Nguyễn Việt Chiến là nhà thơ có nhiều bài viết về Tổ quốc và người lính. Thơ ông giàu cảm xúc, tràn đầy nhiệt huyết và niềm tin với đất nước. Bài thơ “Đất nước” được sáng tác trong thời kỳ đất nước đang chiến tranh, nhưng vẫn thể hiện rõ sự lạc quan của người lính trên chiến trường.
Mở đầu bài thơ, Nguyễn Việt Chiến đã vẽ lên trước mắt chúng ta hình ảnh quê hương tươi đẹp, trù phú, yên bình:
“Đất nước tôi thon thả giọt đàn bầu
Nghe dịu nỗi đau của mẹ
Bao nhiêu đời đã chịu nhiều thương đau
Mà người mẹ bao lần chết đi sống”.
Hình ảnh đất nước được ví như “giọt đàn bầu”, gợi cho ta liên tưởng đến vẻ đẹp thanh cao, tinh tế, mềm mại mà cũng thật đằm thắm, thiết tha. Đất nước ấy còn gắn liền với hình tượng người mẹ Việt Nam bất khuất, kiên cường, luôn tần tảo, hi sinh vì con vì cháu. Dù trải qua biết bao đau thương, mất mát nhưng họ vẫn luôn mạnh mẽ đứng dậy, vượt qua mọi khó khăn để tiếp tục cống hiến sức mình cho đất nước.
Tiếp theo, tác giả đã khắc họa nên hình ảnh người lính cụ Hồ với tâm hồn lãng mạn, lạc quan, yêu đời:
“Người lính trẻ trên đường hành quân
Áo nhuộm màu rừng
Nơi anh nằm trời xanh quá
Như mang theo dấu ấn của lịch sử
Anh ngã xuống đất mẹ
Biết rằng đất nước sẽ mãi trường tồn”.
Những người lính trẻ tuổi, khoác trên mình chiếc áo lính, băng qua cánh rừng, hòa vào thiên nhiên hùng vĩ. Họ nhìn thấy bầu trời xanh thẳm, rộng lớn, tựa như một bức tranh tuyệt đẹp. Nhưng đằng sau đó là cả một cuộc chiến tranh khốc liệt, nơi mà những người lính phải hy sinh mạng sống của mình để bảo vệ tổ quốc. Tuy nhiên, dù đối mặt với nguy hiểm, họ vẫn giữ vững tinh thần lạc quan, yêu đời. Họ tin rằng đất nước sẽ mãi trường tồn, và họ sẵn sàng hy sinh để bảo vệ điều đó.
Cuối cùng, tác giả kết thúc bài thơ bằng lời khẳng định về sự trường tồn của đất nước:
"Đất nước tôi không bao giờ nhỏ bé
Dù giặc ngoại xâm có âm mưu chia cắt
Lịch sử bốn nghìn năm còn đó
Sông Hồng chảy về biển Đông khơi
Đất nước tôi từ máu lửa
Rũ bùn đứng dậy chói lòa".
Tác giả khẳng định rằng đất nước Việt Nam sẽ không bao giờ nhỏ bé, dù cho có bị chia cắt bởi giặc ngoại xâm. Lịch sử bốn nghìn năm của dân tộc vẫn còn đó, sông Hồng chảy về biển Đông khơi, chứng minh cho sự trường tồn của đất nước. Và rồi, từ trong máu lửa, đất nước sẽ rũ bùn đứng dậy chói lòa, trở thành một đất nước tự do, độc lập và phát triển.
Bài thơ "Đất nước" của Nguyễn Việt Chiến đã thể hiện lòng yêu nước sâu sắc và niềm tin mãnh liệt vào tương lai của đất nước. Tác phẩm này đã góp phần làm phong phú thêm nền văn học Việt Nam.