Vũ Văn Phương Vẻ đẹp Mai Châu trong "Trở lại Mai Châu" của Lê Huy Hoàng được khắc họa qua cảm nhận tinh tế, sâu lắng của nhân vật trữ tình. Không chỉ là vẻ đẹp tự nhiên hùng vĩ với "núi đá vôi dựng đứng", "thung lũng sâu hun hút", tác giả còn nhấn mạnh vào sự hài hòa giữa thiên nhiên và con người. Những bản làng nhỏ bé, nép mình giữa núi rừng, được tô điểm bởi màu sắc tươi tắn của nếp nhà sàn, của những thửa ruộng bậc thang uốn lượn. Cảnh sắc ấy không chỉ đẹp về hình thái mà còn đẹp về sự tĩnh lặng, bình yên, gợi lên cảm giác thư thái, an nhiên. Nhân vật trữ tình không chỉ miêu tả cảnh vật mà còn thể hiện sự đồng cảm, thấu hiểu với cuộc sống giản dị, chất phác của người dân nơi đây. Sự thân thiện, mến khách của họ được phản ánh qua những chi tiết nhỏ nhặt, tạo nên một bức tranh toàn cảnh về vẻ đẹp vừa hùng vĩ, vừa nên thơ, vừa ấm áp của Mai Châu. Tất cả hòa quyện tạo nên một không gian sống động, quyến rũ, khiến người đọc cảm nhận được sự bình yên và hạnh phúc mà nơi đây mang lại. Đó là vẻ đẹp của thiên nhiên, của con người và cả của một nền văn hóa đặc sắc.