiếp đầy thi vị. Bài thơ "Chiều thu" của ông mở ra một không gian bao la, khoáng đạt: "Trời xanh một màu xanh mênh mông/ Chiều thu lúa gặt phẳng phiu đồng". Khung cảnh không thu mình trong ao bèo, bụi chuối mà mở rộng ra "trời xanh", "cánh đồng". Chiều thu ở đây gắn liền với lao động, với kết quả của một mùa gặt hái, mang niềm vui no ấm của người dân quê. Đặc biệt, Tế Hanh đã khắc họa một khoảnh khắc độc đáo của thiên nhiên, khi ánh sáng và bóng tối giao duyên: "Phương tây ánh nắng vừa chia biệt/ Đã thấy trăng chào sáng phía đông". Khoảnh khắc này không gợi buồn mà lại tạo nên một cảm giác kỳ diệu, mới mẻ về sự tuần hoàn của vũ trụ. Không có tiếng dế, không có tiếng chuông chùa, chiều thu Tế Hanh vang lên "Tiếng hát câu hò đã dịu lắng" và những "nụ cười tươi ánh lượm lúa trên đồng". Những âm thanh và hình ảnh này thể hiện một tinh thần lạc quan, một niềm tin vào cuộc sống, vào sự hồi sinh và hạnh phúc.
Như vậy, cùng một đề tài "chiều thu", nhưng hai nhà thơ đã có những cách cảm nhận và thể hiện khác nhau. Sự khác biệt này bắt nguồn từ chính phong cách nghệ thuật của mỗi người. Anh Thơ là nhà thơ của những bức tranh tĩnh vật làng quê Bắc Bộ, của nỗi buồn thanh thoát, lặng lẽ. Bà nhìn thu bằng đôi mắt của một người con gái tinh tế, hoài niệm. Ngược lại, Tế Hanh là nhà thơ của những cảm xúc chân thành, dạt dào, gắn liền với cuộc sống lao động và thiên nhiên rộng lớn. Ông nhìn thu với cái nhìn phóng khoáng, tươi mới và lạc quan, tìm thấy trong đó sự sống đang căng tràn.
Sự tương phản trong cảm hứng chiều thu của Anh Thơ và Tế Hanh đã làm phong phú thêm kho tàng văn học Việt Nam. Mỗi người một vẻ, nhưng cả hai đều đã đóng góp vào một bức tranh chung đầy giá trị về mùa thu, cho thấy vẻ đẹp của mùa thu không chỉ nằm ở cảnh vật mà còn ở chính tâm hồn, cảm xúc của người nghệ sĩ.
25/08/2025
Trong phong trào Thơ mới 1930 – 1945, thiên nhiên trở thành một nguồn cảm hứng dạt dào cho các nhà thơ. Bên cạnh Xuân Diệu say mê tình yêu, Huy Cận u hoài vũ trụ, thì Anh Thơ và Tế Hanh lại chọn thiên nhiên quê hương gần gũi làm đối tượng ngợi ca. Đặc biệt, khi đến với bức tranh chiều thu, hai nhà thơ đã mang đến những cảm xúc riêng biệt: tinh tế, tĩnh lặng trong thơ Anh Thơ và khoáng đạt, giàu sức sống trong thơ Tế Hanh.
Trong bài thơ Chiều xuân (trích), Anh Thơ hiện lên với phong cách quen thuộc: miêu tả thiên nhiên tỉ mỉ, tinh tế như một bức tranh thủy mặc. Bức tranh chiều thu của bà làng quê yên ả, thôn dã, giàu chất cổ điển. Đó là những nhịp sống bình dị: cánh đồng, bến nước, làng xóm, những bóng người thấp thoáng trong ánh chiều tà. Cảnh vật như được bao phủ bởi một màu trầm tĩnh, gợi cảm giác thanh sơ và yên bình. Qua đó, ta thấy một cái nhìn rất nữ tính, giàu chất quan sát và nâng niu cái đẹp lặng lẽ của quê hương. Cảm hứng chiều thu của Anh Thơ là nỗi rung động tinh vi trước vẻ đẹp mộc mạc, là khát vọng giữ gìn những giá trị bền vững của hồn quê Việt.
Ngược lại, thơ Tế Hanh – trong bài Chiều trên bến cảng (trích) – lại mang một hơi thở khác. Bức tranh chiều thu ở Tế Hanh không tĩnh lặng mà đầy sức sống, gắn với nhịp thở của biển, của những con thuyền ra khơi. Hình ảnh “chiều thu” trong thơ ông là bến cảng rộn rã, nơi con người và thiên nhiên hòa nhập trong lao động. Gió biển, sóng khơi, nhịp chèo… tất cả toát lên sự căng tràn sinh lực. Cảm hứng chiều thu của Tế Hanh vì thế khoáng đạt, phóng túng, đậm chất khỏe khoắn của miền biển quê hương. Đằng sau cảnh chiều ấy là tình yêu quê tha thiết, là niềm tự hào về sức sống bất diệt của con người lao động.
