
05/12/2024
05/09/2025
Trong truyện ngắn "Người đàn bà bán ngô" của Nguyễn Đức Hạnh, mạch cảm xúc của người đàn bà bán ngô được khắc họa tinh tế, vừa bình dị vừa sâu sắc, làm nổi bật nỗi niềm của một con người nhỏ bé trong cuộc đời. Ban đầu, bà hiện lên với dáng vẻ lặng lẽ, âm thầm giữa dòng đời tấp nập, mang theo gánh ngô – không chỉ là phương tiện mưu sinh mà còn là biểu tượng cho gánh nặng cuộc sống. Giữa dòng người qua lại, sự thờ ơ và vô cảm của xã hội hiện đại khiến bà dường như trở nên lạc lõng, nhỏ bé và đầy cô đơn. Trong từng ánh mắt, từng động tác mời khách, ta cảm nhận được nỗi buồn trĩu nặng, không chỉ của một người bán hàng, mà còn là nỗi niềm của một phận người khao khát sự quan tâm và thấu hiểu. Tuy nhiên, mạch cảm xúc chuyển đổi khi bà gặp cậu bé dừng chân bên gánh ngô. Ánh mắt hiền từ và cử chỉ ân cần mời cậu bé ăn thử của bà không đơn thuần là việc làm của người bán hàng, mà còn chứa đựng một niềm hy vọng được kết nối, được sẻ chia tình người giữa cuộc đời khắc nghiệt. Trong khoảnh khắc ấy, ta cảm nhận được tia sáng của niềm an ủi nhỏ bé, như một ngọn lửa ấm áp sưởi ấm lòng bà giữa cái lạnh giá của sự thờ ơ. Nguyễn Đức Hạnh đã khéo léo dẫn dắt mạch cảm xúc từ nỗi buồn, cô đơn, đến sự ấm áp và an ủi, để khắc họa chân thực hình ảnh người đàn bà bán ngô – một người lao động bình thường nhưng giàu tình cảm và khát vọng sống. Qua đó, tác phẩm không chỉ làm rung động lòng người mà còn là lời nhắn nhủ sâu sắc về giá trị của sự đồng cảm, sự sẻ chia trong một thế giới tưởng chừng như đang trở nên vô cảm.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời