Giúp mình với!

I. PHẦN ĐỌC - HIỂU (4,0 điểm). Đọc bài thơ sau và thực hiện các yêu cầu: BÁC
rotate image
thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của ú oàa
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

30/03/2025

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
phần:
câu 1: Thể thơ: Tự do

câu 2: : Phương thức biểu đạt chính là: Biểu cảm

câu 3: Câu hỏi:
đọc - hiểu (4,0 điểm). đọc bài thơ sau và thực hiện các yêu cầu: bác ơi suốt mấy hôm rày đau tiễn đưa đời tuôn nước mắt, trời tuôn mưa... chiều nay con chạy về thăm bác ướt lạnh vườn rau, mấy gốc dưà! con lại lần theo lối sỏi quen đến bên thang gác, đứng nhìn lên chuông ôi chuông nhỏ còn reo nưã? phòng lặng, rèm buông, tắt ánh đèn! bác đã đi rồi sao, bác ơi! mùa thu đang đẹp, nắng xanh trời miền nam đang thắng, mơ ngày hội rước bác vào thăm, thấy bác cười! trái bưởi kia vàng ngọt với ai thơm cho ai nưã, hỡi hoa nhaì! còn đâu bóng bác đi hôm sớm quanh mặt hồ in mây trắng bay... ôi, phải chi lòng được thảnh thơi năm canh bớt nặng nỗi thương đời bác ơi, tim bác mênh mông thế ôm cả non sông, mọi kiếp người. bác chẳng buồn đâu, bác chỉ đau nỗi đau dân nước, nỗi năm châu chỉ lo muôn mối như lòng mẹ cho hôm nay và cho mai sau... bác sống như trời đất của ta yêu từng ngọn luá, mỗi cành hoa tự do cho mỗi đời nô lệ sữa để em thơ, lụa tặng già. bác nhớ miền nam, nỗi nhớ nhà miền nam mong bác, nỗi mong cha bác nghe từng bước trên tiền tuyến lắng mỗi tin mừng, tiếng súng xa. bác vui như ánh buổi bình minh vui mỗi mầm non, trái chín cành vui tiếng ca chung hòa bốn biển nâng niu tất cả, chỉ quên mình. bác để tình thương cho chúng con một đời thanh bạch, chẳng vàng son mong manh áo vải hồn muôn trượng hơn tượng đồng phơi những lối mòn. (tố hưũ, ra trận, 1972) . (1,0 điểm) chỉ ra biện các pháp tu từ và nêu tác dụng của chúng trong những câu thơ sau: đời tuôn nước mắt, trời tuôn mưa... ướt lạnh vườn rau, mấy gốc dưà! [/INST] Biện pháp nghệ thuật: liệt kê "nước mắt", "trời tuôn" Tác dụng: nhấn mạnh sự mất mát to lớn khi Bác Hồ qua đời, gợi hình ảnh xúc động, gây ấn tượng sâu sắc cho người đọc.

câu 4: Câu thơ "Bác sống như trời đất của ta" là một hình ảnh ẩn dụ đầy sức gợi, thể hiện sự vĩ đại, cao cả và bất tử của Bác Hồ trong lòng nhân dân Việt Nam.
- Hình ảnh "trời đất" là biểu tượng cho sự vĩnh hằng, bao la, rộng lớn, mang ý nghĩa trường tồn, bất diệt.
- Từ so sánh "như" khẳng định sự tương đồng giữa Bác Hồ và "trời đất", nhấn mạnh tầm vóc vĩ đại, to lớn của Người.
- Cụm từ "của ta" thể hiện sự gắn bó mật thiết, máu thịt của Bác đối với dân tộc Việt Nam.
Câu thơ không chỉ ngợi ca phẩm chất đạo đức cao quý của Bác mà còn khẳng định vị trí thiêng liêng, bất tử của Người trong tâm thức của nhân dân Việt Nam. Nó là lời khẳng định về sự trường tồn của tư tưởng, lý tưởng và tinh thần của Bác Hồ, mãi mãi soi sáng con đường cách mạng của dân tộc.

câu 5: . Phương thức biểu đạt chính là biểu cảm.
. Bài thơ viết theo thể thơ thất ngôn.
. Các biện pháp nghệ thuật: so sánh, ẩn dụ, nhân hóa.
- So sánh: "bác sống như trời đất của ta" ; "tự do cho mỗi đời nô lệ".
- Ẩn dụ: "trái bưởi kia vàng ngọt với ai thơm cho ai nữa, hỡi hoa nhài!" ; "tim bác mênh mông thế ôm cả non sông, mọi kiếp người."
- Nhân hóa: "mùa thu đang đẹp, nắng xanh trời miền Nam đang thắng, mơ ngày hội rước Bác vào thăm, thấy Bác cười!".
. Nội dung chính của đoạn trích: Đoạn trích nói về sự tiếc thương vô hạn của tác giả đối với vị lãnh tụ vĩ đại Hồ Chí Minh khi Người qua đời. Đồng thời cũng bày tỏ niềm kính trọng, biết ơn sâu sắc trước công lao to lớn của Người dành cho dân tộc Việt Nam.


