04/04/2025

04/04/2025
04/04/2025
Tập trung nói về cuộc sống tại làng Sen, nơi ở của gia đình anh Nho sắc cùng 3 người con là bé Thanh, bé Khiêm, bé Côn. Anh Nho sắc vốn là người làng Sài, gia đình khó khăn cha mẹ mất sớm phải ở với anh trai nhưng bị chị dâu đay nghiến, khó mà ở được. Nhưng phải cái tính chăm chỉ, chịu khó nên anh rất được lòng ông tú Hoàng Xuân Đường, được ông mang về làng Sen nuôi, dạy chữ rồi sau này gả con gái cho.
Biết hoàn cảnh gia đình khó khăn nên 3 chị em ai cũng ngoan ngoãn, chăm chỉ biết phụ giúp cha mẹ. Đặc biệt, câu bé Côn từ nhỏ đã tỏ ra thông minh, lanh lợi lại ham học hỏi. Có lần bé Côn nằm võng tâm sự cùng bà ngoại, ước được nhìn thấy mặt vua. Trong khi bà ngoại hoảng hốt thốt lên “Ấy chết! Cháu chớ nói rứa! Phải tội đó! Ai mà nhìn thấy mặt vua, vua không ưng bụng sẽ bị mù mắt đó” thì Côn lại tỏ ra bình thản mà vặn vẹo lại bà “ Kệ, cho mù mắt cháu cứ nhìn vua cho bằng được. Mù mắt chứ có mù tim mô mà sợ”. Quả là một cậu bé quyết đoán và can đảm.
Sau này cha đỗ cử nhân, Côn và bé Khiêm được theo cha vào Kinh đô Huế học tập, điều này đã tạo cơ hội tốt cho Côn được tiếp xúc với nhiều bậc anh hùng, nhà văn, nhà giáo là bạn bè của cha, để từ đó ngộ ra những cái sai, cái chưa đúng của triều đình khiến đất nước rơi vào hoàn cảnh “sắp mất” đến nơi.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
15/12/2025
Top thành viên trả lời