Trong cuộc sống, thứ tình cảm nào cũng sẽ phai mờ theo thời gian, thế nhưng tình cảm gia đình thì mãi trường tồn bởi nó chính là cội nguồn gốc rễ của chúng ta. Tình cảm gia đình là thứ tình cảm thiêng liêng nhất, cao quý nhất và có vai trò vô cùng quan trọng đối với cuộc đời mỗi con người. Đó là tình cảm đầu tiên mà chúng ta nhận được khi chúng ta nhập vào thế giới này và sẽ đồng hành với chúng ta cho đến phút cuối cùng rời khỏi thế giới này.
Gia đình là nơi ta được sống trong tình yêu thương, chăm sóc của cha mẹ và người thân. Cha mẹ là những người luôn sát cánh bên ta, dìu dắt, nâng đỡ, chắp cánh ước mơ cho ta, giúp ta trưởng thành cả về nhận thức và suy nghĩ. Mọi niềm vui hay nỗi buồn của ta đều có họ đồng hành chia sẻ. Họ sẵn sàng che chở, hi sinh cả cuộc đời của mình cho ta mà không đòi hỏi, oán trách bất cứ điều gì. Những người thân quen, ruột thịt sẽ là những người cho ta một chốn bình yên để quay trở về sau những khó khăn, bão tố của cuộc đời. Họ luôn dang rộng vòng tay để đón chờ chúng ta, giúp chúng ta vượt qua mọi thử thách của cuộc sống hiện tại.
Mỗi khi thất bại, gục ngã, gia đình chính là nơi chấp chứa, an ủi động viên, khích lệ tinh thần ta đứng lên bước tiếp. Gia đình chính là nguồn động lực lớn đưa ta tiến xa hơn trong cuộc sống. Thế nhưng, không phải ai cũng biết trân trọng gia đình của mình, một số người thường bỏ bê, lạnh nhạt với chính gia đình của mình, đến khi nhận ra được giá trị của nó thì đã quá muộn màng. Chính vì vậy, chúng ta cần phải biết yêu thương, quan tâm, chăm sóc và đùm bọc, giúp đỡ những người thân yêu trong gia đình mình nhiều hơn nữa.
Đoạn trích " Bố tôi" của Nguyễn Ngọc Thuần đã đem đến cho ta những hồi ức đẹp đẽ về tuổi thơ và tình cảm gia đình. Tác phẩm được kể dưới góc nhìn của nhân vật "tôi"- một cậu bé sống xa cha mẹ, phải ở với bà ngoại. Người cha trong đoạn trích không xuất hiện trực tiếp, mà chỉ được tái hiện qua những lá thư được gửi về cho con gái và các cháu. Nhưng đó là cả một sự chắt chiu, nâng niu, gìn giữ những giá trị tốt đẹp mà người cha dành cho con, cho cháu.
Người bố trong đoạn trích không được miêu tả về ngoại hình, hành động mà chủ yếu được khắc họa qua những bức thư. Qua những bức thư ấy, người bố hiện lên là một người cha hết mực yêu thương con, dù phải xa nhà nhưng vẫn luôn quan tâm, lo lắng cho con. Mỗi bức thư đều là lời hỏi thăm ân cần, những lời dặn dò tỉ mỉ, những lời khuyên răn, nhắc nhở nhẹ nhàng, ấm áp.
Người bố không chỉ quan tâm đến con gái mà còn rất quan tâm đến các cháu. Ông hiểu rằng dù những món quà có giá trị đến đâu cũng không thể thay thế được sự quan tâm, chăm sóc của người cha. Vì vậy, ông đã chọn cách viết thư để gửi gắm tình yêu thương của mình đến các con, các cháu. Những bức thư của người bố không chỉ là những dòng chữ đơn thuần mà còn là những lời động viên, khích lệ, là những bài học làm người quý giá mà ông muốn truyền dạy cho con gái và các cháu.
Những bức thư ấy là minh chứng cho tình yêu thương vô bờ bến của người cha dành cho con cái. Nó là sợi dây vô hình gắn kết tình cảm giữa những người thân yêu trong gia đình. Đồng thời, đoạn trích cũng là lời nhắc nhở chúng ta về giá trị của tình cảm gia đình. Hãy trân trọng những giây phút bên gia đình, bởi đó là những khoảnh khắc vô cùng quý giá.
Tóm lại, đoạn trích "Bố tôi" là một đoạn trích ngắn gọn, súc tích nhưng đã mang đến cho người đọc những cảm xúc sâu lắng về tình cảm gia đình. Đoạn trích đã khẳng định giá trị thiêng liêng, cao quý của tình cảm gia đình, đồng thời cũng là lời nhắc nhở chúng ta hãy trân trọng những giây phút bên gia đình.