phần:
câu 1: - Dấu hiệu nhận biết thể thơ: thất ngôn bát cú Đường luật.
câu 2: Đặc điểm gieo vần của văn bản: Gieo vần chân "ai"
câu 3: Câu hỏi tu từ "Đi không, há lẽ trở về không?" được sử dụng để tạo nên sự tương phản giữa hai lựa chọn: tiếp tục hành trình hay quay lại điểm xuất phát. Câu hỏi này gợi mở cho người đọc suy ngẫm về ý nghĩa của cuộc sống, về những giá trị mà mỗi người cần đạt được trên hành trình của mình. Nó cũng nhấn mạnh sự quyết tâm, kiên trì và lòng dũng cảm của người đi đường, đồng thời khơi gợi niềm tin vào khả năng vượt qua mọi khó khăn, thử thách.
câu 4: "Trong cuộc trần ai, ai dễ biết?/ Rồi ra mới rõ mặt anh hùng."
- Hai câu thơ trên cho thấy sự chiêm nghiệm sâu sắc của Nguyễn Công Trứ về cuộc sống. Cuộc đời vốn dĩ đầy rẫy những khó khăn, thử thách, không phải lúc nào cũng dễ dàng để nhận biết được đâu là người tài giỏi, xuất chúng. Chỉ qua thời gian, qua những biến cố, ta mới có thể nhìn thấu bản chất, năng lực của mỗi người.
câu 5: . Yêu cầu về kĩ năng: Biết cách làm bài văn nghị luận xã hội. Kết cấu chặt chẽ, diễn đạt lưu loát, không mắc lỗi chính tả, dùng từ, ngữ pháp.
Yêu cầu về kiến thức: Học sinh có thể trình bày theo nhiều cách khác nhau nhưng cần đảm bảo các nội dung cơ bản sau:
- Hai câu thơ trên đã gợi cho chúng ta những suy nghĩ sâu sắc về mục đích sống của mỗi người. Mỗi người đều được sinh ra để trở thành một điều gì đó đặc biệt, vì vậy hãy luôn cố gắng hết sức mình để tạo nên sự khác biệt. Chúng ta cần xác định rõ mục tiêu, lý tưởng sống của mình và nỗ lực hết mình để đạt được nó. Chỉ khi đó, chúng ta mới có thể khẳng định vị trí của mình trong cuộc sống này.
- Tuy nhiên, cũng cần nhận thức rằng giá trị của mỗi người không chỉ nằm ở những thành tựu mà họ đạt được, mà còn ở những đóng góp tích cực của họ đối với cộng đồng, xã hội. Vì vậy, bên cạnh việc phấn đấu vươn lên, chúng ta cũng cần biết chia sẻ, giúp đỡ mọi người xung quanh để cùng xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn.
. Yêu cầu về kĩ năng: Biết cách viết đoạn văn nghị luận xã hội. Diễn đạt trôi chảy, mạch lạc, không mắc lỗi chính tả, dùng từ, ngữ pháp.
Yêu cầu về kiến thức: Học sinh có thể trình bày theo nhiều cách khác nhau nhưng cần đảm bảo các nội dung cơ bản sau:
Hai câu thơ trên đã gợi cho em những suy nghĩ sâu sắc về vai trò của gia đình trong cuộc sống của mỗi người. Gia đình là nơi chúng ta được sinh ra, nuôi dưỡng và trưởng thành. Đó là nơi chứa đựng tình yêu thương, sự che chở, đùm bọc của cha mẹ, ông bà, anh chị em... Gia đình là chỗ dựa tinh thần vững chắc, giúp chúng ta vượt qua mọi khó khăn, thử thách trong cuộc sống.
Gia đình cũng là nơi truyền dạy cho chúng ta những giá trị đạo đức, lối sống tốt đẹp. Những bài học đầu tiên về lòng hiếu thảo, kính trọng, yêu thương,... được hình thành từ chính gia đình. Nhờ có gia đình, chúng ta được giáo dục, rèn luyện để trở thành những người có ích cho xã hội.
Tuy nhiên, trong xã hội hiện đại, vai trò của gia đình đang dần bị mai một. Nhiều gia đình trẻ ít quan tâm đến con cái, thậm chí có những trường hợp bạo hành gia đình xảy ra. Điều này gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự phát triển toàn diện của trẻ em.
Vì vậy, mỗi người cần ý thức được tầm quan trọng của gia đình và có trách nhiệm gìn giữ, vun đắp hạnh phúc gia đình. Hãy dành thời gian quan tâm, chăm sóc gia đình, lắng nghe và thấu hiểu những tâm tư, nguyện vọng của các thành viên trong gia đình. Hãy cùng nhau xây dựng một gia đình ấm cúng, hòa thuận, tràn đầy yêu thương.
câu 1: Trong bài thơ "Đi thi tự vịnh", Nguyễn Công Trứ đã sử dụng nhiều biện pháp nghệ thuật độc đáo để tạo nên sức hấp dẫn cho bài thơ. Trước hết, ông sử dụng ngôn ngữ giản dị, mộc mạc nhưng lại rất giàu hình ảnh và cảm xúc. Những câu thơ ngắn gọn, súc tích nhưng lại chứa đựng những tâm tư, tình cảm sâu sắc của tác giả. Bên cạnh đó, Nguyễn Công Trứ còn sử dụng nhiều phép đối, so sánh, ẩn dụ,... để làm nổi bật chủ đề của bài thơ. Ví dụ như trong hai câu thơ đầu tiên:
"Cầm thư, cầm bút, cầm kì, cầm nhạc
Tay không, tay trắng, tay dài, tay ngắn".
Tác giả đã sử dụng phép đối giữa "cầm thư" và "tay không", "cầm bút" và "tay trắng", "cầm kì" và "tay dài", "cầm nhạc" và "tay ngắn" để thể hiện sự tương phản giữa tri thức và tài năng, giữa thành công và thất bại. Ngoài ra, Nguyễn Công Trứ còn sử dụng nhiều từ ngữ mang tính biểu tượng cao như "bụi cát", "trần ai", "tang bồng hồ thi"... để thể hiện quan niệm sống của mình. Ông cho rằng cuộc đời là một cuộc hành trình đầy gian nan, thử thách nhưng cũng vô cùng đáng quý. Bài thơ "Đi thi tự vịnh" là một bài thơ hay, giàu ý nghĩa. Nó thể hiện rõ nét phong cách sáng tác của Nguyễn Công Trứ - một nhà thơ tài hoa, phóng khoáng, yêu đời.
phần: