câu 1: Câu văn thể hiện bằng chứng khách quan trong đoạn trích là: "Đọc hai câu thơ: Nắng xuống trời lên sâu chót vót sông dài trời rộng bến cô liêu."
câu 2: - Theo em, văn bản trên ra nhằm mục đích phân tích tác phẩm Tràng Giang của Huy Cận
câu 3: Luận đề của văn bản: Tràng Giang và nỗi buồn thiên cổ
câu 4: - Nhận xét về hệ thống, lí lẽ, bằng chứng trong đoạn trích:
+ Hệ thống luận điểm chặt chẽ, logic, rõ ràng.
+ Lí lẽ xác đáng, dẫn chứng tiêu biểu, cụ thể.
câu 5: - Tác giả bài viết chọn cách trình bày vấn đề chủ quan vì tác giả đưa ra ý kiến cá nhân của mình khi phân tích Tràng Giang.
- Tác dụng: Giúp bài viết sinh động, hấp dẫn, lôi cuốn người đọc.
câu 6: - Tác dụng của việc trích dẫn tài liệu tham khảo trong bài viết: giúp cho bài viết thêm sinh động, hấp dẫn, lôi cuốn người đọc; tăng tính xác thực cho thông tin được đề cập trong bài viết.
câu 7: Trong bài thơ Tràng Giang của Huy Cận, tác giả đã khắc họa bức tranh thiên nhiên đẹp đẽ, hùng vĩ nhưng cũng đầy u buồn, cô đơn. Một trong những yếu tố góp phần tạo nên vẻ đẹp này chính là việc sử dụng ngôn ngữ và hình ảnh đặc sắc. Bài thơ mở đầu bằng hai câu thơ ngắn gọn nhưng giàu sức gợi:
“Sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp,
Con thuyền xuôi mái nước song song.”
Tác giả sử dụng động từ “gợn” để miêu tả sóng nước trên tràng giang. Sóng không dữ dội, mạnh mẽ mà nhẹ nhàng, lăn tăn, gợn sóng. Điều này tạo nên một không khí yên bình, tĩnh lặng nhưng cũng ẩn chứa một nỗi buồn man mác. Hình ảnh con thuyền xuôi mái nước cũng rất đặc sắc. Thuyền không chèo lái, không chủ động mà chỉ xuôi theo dòng nước. Nó gợi lên sự bất lực, buông xuôi trước dòng đời. Hai câu thơ tiếp theo cũng tiếp tục khai thác vẻ đẹp của tràng giang:
“Thuyền về nước lại sầu trăm ngả;
Củi một cành khô lạc mấy dòng.”
Hình ảnh thuyền và nước lại xuất hiện, nhưng lần này nó mang một nét buồn hơn. Thuyền và nước vốn gắn bó, hòa quyện nhưng nay lại chia lìa, xa cách. Nước chảy, thuyền trôi, mang theo nỗi buồn “sầu trăm ngả”. Câu thơ cuối cùng là một hình ảnh rất độc đáo và giàu tính biểu tượng. Củi một cành khô - một vật thể nhỏ bé, đơn độc, trôi dạt trên dòng sông. Nó gợi lên sự cô đơn, lẻ loi của con người giữa cuộc đời rộng lớn. Đồng thời, hình ảnh này cũng mang ý nghĩa triết lý sâu sắc. Con người giống như một cành cây khô, bị cuốn trôi bởi dòng đời, không biết sẽ đi về đâu. Đây là một hình ảnh rất đặc trưng của thơ Huy Cận, mang đậm dấu ấn cá nhân của tác giả. Ngoài ra, bài thơ còn sử dụng nhiều biện pháp nghệ thuật khác như so sánh, nhân hóa, đảo ngữ… Tất cả đã góp phần tạo nên vẻ đẹp độc đáo, hấp dẫn cho Tràng Giang. Có thể nói, ngôn ngữ và hình ảnh là hai yếu tố quan trọng góp phần tạo nên giá trị nội dung và nghệ thuật của bài thơ Tràng Giang. Chúng đã giúp tác giả truyền tải những suy tư, trăn trở về cuộc đời, về con người một cách tinh tế, sâu sắc.