phần:
câu 1: I. Mở bài:
- Giới thiệu về tác giả Nguyễn Du và tác phẩm Truyện Kiều.
- Nêu ý nghĩa của đoạn trích "Chị em Thúy Kiều" trong việc miêu tả vẻ đẹp của hai chị em Thúy Kiều.
II. Thân bài:
1. Miêu tả vẻ đẹp chung của hai chị em Thúy Kiều:
- Sử dụng nghệ thuật đảo ngữ để nhấn mạnh vẻ đẹp của hai chị em.
- Hình ảnh "mai cốt cách tuyết tinh thần" thể hiện sự thanh cao, thuần khiết của họ.
2. Miêu tả vẻ đẹp của Thúy Vân:
- Vẻ đẹp trang trọng, quý phái của Thúy Vân.
- Đặc điểm ngoại hình: khuôn mặt đầy đặn, nét ngài nở nang, nụ cười tươi thắm, giọng nói đoan trang, tóc đen mượt mà, da trắng mịn màng.
- Dự báo số phận êm ấm, bình lặng của Thúy Vân thông qua các hình ảnh thiên nhiên như trăng, mây, tuyết.
3. Miêu tả vẻ đẹp của Thúy Kiều:
- Vẻ đẹp sắc sảo mặn mà của Thúy Kiều so với Thúy Vân.
- Đặc điểm ngoại hình: đôi mắt trong sáng, long lanh, đôi lông mày cong cong, thanh tú.
- Tài năng đa dạng: thơ ca, hội họa, âm nhạc, đặc biệt là tài đàn.
- Dự báo số phận trắc trở, gian khổ của Thúy Kiều thông qua các hình ảnh thiên nhiên như hoa, liễu.
III. Kết bài:
- Tổng kết về nghệ thuật miêu tả nhân vật của Nguyễn Du trong đoạn trích.
- Đánh giá về thành công của Nguyễn Du trong việc khắc họa vẻ đẹp và số phận của hai chị em Thúy Kiều.
<>
phần:
câu 2: Tình cảm cha mẹ dành cho con cái là thứ tình cảm thiêng liêng nhất. Không ai có thể phủ nhận được rằng cha mẹ chính là người đã sinh thành nên chúng ta, nuôi nấng, chở che chúng ta trưởng thành. Vì vậy mà trách nhiệm của những đứa con chính là phải biết yêu thương cha mẹ, hiểu được nỗi vất vả của cha mẹ, từ đó mà báo đáp, hiếu thuận. Đặc biệt khi cha mẹ già yếu thì trách nhiệm này càng cần thiết hơn.
Khi còn nhỏ, cha mẹ là người chăm sóc chúng ta từng miếng ăn giấc ngủ, lo cho chúng ta khỏe mạnh, trưởng thành. Đến khi trưởng thành, chúng ta đi làm, bận rộn với cuộc sống riêng, ít có thời gian dành cho cha mẹ, cũng ít khi quan tâm xem cha mẹ đang sống như thế nào. Chỉ đến khi cha mẹ già yếu, đầu óc không minh mẫn, sức khỏe kém, chúng ta mới đổ dồn sự chú ý vào họ, lúc này, trách nhiệm của những người con càng nặng nề hơn. Trách nhiệm ấy chính là chăm sóc cha mẹ khi cha mẹ già yếu, ốm đau, không thể tự chăm sóc bản thân. Điều này bao gồm việc túc trực bên giường bệnh, chăm lo cho bữa ăn giấc ngủ của cha mẹ, đồng thời cũng cần thường xuyên thăm nom, đưa cha mẹ đi khám sức khỏe định kỳ để đảm bảo sức khỏe của họ luôn ổn định.
Cha mẹ cả đời vất vả vì con cái, đến khi già yếu, ốm đau, đây là lúc những người con cần đền đáp lại công ơn ấy bằng việc chăm sóc thật chu đáo, hỏi han, lo cho sức khỏe của cha mẹ. Việc chăm sóc cha mẹ không chỉ là trách nhiệm mà còn là tấm lòng hiếu thảo, sự biết ơn của những người con dành cho đấng sinh thành.
Công lao nuôi dưỡng của cha mẹ to lớn như núi cao biển rộng, những người con cần ghi nhớ điều ấy suốt đời, báo đáp cha mẹ, làm tròn đạo hiếu. Làm trái với đạo hiếu, ngược đãi cha mẹ là tội bất hiếu, bị xã hội lên án mạnh mẽ. Mỗi người chỉ được sống một lần, thời gian qua đi không thể lấy lại được. Chúng ta hãy sống có ích hơn, thực hiện tốt bổn phận làm con để cha mẹ vui lòng.
Trong xã hội có rất nhiều người con hết lòng yêu thương, hiếu thảo với cha mẹ, nhưng cũng không ít những kẻ làm kẻ làm trái lời dạy của cha mẹ, thậm chí là ngược đãi cha mẹ, sống trái với đạo đức, lương tâm. Đây là vấn đề đáng bị xã hội lên án, là một hồi chuông cảnh tỉnh cho những người con đang đánh mất giá trị cuộc sống, mải chạy theo danh vọng, tiền tài mà quên đi những điều gần gũi, quý giá ngay bên cạnh mình.
Mỗi người chỉ có một cha và một mẹ. Chúng ta hãy sống sao cho xứng đáng với niềm tin yêu của cha mẹ, đừng để cha mẹ buồn lòng vì những điều lầm lỡ của bản thân.