Đặt hai áng thơ cạnh nhau, ta thấy vừa có sự tương đồng vừa có sự khác biệt. Giống nhau ở chỗ: cả hai đều hướng về thiên nhiên quê hương, lấy cảnh chiều thu làm nguồn cảm hứng để gửi gắm tình yêu đất nước. Tuy nhiên, nếu Anh Thơ thiên về bút pháp miêu tả, giàu chi tiết, tái hiện làng quê thanh bình, thì Tế Hanh nghiêng về cảm hứng trữ tình – lãng mạn, thiên nhiên gắn liền với hơi thở của cuộc sống lao động. Một bên là gam màu trầm lắng, êm dịu; một bên là âm hưởng rộn ràng, tươi sáng. Sự khác biệt ấy bắt nguồn từ hoàn cảnh sáng tác và tâm hồn nghệ sĩ: Anh Thơ gắn bó với đồng quê Bắc Bộ, còn Tế Hanh xuất thân từ miền biển Quảng Ngãi đầy nắng gió.
Có thể nói, từ hai cách cảm nhận khác nhau, cả Anh Thơ và Tế Hanh đều đã góp phần làm giàu cho bức tranh Thơ mới. Cảm hứng chiều thu trong thơ họ không chỉ là vẻ đẹp phong cảnh mà còn là biểu hiện của tình yêu quê hương, đất nước, của tâm hồn Việt Nam tinh tế, giàu sức sống.
13/10/2024
18/09/2024
Thịi Trong làng thơ ca Việt Nam, Anh Thơ và Tế Hanh nổi tiếng với những tác phẩm xuất sắc viết về vẻ đẹp của biển và nghề cá. Hai nhà thơ, bằng cách sử dụng ngòi bút tài tình, đã khắc họa những cảm xúc sâu sắc về một cảnh tượng không kém phần đẹp đẽ và vĩ đại so với thiên nhiên hùng vĩ, chính là hình ảnh của thuyền và biển. Hai nhà thơ Anh Thơ và Tế Hanh, dù viết trong các khoảng thời gian khác nhau, nhưng sự đồng điệu trong tình yêu dành cho thiên nhiên và tâm hồn hướng về quê hương đã cho ra đời những tác phẩm đáng nhớ, để lại dấu ấn không phai trong lòng độc giả.
Viết về thuyền và biển, Anh Thơ mang đến một quan sát gần gũi, tỉ mỉ, thấm đẫm những cảm xúc chân thực và giản dị. Những cảm xúc về thuyền và biển của nhà thơ như được chuyển hóa thành những nét vẽ sống động, dễ dàng chạm đến t*** tim độc giả. Trong bài thơ "Bức tranh của em gái tôi," Anh Thơ đã vẽ nên bức tranh của một cô gái nhỏ tuổi giữa vùng nông thôn thanh bình với đôi tay đang thu dọn những dụng cụ làm nghề cá. Hình ảnh đó bình dị, đời thường nhưng gợi lên một cảm giác vui vẻ, bình yên, yên ổn.
Trong khi đó, Tế Hanh, người viết "Quê hương," cho thấy những sắc thái khác của thuyền và biển. Thơ Tế Hanh tập trung vào sự hài hòa giữa thuyền và biển, thể hiện qua hình ảnh con thuyền trên mặt nước. Nhà thơ coi thuyền và biển như một thực thể gắn kết với nhau, sống động, đầy sức sống. Hình ảnh của Tế Hanh mang đến cho người đọc một cảm giác về sự duyên dáng và thanh nhã.
Xét về mặt nghệ thuật, các tác phẩm của Anh Thơ và Tế Hanh có những khác biệt đáng chú ý. Anh Thơ viết về những cảnh cụ thể, như cách làm của một cô gái nhỏ tuổi, khiến độc giả có thể hình dung về một hiện thực rất đời. Tuy nhiên, cô cũng sử dụng những đoạn thơ dài, mang tính chất tường thuật, khiến độc giả đôi khi khó nắm bắt cấu trúc của bài thơ. Trong khi đó, Tế Hanh lại viết theo hướng tượng trưng hơn, và với một giọng điệu thanh thản. Ông sử dụng những đoạn thơ ngắn và bài thơ của ông rất dễ tiếp cận, thu hút người đọc.
Về nội dung, hai nhà thơ mang đến cho người đọc hai góc nhìn khác nhau về thuyền và biển. Trong bài thơ của Anh Thơ, chúng ta có thể thấy những người phụ nữ chăm chỉ làm việc để hỗ trợ gia đình, tạo ra một bức tranh đầy ý nghĩa xã hội. Tế Hanh, ngược lại, viết về những mối liên kết giữa con người và thiên nhiên, mang đến một cảm giác sâu sắc về sự hài hòa và trân trọng.
Tóm lại, cả Anh Thơ và Tế Hanh đều đã viết những tác phẩm tuyệt vời về thuyền và biển, thể hiện những cảm xúc độc đáo về những đối tượng bình dị nhưng đầy ý nghĩa. Những bài thơ của họ thể hiện sức mạnh của ngôn ngữ trong việc truyền đạt những cảm xúc sâu sắc và mang tính xã hội, và tình yêu sâu sắc của họ dành cho quê hương. Cả hai nhà thơ đã đóng góp vào di sản văn học của Việt Nam bằng những tác phẩm không thể nào quên này, để lại dấu ấn trong lòng độc giả mãi mãi.
cjay cjay
09/10/2024
Trần Ngọc Quyết | Nhà sáng tạo | TC A00xàm lồn vừa thuyền m thấy đâu ra z
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
1 giờ trước
Top thành viên trả lời