phần:
câu 4: - Thể hiện sự khốc liệt của chiến tranh và vẻ đẹp kiên cường bất khuất của con người Việt Nam.
- Hiệu quả nghệ thuật: làm nổi bật sức sống mãnh liệt của cây xương rồng trước mưa bom bão đạn của kẻ thù. Qua đó thể hiện niềm tự hào về ý chí kiên cường bất khuất của dân tộc ta.
- Nhân vật trữ tình muốn ngắm những bông hoa xương rồng vì:
+ Hoa xương rồng là biểu tượng cho tinh thần bất khuất, hiên ngang của con người Việt Nam dù trong hoàn cảnh khó khăn nhất vẫn luôn lạc quan yêu đời.
câu 5: Nội dung tư tưởng của văn bản: Bài thơ là bức tranh đẹp về tình đồng chí, đồng đội gắn bó keo sơn của người lính Tây Tiến. Qua đó, ta thấy được vẻ đẹp tâm hồn của họ - những con người sẵn sàng hi sinh vì Tổ quốc.
câu 1: - Thể hiện sự đoàn kết, yêu thương và tinh thần chiến đấu kiên cường của người dân Việt Nam trong cuộc kháng chiến chống Pháp.
- Hiệu quả nghệ thuật của biện pháp tu từ so sánh là làm cho hình ảnh trở nên sinh động, gợi cảm hơn, giúp người đọc dễ dàng hình dung ra khung cảnh khốc liệt của chiến tranh. Đồng thời, nó cũng thể hiện sự hy sinh cao cả của những người lính, họ đã cùng nhau vượt qua mọi khó khăn để bảo vệ quê hương đất nước.
- Nhân vật trữ tình trong bài thơ có thể là một người lính hoặc một người dân thường đang sống trong vùng địch chiếm đóng.
câu 2: - Thể hiện sự kiên cường bất khuất trước mọi khó khăn gian khổ của người dân Việt Nam ta.
- Hiệu quả nghệ thuật của phép tu từ so sánh: làm nổi bật sức sống mãnh liệt của loài cây xương rồng dù ở nơi khắc nghiệt nhất vẫn vươn lên mạnh mẽ. Đồng thời qua đó tác giả muốn nói đến tinh thần chiến đấu anh dũng, không ngại khó khăn gian khổ của những con người Việt Nam yêu nước.
- Liệt kê các từ ngữ, hình ảnh miêu tả cây xương rồng trong đoạn thơ: tháng tư bông xương rồng lấp lóa trong đêm cánh mỏng manh dưới tầm bom giặc cây xương rồng mọc trên cồn cát trong khô rang từng đợt gió tràn về
câu 3: 3a. Trong văn bản, ý nghĩa biểu tượng của hình ảnh "bông hoa trên cát" góp phần thể hiện sự kiên cường, bất khuất và sức sống mãnh liệt của con người Việt Nam trong cuộc chiến tranh chống Mỹ cứu nước. Bông hoa trên cát là một hình ảnh ẩn dụ cho những người lính, những người dân Việt Nam đã hy sinh cả tuổi thanh xuân, máu và nước mắt để bảo vệ đất nước. Họ giống như những bông hoa nhỏ bé nhưng đầy sức sống, mọc lên giữa sa mạc khô cằn, đầy bom đạn. Hình ảnh này gợi lên lòng tự hào, biết ơn và kính trọng đối với những người anh hùng đã hi sinh vì độc lập, tự do của Tổ quốc.
3b. Hiệu quả của biện pháp tu từ so sánh được sử dụng trong đoạn thơ:
- So sánh ngang bằng: "đứng chen nhau như tháp" - giúp người đọc dễ dàng hình dung ra khung cảnh đông đúc, chật chội của đoàn quân khi hành quân qua rừng.
- So sánh không ngang bằng: "như tháp dựng giữa trời màu xanh dịu" - nhấn mạnh vẻ đẹp hùng vĩ, oai nghiêm của đoàn quân.
- So sánh tương phản: "bao cơn nắng khét nhớ năm nào/rào làng đánh giặc bờ xương rồng bốn phía đạn găm" - tạo nên sự tương phản giữa quá khứ gian khổ, vất vả và hiện tại bình yên, tươi đẹp.
phần:
câu 4: - Thể hiện sự gian khổ, khó khăn và tinh thần chiến đấu kiên cường bất khuất của người lính.
- Hiệu quả nghệ thuật: làm nổi bật hình ảnh những cây xương rồng nhỏ bé nhưng vẫn vươn lên mạnh mẽ, đầy sức sống dù phải đối mặt với hoàn cảnh khắc nghiệt. Qua đó thể hiện ý chí kiên cường, bất khuất của con người Việt Nam trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước.
- Nhân vật trữ tình muốn ngắm những bông hoa xương rồng vì:
+ Những bông hoa xương rồng là biểu tượng cho vẻ đẹp kiên cường, bất khuất của con người Việt Nam trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước.
+ Ngắm nhìn những bông hoa xương rồng cũng là cách để nhân vật trữ tình bày tỏ lòng biết ơn, kính trọng đối với những người đã hy sinh vì độc lập tự do của Tổ quốc.
câu 5: - Thể hiện sự trân trọng, ngợi ca vẻ đẹp bình dị mà thanh cao của người dân chài lưới nói riêng và những con người lao động nói chung. - Qua đó bộc lộ niềm đồng cảm, thấu hiểu của tác giả với nhân vật trữ tình.
- Hiệu quả nghệ thuật của phép tu từ so sánh: làm nổi bật hình ảnh người dân chài lưới kiên cường, bất khuất; qua đó thể hiện lòng khâm phục, tự hào của nhà thơ đối với họ.