câu 4: 1. Xác định phương thức biểu đạt chính của văn bản?
- Phương thức biểu đạt chính: Tự sự.
2. Chỉ ra những câu văn sử dụng biện pháp liệt kê trong đoạn trích?
- Những câu văn sử dụng biện pháp liệt kê trong đoạn trích:
+ Kể ra tôi với ổng không phải có thân tình gì. Vì tôi trọ học ở gần nhà ổng thành ra quen ổng. Người ta bảo với tôi rằng: Ông rất thật thà chăm chỉ. Trước đó chừng mười lăm năm, ổng còn làm nghề cày thuê, vợ ổng thì chuyên đi ở vú sữa. Cái chính sách tiết kiệm, trong một thời kỳ khá dài, đã đưa nhà ổng lên đến bậc có máu mặt, lưng vốn ở nhà đã có gần mẫu ruộng và nửa con trâu. Trong mấy năm nay, vợ ổng đã không còn sữa, ổng cũng không còn khỏe mạnh như xưa, cho nên cả hai đều tự hưu trí để cùng trông nom nhà cửa ruộng nương. Nhờ trời hồi ấy luôn luôn được mùa, vận ổng lại càng tấn tới, trong chuồng lúc nào cũng có lợn lớn, thóc lúa đủ ăn từ vụ nọ đến vụ kia. Trong cái hạnh phúc của loài người, ổng không mong gì hơn thế, nếu như làng ổng không có cái đình. Khổ vì cái làng đông tráng nhà ổng tuy không phải làng văn vật, nhưng mà rất có trật tự. Bao giờ cũng vậy, ngồi chỗ trong đình làng ấy cũng như ngồi chỗ ở các rạp hát, vẫn chia ra rất nhiều lô: Trên nhất là chiếu phẩm hàm, rồi đến các chiếu chức dịch, trai đinh phải ngồi vào lớp cuối cùng. Ông tuy ngoài năm chục tuổi, nhưng vẫn là hạng bạch đỉnh, mỗi khi ra đình, chỉ được ngồi với bọn bố cu, bố đĩ. Điều đó, ổng rất lấy làm bất mãn. Nhiều lần làng khuyết lí trưởng, phó lí, ổng đã dốc lòng định mưu lấy chút danh phận. Chỉ vì ổng không biết một thứ chữ nào, cho nên không được như nguyện. Năm nay, mái đình làng ấy có mấy chỗ dột. Dân làng cũng mong chữa lại, nhưng mà tiền công của làng chỉ vừa đủ để các hào lí đi việc quan, không còn thừa mà mua ngói. Các ông kì dịch liền gọi ổng ra giữa đình, để bán cho ổng cái chức "lí cựu" lấy một trăm bạc chi tiêu vào công việc tu bổ.
3. Nêu nội dung chính của đoạn trích?
- Nội dung chính của đoạn trích: Đoạn trích nói về cuộc sống của gia đình ông L, một gia đình giàu có, sung túc, đầy đủ mọi thứ. Tuy nhiên, họ lại gặp phải một vấn đề khó khăn là ngôi đình bị hư hỏng nặng nề. Để giải quyết vấn đề này, các ông kì dịch đã tìm cách bán cho ông L chức "lí cựu" với giá một trăm bạc.
câu 1: Dấu hiệu nhận biết: - Thể thơ thất ngôn bát cú Đường luật (8 câu, mỗi chữ) - Bố cục: đề - thực - luận - kết - Gieo vần bằng ở tiếng cuối các -2-4-6-8; hiệp vần là âm "ôn" - Ngôn ngữ hàm súc, tinh tế, gợi cảm.
câu 2: Theo đoạn trích, lý do ông L được làm chức "lí cựu" là vì: Ông ta đã từng làm quan dưới triều vua trước và nay lại tiếp tục làm quan dưới triều vua mới.
câu 3: Đoạn trích đã phản ánh một cách chân thực và rõ nét về tình trạng phân biệt giai cấp trong xã hội phong kiến thời bấy giờ. Trong đó, những người có địa vị cao thì sẽ được ngồi ở hàng ghế đầu tiên, còn những người thuộc tầng lớp thấp hơn thì lại bị đẩy xuống phía sau. Điều này cho thấy sự bất công và thiếu công bằng trong việc sắp xếp chỗ ngồi tại đình làng.
câu 4: Nội dung chính: Đoạn văn trên nói về sự việc người anh trai đã không nhận ra em gái mình sau khi cô ấy trải qua một cuộc phẫu thuật thẩm mỹ và trở nên xinh đẹp hơn.