Ido Kẹo
Đoạn trích này trong "Truyện Kiều" của Nguyễn Du thể hiện cảnh Thúy Kiều viếng mộ Đạm Tiên và bộc lộ cảm xúc bi thương về số phận bạc mệnh của người phụ nữ trong xã hội xưa.
Nội dung chính của đoạn trích có thể khái quát như sau:
- - Nỗi xót xa của Thúy Kiều trước số phận bất hạnh của người phụ nữ: Nghe về cuộc đời đau thương của Đạm Tiên, Kiều ngay lập tức bày tỏ sự đồng cảm. Nàng khóc vì thương xót cho cuộc đời ngắn ngủi, bất hạnh của Đạm Tiên, đồng thời cũng lo lắng cho tương lai của chính mình. Qua đó, Nguyễn Du thể hiện niềm cảm thông sâu sắc với thân phận đàn bà bạc mệnh, sống mà không được hạnh phúc, chết cũng cô đơn.
- - Sự bất công của tạo hóa đối với phụ nữ: Kiều nhận ra rằng số phận của Đạm Tiên không phải là cá biệt, mà là một lời chung cho số phận của rất nhiều người phụ nữ trong xã hội phong kiến, khi họ luôn phải chịu đựng những bất công và khổ đau từ cuộc sống.
- - Khung cảnh viếng mộ đượm màu tang thương: Trong lúc viếng mộ Đạm Tiên, Kiều lặng lẽ thắp hương và khấn vái mong rằng linh hồn Đạm Tiên có thể cảm nhận được tấm lòng của nàng. Hình ảnh thiên nhiên với gió hiu hiu, bóng tà, cỏ áy, và bông lau tạo nên không khí u buồn, cô tịch, hòa vào nỗi đau của Kiều.
- - Sự liên hệ giữa số phận Đạm Tiên và Thúy Kiều: Qua việc tưởng nhớ Đạm Tiên, Kiều cũng liên tưởng đến chính cuộc đời mình. Sự trùng hợp giữa hai người khiến Kiều càng thêm sầu muộn, như tiên đoán cho tương lai đầy bi kịch của nàng.
Đoạn trích thể hiện sâu sắc tư tưởng nhân đạo của Nguyễn Du, lên án sự bất công mà phụ nữ phải chịu đựng, đồng thời bộc lộ niềm xót thương trước thân phận bạc mệnh của con người trong xã hội.