Lê Châu Cát Tường Địa đạo Củ Chi là một trong những biểu tượng nổi tiếng về tinh thần chiến đấu kiên cường của quân và dân Việt Nam trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ. Hệ thống địa đạo này nằm ở huyện Củ Chi, phía Tây Bắc của Thành phố Hồ Chí Minh, và được xây dựng vào cuối thập kỷ 1940 trong thời kỳ kháng chiến chống Pháp, sau đó được mở rộng và hoàn thiện trong kháng chiến chống Mỹ.
Địa đạo Củ Chi có tổng chiều dài hơn 250 km, là một mạng lưới chằng chịt dưới lòng đất với nhiều tầng, nhiều ngõ ngách và phòng chức năng khác nhau. Đây không chỉ là nơi trú ẩn của quân dân, mà còn là nơi sinh hoạt, họp bàn chiến lược và chuẩn bị cho các cuộc chiến đấu. Địa đạo được thiết kế rất tinh vi với các lối vào, bẫy, và những hệ thống thông hơi khéo léo giúp ngăn chặn sự xâm nhập của đối phương. Bên trong địa đạo có các khu vực như bệnh viện dã chiến, nhà bếp (bếp Hoàng Cầm), kho chứa vũ khí, và phòng ở cho các chiến sĩ.
Một điểm nổi bật là bếp Hoàng Cầm, nơi các chiến sĩ nấu ăn mà không để lộ khói, nhằm tránh bị phát hiện. Khói được dẫn qua các lỗ nhỏ ngầm, tỏa ra xa để không bị địch nhận biết. Địa đạo Củ Chi cũng nổi tiếng với các loại bẫy và hầm chông đặt dọc lối đi nhằm bảo vệ căn cứ.
Trong suốt cuộc kháng chiến chống Mỹ, địa đạo Củ Chi đóng vai trò quan trọng trong việc hỗ trợ lực lượng Quân Giải phóng miền Nam Việt Nam. Mặc dù bị tấn công và hủy diệt nhiều lần bằng bom đạn và chất hóa học, địa đạo vẫn tồn tại và được tu bổ, tiếp tục phát huy vai trò là căn cứ vững chắc.
Ngày nay, địa đạo Củ Chi là một di tích lịch sử quan trọng và là điểm đến thu hút khách du lịch trong và ngoài nước. Du khách đến đây có thể trực tiếp tham quan hệ thống địa đạo và trải nghiệm phần nào cuộc sống, chiến đấu của người dân và quân đội Việt Nam trong thời chiến.