câu 1: - Thể thơ : tự do
- Vần : không có quy luật cụ thể nào cả .
- Nhịp : linh hoạt
câu 2: Hình ảnh thiên nhiên xuất hiện trong bài là "nơi đồng sâu cấy lúa".
câu 3: Câu thơ "Tôi cùng mẹ trở về thăm quê ngoại" có nhịp điệu chậm rãi, đều đặn, tạo cảm giác bình yên và ấm áp. Nhịp điệu này thể hiện sự nhẹ nhàng, thanh thản khi được trở về với cội nguồn, với những kỷ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ.
câu 4: Trong câu "Vẫn đầu trần, chân sáo chạy khắp thôn", tác giả sử dụng biện pháp tu từ hoán dụ. Cụ thể, "đầu trần" là bộ phận của con người được dùng để ám chỉ toàn bộ con người, tức là cả đứa trẻ đang chạy nhảy vui đùa.
Tác dụng của phép hoán dụ này là:
* Gợi hình: Hình ảnh "đầu trần" gợi lên sự hồn nhiên, vô tư, ngây thơ của đứa trẻ.
* Gợi cảm: Tạo nên một bức tranh sinh động về cuộc sống bình dị, yên ả của làng quê Việt Nam xưa.
* Nhấn mạnh: Nhấn mạnh vào sự hồn nhiên, vô tư, không lo lắng của đứa trẻ khi chơi đùa. Điều này tạo nên sự tương phản với cuộc sống vất vả, lam lũ của người nông dân.
Biện pháp tu từ hoán dụ đã góp phần làm cho câu văn thêm giàu sức biểu đạt, giúp người đọc dễ dàng hình dung và cảm nhận được khung cảnh làng quê thanh bình, yên ả và tình yêu thương, sự gắn bó của tác giả đối với quê hương.
câu 5: Qua đoạn văn trên ta có thể thấy được tình cảm yêu thương mà tác giả dành cho quê hương mình. Quê hương là nơi chôn rau cắt rốn, là nơi gắn bó với biết bao kỉ niệm đẹp đẽ của chúng ta. Tình yêu quê hương đất nước không phải một thứ tình cảm xa vời, nó nằm ngay trong chính nhận thức đơn giản mà sâu sắc ấy. Mỗi con người đều có quê hương - một nơi luôn chờ đón bạn trở về.
câu 6: Hai khổ thơ đầu bài "Mẹ" đã thể hiện tình cảm yêu thương và kính trọng của tác giả đối với người mẹ. Tác giả đã sử dụng hình ảnh so sánh để miêu tả vẻ đẹp của mẹ. Mẹ được ví như một vầng trăng dịu hiền, tỏa sáng và ấm áp. Hình ảnh này gợi lên sự gần gũi, thân thuộc và đầy yêu thương. Bên cạnh đó, tác giả còn sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa để miêu tả hành động của mẹ. Mẹ được miêu tả là đang ôm con vào lòng, ru con ngủ bằng lời hát ngọt ngào. Hành động này cho thấy tình yêu thương vô bờ bến mà mẹ dành cho con. Ngoài ra, tác giả còn sử dụng các từ ngữ giàu tính biểu cảm như "dịu dàng", "ấm áp", "ngọt ngào" để thể hiện tình cảm của mình đối với mẹ. Những từ ngữ này giúp cho câu thơ thêm phần sinh động và giàu sức gợi hình, gợi cảm. Tóm lại, hai khổ thơ đầu bài "Mẹ" đã thể hiện tình cảm yêu thương và kính trọng của tác giả đối với người mẹ. Tình cảm ấy được thể hiện qua hình ảnh so sánh, nhân hóa và các từ ngữ giàu tính biểu cảm.