phần:
câu 1: Thể thơ: tám chữ
câu 2: Các hình ảnh của mùa thu được miêu tả trong bài thơ là: Rặng liễu, tóc buồn, lệ ngàn hàng, áo mơ phai dệt lá vàng, sắc đỏ rũa màu xanh, luồng run rẩy rung rinh lá, nhánh khô gầy xương mỏng manh, nàng trăng tự ngẩn ngơ, non xa khởi sự nhạt sương mờ, rét mướt luồn trong gió, vắng người sang những chuyến đò, mây vẩn từng không, chim bay đi, khí trời u uất hận chia ly, thiếu nữ buồn không nói tựa cửa nhìn xa, nghĩ ngợi gì.
câu 3: Biện pháp tu từ nhân hoá được sử dụng trong hai câu thơ đầu là "rặng liễu đìu hiu đứng chịu tang" và "tóc buồn buông xuống lệ ngàn hàng". Tác giả đã sử dụng hình ảnh "đứng chịu tang" để miêu tả rặng liễu như một con người đang đau khổ vì mất mát. Hình ảnh này gợi lên cảm giác cô đơn, buồn bã và tiếc nuối. Đồng thời, việc sử dụng động từ "buồn", "buông xuống" cho mái tóc cũng tạo nên hiệu quả tương tự. Nó khiến cho cảnh vật trở nên sinh động, gần gũi với con người, đồng thời thể hiện tâm trạng u sầu, buồn bã của nhà thơ trước vẻ đẹp của thiên nhiên mùa thu.
câu 4: Ý nghĩa cách dùng từ "rũa" của Xuân Diệu trong câu thơ "Trong vườn sắc đỏ rũa màu xanh":
- Từ "rũa" là động từ mạnh, thể hiện sự tàn phá, hủy diệt.
- Tác giả sử dụng từ "rũa" để miêu tả sự thay đổi màu sắc của cây cỏ khi mùa thu đến. Màu xanh tươi tắn của cây cỏ dần bị thay thế bởi màu đỏ rực rỡ, tạo nên vẻ đẹp ảm đạm, buồn bã của cảnh vật.
câu 5: Thông điệp mà em thấy ấn tượng nhất là hãy trân trọng cuộc sống hiện tại của mình vì nó sẽ trôi qua rất nhanh.
phần:
câu 1: Xuân Diệu là một nhà thơ lãng mạn tiêu biểu nhất của thi ca Việt Nam hiện đại. Thơ ông tràn đầy tình yêu cuộc sống, con người, thiên nhiên, đất nước... Bài thơ "Đây mùa thu tới" được trích trong tập "Thơ thơ", xuất bản năm 1938, thể hiện rõ nét phong cách nghệ thuật thơ Xuân Diệu. Đặc biệt, ở khổ thơ thứ hai, tác giả đã vẽ nên bức tranh thu đẹp nhưng thấm đượm nỗi sầu bi thương. Đó chính là vẻ đẹp đặc trưng của hồn thơ Xuân Diệu. Hai câu đầu tả cảnh, hai câu sau tả tình. Cảnh vật nhuốm màu tâm trạng. Nỗi buồn như lan tỏa khắp không gian, thấm vào từng cành cây ngọn cỏ. Hình ảnh nhân hóa "đứng chịu tang" kết hợp ẩn dụ chuyển đổi cảm giác "tóc buồn buông xuống" gợi lên dáng hình u uất của những rặng liễu. Chúng như đang khóc thương cho số phận của con người trước sự chảy trôi của thời gian. Từ láy "đìu hiu" càng làm tăng thêm phần vắng lặng, cô đơn. Bức tranh thu trở nên sinh động hơn nhờ điệp từ "mùa thu tới". Nó báo hiệu bước đi của thời gian, đồng thời cũng gợi ra sự tuần hoàn của tạo hóa. Nhưng điều khiến lòng người xao xuyến nhất phải chăng là sắc thu nhuộm tím cả bầu trời? Màu "mơ phai" tượng trưng cho tuổi trẻ ngắn ngủi, chẳng mấy chốc sẽ tàn phai theo dòng chảy của thời gian. Câu thơ cuối khép lại bài thơ bằng hình ảnh "dệt lá vàng". Động từ "dệt" cùng biện pháp tu từ nhân hóa đã góp phần tô đậm thêm vẻ đẹp của mùa thu. Qua đó, ta thấy được niềm say mê, trân trọng của thi sĩ đối với thiên nhiên. Như vậy, chỉ bằng vài nét phác họa tinh tế, Xuân Diệu đã khắc họa thành công bức tranh thu đượm buồn mà vẫn mang nét quyến rũ riêng.
câu 2: Trong cuộc sống, chúng ta sẽ không tránh khỏi những lúc gặp khó khăn và cần sự giúp đỡ từ mọi người xung quanh. Tình yêu thương giữa con người với nhau chính là một trong những điều quý giá nhất trên đời này. Nó mang đến cho chúng ta niềm tin vào cuộc sống, đồng thời cũng là động lực để vượt qua mọi khó khăn, thử thách.
Tình yêu thương là gì? Đó là thứ tình cảm thiêng liêng, cao quý mà mỗi người dành cho nhau, có thể là người thân quen hoặc thậm chí là chưa từng gặp mặt. Nó xuất phát từ sự chân thành nơi trái tim, từ sự đồng cảm, thấu hiểu lẫn nhau. Biểu hiện của tình yêu thương rất đa dạng, phong phú. Chỉ một hành động nhỏ như dành dụm tiền ủng hộ người nghèo, giúp đỡ bạn khi gặp khó khăn cũng là biểu hiện của tình yêu thương. Nhưng cao hơn cả, tình yêu thương còn là chiếc chìa khóa để mở rộng cánh cửa tâm hồn, để xua đi bao lạnh lẽo, cô đơn, bất hạnh và đem lại nhiều điều tốt đẹp hơn cho cuộc sống này.
Khi chúng ta trao đi yêu thương, cũng là lúc chúng ta được đáp trả bằng yêu thương, hạnh phúc. Điều đó được thể hiện rõ nhất ở lòng nhân ái, sự sẻ chia giữa con người với con người. Trong đại dịch Covid-19 vừa qua, tinh thần tương thân tương ái đã được lan tỏa mạnh mẽ. Những cây ATM gạo, thực phẩm miễn phí; những suất cơm, phần quà hỗ trợ nhu yếu phẩm cho người dân trong khu vực bị phong tỏa hay những tấm pano truyền thông với nội dung "ai thiếu đến lấy, ai thừa ủng hộ" đã góp phần nào giảm bớt gánh nặng cho những người chịu ảnh hưởng bởi dịch bệnh.
Hay trong trận lũ lụt lịch sử tại miền Trung năm 2020, tinh thần đoàn kết, tương trợ của người dân Việt Nam càng thêm thắm thiết. Cả nước đều hướng về miền Trung với mong muốn cứu trợ bà con vùng lũ. Từ cụ già tới trẻ thơ, từ doanh nghiệp lớn đến các tiểu thương, tất cả đều chung tay đóng góp công sức, vật chất để giúp đỡ bà con.
Tuy nhiên, bên cạnh đó, vẫn còn tồn đọng những con người thờ ơ, vô cảm trước nỗi đau của đồng loại. Họ chỉ biết quan tâm đến bản thân mà bỏ mặc người khác. Có thể nói, đây là một vấn đề đáng báo động, cần lên án gay gắt. Bởi vậy, chúng ta hãy cùng nuôi dưỡng trong trái tim mình những hạt mầm của tình yêu thương để cuộc sống trở nên tốt đẹp hơn.