Câu 1:
- Phương thức biểu đạt chính: Tự sự.
Câu 2:
- Các phương tiện giao tiếp phi ngôn ngữ được sử dụng trong văn bản: hình ảnh minh họa.
- Tác dụng: Giúp người đọc dễ dàng hình dung về món ăn bánh khúc.
Câu 3:
- Nội dung chính của văn bản: Văn bản nói về kỉ niệm tuổi thơ của tác giả khi được thưởng thức món bánh khúc.
Câu 4:
- Đề tài: Món ăn dân dã của Việt Nam - Bánh khúc.
- Nhân vật: Tôi, bà nội, mẹ, bố, chị gái, em bé.
- Ngôi kể thứ nhất giúp câu chuyện chân thực hơn.
Câu 5:
- Từ phức: Chiếc bánh khúc, ngon lành, tuyệt vời, xinh xắn, hấp dẫn, mê mẩn, vội vàng, cẩn thận, dẻo quánh, bùi bùi, ngọt ngào, thơm lừng, béo ngậy, đầy đặn, trắng muốt, xanh mướt, mềm mại, tinh khiết, thanh tao, mộc mạc, giản dị, đơn sơ, bình yên, hạnh phúc, yêu thương, nhớ nhung, trân trọng, biết ơn,...
- Chức năng: Làm phong phú thêm vốn từ vựng của Tiếng Việt.
Câu 6:
a. Tôi nâng chiếc bánh khúc lên như nâng một báu vật.
b. Nhưng có lẽ là tôi không thể nào bỏ đi cho dù là một hạt xôi nếp đẹp như một ngọc và ngậy thơm làm vỏ dính trên chiếc bánh được.
- Biện pháp tu từ: Ẩn dụ.
- Tác dụng: Nhấn mạnh vẻ đẹp của chiếc bánh khúc.
Câu 7:
Phép liên kết: Phép nối (quan hệ từ "nhưng").
Tác dụng: Nối kết hai câu văn, tạo nên mạch lạc cho đoạn văn.