18/09/2024
18/09/2024
25/08/2025
Trong kho tàng thơ ca phương Đông, “Hoàng Hạc Lâu” của Thôi Hiệu (Đường, Trung Quốc) và “Tràng giang” của Huy Cận (Việt Nam, phong trào Thơ mới) đều là những thi phẩm nổi tiếng viết về thiên nhiên sông nước. Dù khác nhau về bối cảnh lịch sử, văn hóa và phong cách, cả hai bài thơ đều để lại ấn tượng sâu sắc nhờ nỗi buồn nhân thế gửi gắm qua bức tranh thiên nhiên rộng lớn.
Trước hết, điểm tương đồng nổi bật của hai tác phẩm là đều xây dựng không gian thiên nhiên mênh mang, khoáng đạt để từ đó bộc lộ tâm trạng con người. Trong Hoàng Hạc Lâu, hình ảnh lầu Hoàng Hạc gắn với truyền thuyết cổ xưa hiện lên trong khung cảnh chiều tà: “Nhật mộ hương quan hà xứ thị” (Quê hương khuất bóng hoàng hôn). Bức tranh thiên nhiên nhuốm màu ly biệt, gợi nỗi nhớ quê da diết. Ở Tràng giang, sông nước trải dài vô tận với “sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp”, “củi một cành khô lạc mấy dòng”. Không gian bao la khiến nỗi buồn của thi sĩ càng thêm sâu thẳm. Như vậy, cả Thôi Hiệu và Huy Cận đều mượn cảnh sông nước để gửi gắm nỗi niềm nhân sinh.
Tuy nhiên, sự khác biệt nằm ở cái nhìn nghệ thuật và cảm xúc thẩm mỹ.
Hoàng Hạc Lâu toát lên vẻ cổ điển, trang nhã. Thôi Hiệu gợi không gian bằng những chi tiết quen thuộc trong thơ Đường: lầu cao, khói sóng, hoàng hôn, quê hương. Cái buồn trong thơ ông là nỗi sầu viễn xứ, nỗi hoài hương muôn thuở của con người xa quê. Nỗi buồn mang tính ước lệ, khái quát, giàu chất triết lý phương Đông.
Tràng giang lại đậm sắc thái hiện đại, cá nhân. Huy Cận trực tiếp bộc lộ nỗi buồn thân phận: “Lớp lớp mây cao đùn núi bạc / Chim nghiêng cánh nhỏ: bóng chiều sa”. Nỗi buồn trong thơ ông không chỉ là nhớ quê mà còn là nỗi cô đơn của cái tôi cá nhân trong vũ trụ bao la, đồng thời thấp thoáng tình yêu quê hương đất nước. Bởi thế, tuy cùng lấy dòng sông làm nền, nhưng Tràng giang lại gần gũi với tâm trạng của con người thời hiện đại – bơ vơ, lạc lõng giữa cuộc đời.
Về phương diện nghệ thuật, cả hai bài đều sử dụng thủ pháp tả cảnh ngụ tình, lấy cảnh để gợi tâm trạng. Thôi Hiệu chọn lối thơ Đường luật chặt chẽ, ngôn từ hàm súc, gợi nhiều hơn tả. Huy Cận lại khai thác nhạc điệu, nhịp điệu tiếng Việt, tạo âm hưởng trầm buồn, lan tỏa. Nếu Hoàng Hạc Lâu tiêu biểu cho vẻ đẹp cổ điển, thì Tràng giang biểu hiện rõ tinh thần Thơ mới – sự thức tỉnh của cái tôi cá nhân.
Từ sự so sánh có thể thấy, dù ở hai thời đại khác nhau, cả Thôi Hiệu và Huy Cận đều gặp nhau ở nỗi buồn nhân sinh, song mỗi thi phẩm mang phong vị riêng. Hoàng Hạc Lâu gợi cái buồn hoài cổ, nỗi nhớ quê mang tầm vóc vĩnh hằng; còn Tràng giang lại chan chứa nỗi cô đơn hiện đại và tình yêu tha thiết với quê hương đất nước.
Có thể nói, Hoàng Hạc Lâu và Tràng giang đều là những áng thơ lớn của văn chương phương Đông, minh chứng cho sự đồng điệu muôn đời giữa con người và thiên nhiên, đồng thời khẳng định nét độc đáo riêng của mỗi thi nhân.
06/10/2024
18/09/2024
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời