
14/11/2024
10/09/2025
Trong 13 câu thơ cuối của bài "Lối mòn xưa", Kiên Duyên đã tái hiện một không gian ký ức đầy hoài niệm, nơi "lối mòn" trở thành biểu tượng của những kỷ niệm đẹp đẽ nhưng nay đã phai nhòa. Hình ảnh thiên nhiên và con đường cũ gắn liền với tuổi trẻ, tình yêu, và những ước mơ giản dị, giờ đây lại mang sắc thái trầm lắng, phảng phất nỗi buồn. Những câu thơ không chỉ gợi nhắc vẻ đẹp của quá khứ mà còn là lời tự sự đầy cảm xúc về sự đổi thay của thời gian và lòng người. Bằng ngôn ngữ tinh tế, Kiên Duyên khéo léo khắc họa đối lập giữa cái vĩnh cửu của thiên nhiên và sự hữu hạn của kiếp người. Qua đó, tác giả gửi gắm nỗi tiếc nuối, đồng thời thể hiện khát vọng níu giữ những giá trị tinh thần trong cõi nhân gian. Kết thúc bài thơ, chất thơ không dừng lại ở sự hồi tưởng mà vươn đến chiều sâu triết lý: Con người dù đi xa đến đâu, vẫn luôn khát khao trở về với cội nguồn, nơi lối mòn xưa như một chứng nhân lặng thầm chô những buồn vui, mất mát. Những vần thơ cuối mang âm hưởng thiết tha, vừa xót xa, vừa lặng lẽ thắp lên hy vọng về sự hòa hợp giữa con người và ký ức trong dòng chảy vô tận của thời gian.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời