02/12/2024
02/12/2024
12/09/2025
“Máu thịt và linh hồn của văn học là hình tượng nghệ thuật được xây dựng bằng ngôn từ”. Hình tượng nghệ thuật là phương tiện đặc thù để phản ánh hiện thực khách quan. Nó phản ánh tính khái quát, tính quy luật của hiện thực qua hình thức cá thể, độc đáo. Đó là sản phẩm sáng tạo của người nghệ sĩ, là đứa con tinh thần của người nghệ sĩ trong quá trình nhận thức và tái hiện cuộc sống. Nhà thơ tư duy bằng hình tượng” (Biêlinxki).Trong văn bản “Ông nội” của tác giả Đào Mạnh Long, nhân vật ông nội được miêu tả là một người đàn ông già, mang trong mình sự hiền lành và tình yêu thương vô điều kiện dành cho cháu trai của mình.
Ông nội là người đã sống qua nhiều thăng trầm của cuộc đời, nhưng sự trẻ trung trong tâm hồn của ông là điều không thể phủ nhận. Mặc dù tuổi tác đã cao, cơ thể không còn dẻo dai như trước, nhưng ông vẫn luôn giữ được sự tươi mới và yêu đời. Chính sự yêu đời ấy đã giúp ông duy trì được tình yêu sâu sắc và chân thành đối với cháu trai của mình. Ông luôn dành thời gian chăm sóc, lắng nghe và chia sẻ những câu chuyện, kinh nghiệm quý báu của mình cho cháu. Ông không chỉ là một người ông yêu thương, mà còn là một người bạn đồng hành tuyệt vời, là người mà cháu trai có thể tìm đến mỗi khi gặp khó khăn hay cần lời khuyên. Tình yêu thương của ông dành cho cháu không chỉ là tình cảm gia đình đơn thuần, mà còn là sự quan tâm, nâng đỡ cho sự trưởng thành của cháu trong mọi mặt của cuộc sống.
Bên cạnh tình yêu thương vô điều kiện dành cho cháu, ông nội còn là một người rất hiền lành và nhân hậu. Trong mỗi hành động của mình, ông đều thể hiện sự từ bi, lòng nhân ái và sự sẵn lòng giúp đỡ người khác. Ông luôn đối xử tốt với mọi người, không phân biệt giàu nghèo, sang hèn. Những hành động nhỏ nhưng đầy ý nghĩa của ông, như chia sẻ bữa ăn, động viên người khác hay giúp đỡ những người gặp khó khăn, đã làm nên hình ảnh của một người ông nhân hậu, đầy tình thương. Đặc biệt, ông không bao giờ tính toán thiệt hơn trong việc giúp đỡ người khác. Ông sẵn sàng chia sẻ những gì mình có, từ vật chất đến tinh thần, mà không cần đền đáp. Từ những hành động ấy, ông trở thành một hình mẫu lý tưởng về lòng nhân ái và tình người, là tấm gương sáng cho mọi người học hỏi và noi theo.
Hơn nữa, ông nội còn mang trong mình sự khôn ngoan và trí tuệ mà ông tích lũy được qua nhiều năm tháng sống. Những kinh nghiệm sống phong phú và sâu sắc của ông là tài sản quý báu mà ông luôn sẵn lòng chia sẻ với cháu trai. Ông là người biết lắng nghe và thấu hiểu, luôn đưa ra những lời khuyên thiết thực và có giá trị. Mỗi khi cháu trai gặp khó khăn hay vướng mắc trong cuộc sống, ông đều dành thời gian để trò chuyện và giúp cháu tìm ra hướng đi đúng đắn. Những lời khuyên của ông không chỉ mang lại sự bình an cho cháu mà còn giúp cháu có được sự định hướng vững vàng trong cuộc sống. Ông là người truyền đạt những giá trị tinh thần quý báu, là nguồn động viên mạnh mẽ, giúp cháu trai không chỉ hiểu biết về cuộc sống mà còn học được cách sống khiêm nhường, chân thành và biết yêu thương người khác.
Mỗi khi tác giả trở về nhà sau những giờ học căng thẳng, anh luôn tìm đến ông nội để chia sẻ những niềm vui, nỗi buồn trong ngày. Ông nội luôn lắng nghe và chia sẻ những cảm xúc của cháu trai một cách tận tâm. Sự quan tâm và lắng nghe của ông khiến cháu trai cảm thấy ấm áp và được thấu hiểu. Ông không chỉ là một người ông hiền lành, mà còn là một người bạn đồng hành tuyệt vời, luôn ở bên cạnh và sẵn sàng chia sẻ những khó khăn, lo lắng trong cuộc sống.
Một điểm đặc biệt trong tính cách của ông là sự am hiểu về cây thuốc và những bài thuốc dân gian. Ông nội được miêu tả là một thầy lang với kiến thức sâu rộng về các loại cây thuốc. Trong khoảng sân nhỏ của gia đình, ông dành nhiều thời gian để trồng, chăm sóc và nghiên cứu các loại cây thuốc, từ những loại cây quen thuộc đến những loại cây mới mà ông tìm hiểu được. Mặc dù cháu trai không hiểu hết về công dụng của các loại cây thuốc, nhưng ông vẫn kiên nhẫn giải thích cho cháu, giúp cháu hiểu rõ hơn về thiên nhiên và những giá trị quý giá mà thiên nhiên mang lại. Ông không chỉ trồng cây thuốc cho gia đình mình mà còn sẵn sàng giúp đỡ những người khác bằng cách cung cấp thuốc miễn phí. Ông không bao giờ lấy tiền từ những người đến xin thuốc, điều này càng làm nổi bật phẩm chất nhân hậu và tình yêu thương mà ông dành cho mọi người xung quanh.
Như vậy, qua những đặc điểm về tính cách và hành động của ông, ta có thể thấy nhân vật ông nội trong văn bản “Ông nội” của Đào Mạnh Long là một hình mẫu người ông lý tưởng, đầy tình thương và lòng nhân ái. Ông nội không chỉ là người ông hiền lành, yêu thương gia đình mà còn là một người thầy khôn ngoan, một người bạn đáng tin cậy, luôn truyền đạt những giá trị sống quý báu cho thế hệ sau. Ông là nguồn cảm hứng lớn lao, là tấm gương cho cháu trai và cho cả cộng đồng học hỏi và noi theo. Nhân vật ông nội trong tác phẩm là một biểu tượng của tình yêu thương, sự nhân ái, trí tuệ và lòng hiếu thảo, xứng đáng được mọi người trân trọng và ngưỡng mộ.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
2 giờ trước
Top thành viên trả lời