phần:
câu 1: Tố Hữu là nhà thơ trữ tình chính trị xuất sắc nhất của nền văn học Việt Nam. Thơ ông luôn bám sát từng chặng đường cách mạng của dân tộc. Bài thơ "Bác ơi!" là tiếng khóc nghẹn ngào của tác giả trước sự ra đi của vị cha già dân tộc. Qua bài thơ, chúng ta thấy được những cảm xúc chân thực và niềm tin yêu vô hạn mà nhà thơ dành cho Bác.

Bài thơ mở đầu bằng câu thơ đầy đau xót:
"Suốt mấy hôm rày đau tiễn đưa
Đời tuôn nước mắt, trời tuôn mưa..."

Câu thơ vừa nói lên cái chết của Bác vừa nói lên nỗi đau xót vô vàn của nhân dân cả nước trước sự kiện ấy. Nỗi đau quá lớn khiến nhà thơ không thể kìm nén. Không chỉ vậy, thiên nhiên cũng như chia sẻ cùng nỗi đau của con người.

Tiếp đến, nhà thơ bày tỏ tình cảm kính yêu tha thiết đối với Bác:
"Chiều nay con chạy về thăm Bác
Ướt lạnh vườn rau mấy gốc dừa!
Con đã lo rồi, Bác ơi, Bác ơi!
Mái chùa nghiêng nghiêng, sương nặng đầu!
...
Rồi Bác mất, Bác đã đi xa
Con có đàn con nhớ Bác, Bác ơi!
Dù ngoài năm mươi tuổi mới đi qua
Một lần chôn cất, nước non ta thêm buồn."

Từng câu thơ đều chứa đựng bao nhiêu tình cảm của nhà thơ dành cho Bác. Nhà thơ gọi Bác bằng những ngôn từ thân mật, gần gũi như "con", "Bác ơi". Cách xưng hô ấy vừa thể hiện tình cảm kính trọng vừa thể hiện tình cảm thân thiết, gần gũi như ruột thịt. Tình cảm ấy càng trở nên mãnh liệt hơn khi đất nước giành được độc lập. Vậy mà Bác vẫn chưa được yên nghỉ, Bác vẫn luôn trăn trở vì tương lai của dân tộc. Những hình ảnh "mái chùa nghiêng nghiêng", "sương nặng đầu" gợi không gian xưa cũ, gợi lên sự cô đơn, trống trải của nhà thơ lúc này.

Khổ thơ cuối khép lại với bao nỗi tiếc thương vô hạn:
"Mai về miền Nam, thương trào nước mắt
Muốn làm con chim hót quanh lăng Bác
Muốn làm đóa hoa tỏa hương đâu đây
Muốn làm cây tre trung hiếu chốn này."

Nhà thơ phải từ biệt Hà Nội để trở về miền Nam nhưng nỗi tiếc thương khôn nguôi khiến nhà thơ "thương trào nước mắt". Điệp ngữ "Muốn làm" cùng các hình ảnh đẹp của thiên nhiên "con chim”, “đóa hoa”, “cây tre” đã thể hiện tấm lòng thành kính và ước muốn tha thiết của nhà thơ. Ước chi mình có thể hóa thành con chim nhỏ cất tiếng hót làm vui lăng Bác, ước chi mình có thể hóa thành đóa hoa đem sắc hương tô điểm cho lăng, ước chi mình có thể hóa thành cây tre trung hiếu canh giữ cho giấc ngủ bình yên của Bác. Tất cả những điều ước ấy đều thể hiện một tấm lòng thành kính và biết ơn vô hạn với vị cha già dân tộc.

Như vậy, bài thơ "Bác ơi!" là tiếng khóc nghẹn ngào, là bản anh hùng ca bi tráng, là tiếng nấc đau đớn của cả dân tộc Việt Nam trước sự ra đi của Bác. Bài thơ sẽ còn sống mãi trong tâm hồn mỗi người Việt Nam như một biểu tượng bất diệt của lòng kính yêu và biết ơn vô hạn đối với Chủ tịch Hồ Chí Minh.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
2.0/5 (2 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Đào Trường Giang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved