
3 giờ trước
3 giờ trước
Xây dựng hình tượng nhân vật đã khó, nhưng để nhân vật đó có sức lay động, chiếm trọn trái tim người đọc còn khó hơn. Ấy vậy mà nhà văn Xuân Quỳnh đã làm được điều đó. Truyện ngắn Bà bán bỏng trước cổng trường của tôi của Xuân Quỳnh là một tác phẩm giàu tính nhân văn, phản ánh sâu sắc đời sống của những con người nghèo khổ trong xã hội. Nhân vật bà bán bỏng, với hình ảnh thân thương và đầy ám ảnh, không chỉ là trung tâm của câu chuyện mà còn mang đến nhiều bài học ý nghĩa về lòng nhân ái và trách nhiệm của mỗi người.Bà bán bỏng xuất hiện ngay từ đầu truyện qua cái nhìn của nhân vật “tôi” – một cậu học sinh nhỏ tuổi. Hình ảnh bà được miêu tả thật giản dị: “Bà bán bỏng tóc bạc phơ, lưng hơi còng, bà rất hiền hậu.” Dù tuổi cao, bà vẫn đều đặn ngồi bán bỏng trước cổng trường với dáng vẻ hiền lành, nhân hậu. Bà không chỉ bán bỏng mà còn mang đến niềm vui cho lũ trẻ bằng cách “bán hai đồng một bơ bỏng như mọi hàng, bà lại còn cho thêm vài hạt.” Hành động nhỏ này thể hiện tấm lòng rộng lượng và sự yêu thương mà bà dành cho các học sinh.Bên cạnh đó, bà là một người lao động chăm chỉ. Dù thời tiết nắng nóng hay giá rét, bà vẫn không bỏ buổi bán hàng nào. Hình ảnh bà “phe phẩy cái quạt nan khi trời nóng, co ro thu mình trong miếng vải nhựa cũ khi trời rét” khiến người đọc cảm nhận rõ sự vất vả của một người già phải mưu sinh để kiếm sống qua ngày. Thế nhưng, dù nhọc nhằn, bà vẫn vui vẻ và lạc quan khi thấy hàng của mình được các học sinh yêu thích.Tuy nhiên, cuộc đời bà không hề suôn sẻ. Bi kịch của bà bắt đầu từ một tin đồn vô căn cứ mà Tòng – một cậu học sinh – đã vô tình tung ra: “Bà bán bỏng bị ho lao. Nếu ăn bỏng của bà thì sẽ lây bệnh.” Tin đồn này nhanh chóng lan truyền khắp lớp học và cả ngôi trường. Sự sợ hãi vô lý đã khiến lũ trẻ đồng loạt quay lưng với bà. Không còn những cảnh chen chúc mua bỏng, bà phải đối mặt với những ánh mắt dè chừng, sự lạnh nhạt từ những khách hàng quen thuộc.Hình ảnh bà “ế một túi nilông bỏng to tướng, mặt bà ỉu xìu” là biểu hiện của sự bất lực, cô đơn. Từ một người luôn bận rộn, đắt hàng, bà trở nên lạc lõng, thất bại trong công việc duy nhất mà bà dựa vào để sống. Bi kịch ấy không chỉ là nỗi đau của bà mà còn là lời cảnh tỉnh cho sự vô tâm và những hậu quả khôn lường mà lời nói có thể gây ra.Sự khốn khó của bà không dừng lại ở đó. Khi không thể bán bỏng ở cổng trường, bà phải lang thang khắp nơi, tìm kiếm miếng ăn qua ngày. Nhân vật “tôi” tình cờ gặp lại bà ở chợ trong bộ dạng tàn tạ: “Bà gầy nhiều, lưng còng hẳn xuống, quần áo rách rưới, bà chống gậy và đeo một cái bị.” Hình ảnh bà run rẩy nhét chiếc bánh mì khô vào lò nướng là minh chứng rõ nét cho sự cùng cực và khốn khó mà bà phải chịu đựng.Nhưng điều đáng trân trọng ở bà là bà không hề oán trách. Ngay cả khi nhận được sự giúp đỡ bất ngờ từ nhân vật “tôi”, bà chỉ biết rưng rưng nói lời cảm ơn: “Cảm ơn, cảm ơn cậu. Thật là phúc đức quá!” Sự cam chịu và lòng biết ơn của bà khiến người đọc không khỏi xúc động. Dù bị đối xử bất công, bà vẫn giữ được sự lương thiện và niềm tin vào lòng tốt của con người.Nhận ra lỗi lầm, nhân vật “tôi” và các bạn học sinh quyết định sửa sai. Câu chuyện bà bán bỏng không chỉ để lại bài học sâu sắc về tác hại của tin đồn mà còn khơi dậy tinh thần trách nhiệm, lòng trắc ẩn trong mỗi người. Các học sinh đã nhận ra rằng: “Với số tiền mua rau ấy bà chỉ sống được một bữa, còn bữa sau thì sao?” Điều đó thúc đẩy họ hành động thiết thực hơn, như kêu gọi mọi người quay lại mua bỏng của bà. Hành động này tuy nhỏ bé nhưng thể hiện sự trưởng thành và lòng nhân ái của những đứa trẻ.Dẫu vậy, câu chuyện kết thúc trong sự day dứt khi nhân vật “tôi” vẫn không thể gặp lại bà bán bỏng. Hình ảnh bà co ro trong góc phố, áp lưng vào tường ngoài lò nấu phở như một lời nhắc nhở về hậu quả nghiêm trọng của sự vô tâm và tin đồn ác ý.Qua nhân vật bà bán bỏng, Xuân Quỳnh không chỉ tái hiện hình ảnh người lao động nghèo trong xã hội mà còn khơi gợi sự đồng cảm sâu sắc với những số phận bất hạnh. Bà bán bỏng đại diện cho những con người nhỏ bé, yếu thế, luôn chịu đựng thiệt thòi nhưng vẫn giữ được sự lương thiện và lòng bao dung. Đồng thời, nhân vật này cũng là tấm gương để nhắc nhở mỗi người về trách nhiệm của mình trong lời nói và hành động.Truyện ngắn Bà bán bỏng trước cổng trường của tôi không chỉ để lại ấn tượng mạnh mẽ về một nhân vật giàu tình cảm mà còn mang đến bài học sâu sắc về lòng nhân ái và sức mạnh của sự đoàn kết. Hình ảnh bà bán bỏng, với những khổ đau và phẩm chất cao đẹp, đã trở thành biểu tượng cho sự cam chịu, bao dung và niềm tin vào lòng tốt của con người. Qua đó, tác phẩm của Xuân Quỳnh nhắc nhở mỗi người về ý nghĩa của tình người và tầm quan trọng của việc sống có trách nhiệm với nhau trong cuộc đời.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời